Chương 5.1: Cần thể dịch nam nhân mới có thể giải độc

Tô Tiểu Vân xem đến miệng khô lưỡi khô, hơi chút di chuyển thân mình, không nghĩ tới lại đυ.ng phải Lục Cẩn Dịch bên cạnh, so với nàng đỏ mặt, trên mặt Lục Cẩn Dịch cũng không có quá nhiều phản ứng, chỉ có ánh mắt nhìn chằm chằm hai khối thân thể dán sát bên nhau, như là đang chờ một cơ hội thích hợp.

“A a! Ta sắp đến!”

“Ưm…… A ta cũng sắp…… Sắp đến……”

Hai nữ nhân rêи ɾỉ ngẩng cao đầu, ngay cả tiếng thở dốc của nam nhân cũng tăng thêm rất nhiều, mấy người đó cơ hồ cùng thời gian, bị đưa lêи đỉиɦ núi kɧoáı ©ảʍ.

Ánh mắt Lục Cẩn Dịch vừa động, đây là lúc tâm phòng bị của bọn họ yếu nhất.

Tô Tiểu Vân cảm thấy bên cạnh có chút nóng, quay đầu lại nhìn, trong tay Lục Cẩn Dịch từ trống rỗng xuất hiện một ngọn lửa nóng cháy, ở lúc ánh mắt nàng kinh ngạc, ngọn lửa lập tức rời tay, thế nhưng thẳng tắp lao về phía nhện tinh và nam nhân bọ cạp.

Vài tiếng thét chói tai thê lương từ trong miệng bọn họ phát ra, mà ngọn lửa kia càng thiêu càng lớn, bao vây toàn bộ thân thể ba người, chỉ có thể nhìn thấy ở giữa đám cháy, thân ảnh mấy người đó giãy giụa.

Mà khi tiếng gào dần dần thu nhỏ, động tác giãy giụa của ba người cũng giảm bớt, Lục Cẩn Dịch nhìn chuẩn thời cơ, thấp giọng niệm trong miệng một câu chú ngữ, thân ảnh ba người trong ngọn lửa đột nhiên biến thành ba làn khói trắng mờ mịt, tất cả đều bị hút vào ngực Lục Cẩn Dịch, cùng hắn hợp thành một thể.

Mà thân thể Lục Cẩn Dịch cùng nguyên hồn dung hợp, thần sắc tái nhợt trên mặt hắn cũng ít đi vài phần, nhiều ra chút huyết sắc, quần áo màu trắng trên người hắn lại bay lên, lực lượng của hắn đang chậm rãi khôi phục.

Tô Tiểu Vân đã bị cảnh tượng trước mắt làm sợ tới mức té lăn trên đất, ngọn lửa trong huyệt động đã biến mất, lưu tại không gian bị thiêu đen, chỉ có ba bộ xác bị đốt cháy.

Tô Tiểu Vân cảm thấy ngực càng ngày càng khó chịu, nhưng trong lòng sợ hãi mãnh liệt hơn nhiều so với cảm giác thân thể không khoẻ, nàng nhịn không được lui về phía sau, ngay cả đá vụn cắt rách tay cũng không cảm giác được.

Rốt cuộc hấp thu xong hoàn toàn nguyên hồn, nam nhân lấy lại tinh thần, trong mắt còn có vài phần sát ý, mắt vàng hơi hơi động, hắn nhìn Tô Tiểu Vân trên mặt đất không ngừng lùi về phía sau.

Tô Tiểu Vân cảm thấy Lục Cẩn Dịch dùng lửa đốt mấy con yêu quái, đối với nàng còn coi như nhẹ, khi nhìn thấy không kiên nhẫn trong mắt Lục Cẩn Dịch, nàng mới dừng lại thân thể bất an xao động.