Chương 11.2: Tửu lầu sóng gió (thượng)

Chưởng quầy thấy Lục Cẩn Dịch ra ngoài gương mặt lập tức tươi cười đi đến tiếp đón, “Công tử, xiêm y ngài muốn ta đã phân phó tiểu nhị đóng gói tốt rồi.”

Tâm tư Lục Cẩn Dịch đặt hoàn toàn trên người Tô Tiểu Vân, cũng chỉ đáp lại một chút đối với chưởng quầy.

Cẩm Tú Các có thể nổi danh như vậy, khẳng định cũng không thể thiếu sự khôn khéo của chưởng quầy, chưởng quầy liền đặt ánh mắt lên người Tô Tiểu Vân.

Người kia có da thịt tinh tế như sứ, mà mặt còn có vẻ non nớt, đôi mắt linh động cùng đôi môi tuyệt đẹp như hoa đào.

Quần áo là màu xanh làm làm bằng tơ lụa tốt nhất, thêu hoa văn trúc diệp lịch sự tao nhã, đường viền tuyết trắng cùng trâm ngọc mỡ dê giao hòa chiếu sáng lẫn nhau trên đầu hắn.

Trong ánh mắt chưởng quầy có kinh ngạc, cái nam tử này thân hình so nam nhân bình thường còn thấp bé hơn nhiều, trang điểm lên lại có cảm giác thiếu niên ăn chơi trác táng, hơn nữa trong mắt Lục Cẩn Dịch hiện lên khống chế dục bá đạo, trong lòng chưởng quầy nhận định Tô Tiểu Vân chính là tiểu nam sủng bên người Lục Cẩn Dịch.

“Công tử thật là tuấn tú lịch sự, thay bộ quần áo này dung mạo có thể so với Phan An……”

Lục Cẩn Dịch giơ tay làm lời nói của chưởng quầy đều ngừng trong cổ họng, hắn chỉ phân phó chưởng quầy trước tiên để quần áo ở này, hắn đi một lát sẽ trở về lấy.

Kim chủ lên tiếng, chưởng quầy xoa xoa tay tiễn hai người đi, còn cười tủm tỉm nói “Nhớ thường tới nha ~”

Tô Tiểu Vân thấy bộ dáng tham tiền của chưởng quầy, trong lòng càng thêm cảm thấy Lục Cẩn Dịch không phải đại tài thì chính là đại ngốc.

Lúc sau Lục Cẩn Dịch còn mang Tô Tiểu Vân đi cửa hàng bán son phấn, trong lòng nàng tò mò muốn chết, rõ ràng là muốn nàng hóa trang thành nam trang, sao còn đưa nàng đi mua son phấn?

Sau đó nàng sẽ biết, bởi vì rất nhiều thú loại trên người có mùi nặng, trừ bỏ nữ tử mua son phấn bình thường, cũng có không ít thú nam mua để che giấu khí vị trên người mình.

Tô Tiểu Vân thống khổ xoa huyệt thái dương, son phấn kia rõ ràng là Lục Cẩn Dịch mua để giúp nàng che giấu trên người nàng hoàn toàn không có mùi vị thú, khi nàng ngửi được mùi hương phấn son kia, nàng thật sự muốn khóc.

……

Lục Cẩn Dịch mang theo Tô Tiểu Vân đi tới một tửu lầu, trên đỉnh cửa lớn màu đỏ treo tấm biển gỗ màu đen tơ vàng, bên trên viết ba cái chữ to “Ngưỡng Khiếu Đường” rồng bay phượng múa.

Tiến vào bên trong, tất cả chỗ ngồi gần như là khách hàng, tiểu nhị bưng rượu và thức ăn đi như bay qua, thỉnh thoảng còn truyền đến thanh âm chơi đoán số, tiếng đàm tiếu, thanh âm ly va vào nhau, ầm ĩ cực kỳ.