Chương 1.5: Tỉnh dậy muộn sau ba vạn năm

Tiểu yêu kia kinh hoàng, vội vàng nói: “Bẩm, bẩm tiên tử… Ta không phải yêu quái, ta là người của Ma tộc, cũng không thấy kết giới, cũng chưa từng hại người, chỉ là… chỉ là thấy nơi đây có hào quanh của bảo khí, muốn mượn lực tu hành.”

“Ma tộc?” Thanh Yếm hơi xa lạ cái tên này, nàng chỉ biết nhân gian sẽ phân bộ tộc: “Ngươi là phàm nhân? Nhưng sao lại có yêu khí?” Chẳng trách không nhìn ra nguyên hình.

“Hả? Ta không phải phàm nhân…” Thiếu niên thấy nàng không định đuổi tận gϊếŧ tuyệt, hơi nhẹ nhàng thở hắt ra, thái độ cung kính nói: “Ta là quỷ… ặc, quỷ ở ma tộc.”

Thanh Yếm thấy câu trả lời này hơi rối rắm, lại hỏi: “Ngươi tu luyện nhầm đường nên nhập ma?”

“Không phải, không phải…” Thiếu niên nhỏ giọng nói: “Ta sinh ra đã là quỷ, ta chạy từ Ma cung ra ngoài đây.”

Trời sinh là quỷ, chưa từng nghe thấy. Chẳng qua chưa từng hại người, chắc là có tâm hướng thiện, ừm, trong tối tăm mà hướng thiện càng đáng quý.

“Ta muốn thu ngươi làm đồ đệ, ngươi có nguyện ý không?”

Lời này chính là thăm dò, cũng không phải thật sự có ý thế, Thanh Yếm lần nữa sử dụng thuật Khuy Tâm, nghe suy nghĩ trong lòng hắn.

“Á á á á??? Á?? Ta thật sự có thể cùng tu hành với tiên tử đẹp như vậy sao? Á á á á??? Thật sự sao??? Không phải đang lừa ta chứ? Thần tiên hẳn sẽ không xạo đâu?? Nếu ta cầu tiên vấn đạo nàng, chẳng phải ta trở thành phản đồ của Ma cung à? Á á á thật là khó lựa chọn!! Với lại làm sư đồ chẳng phải tương lai muốn làm vợ chồng sao?? Ta, ta, ta chỉ là một tiểu quỷ, nàng mưu tính gì ta chứ??”

Thanh Yếm: “...”

Thôi, trông thiếu niên tự xưng là ma tộc này cũng không thông minh lắm.

Thanh Yếm xòe bàn tay ra, trong tay xuất hiện một viên tiên đan: “Niệm tình ngươi có tâm hướng thiện, hôm nay cũng có cơ duyên, đây là đan Cố Nguyên, có lợi cho tu hành. Sau này tự thu xếp cho ổn thỏa.”

Thiếu niên ma tộc không khỏi nhẹ nhàng thở ra, sợ bởi vì mình từ chối mà bị nàng chém gϊếŧ, vội vàng nhận lấy tiên đan, quỳ lạy tạ ơn.

Đến lúc hắn ngẩng đầu đã không còn thấy vị tiên tử mặc đồ màu mè kia nữa.

Thanh Yếm lượn quanh nhân gian một vòng, chờ mong cùng ý cười trong mắt dần dần biến mất.

Bỏ qua việc ăn tươi nuốt sống, sao nhân gian vẫn đang đánh đá lấy lửa, trâu ngựa dùng để đi lại, nam cày nữ dệt.

Nàng không khỏi nhíu mày, thầm nghĩ không biết sư đệ Thiên Đế đang làm ăn kiểu gì, suốt ba vạn năm nay, nhân gian chưa hề biến hóa! Thế nhưng tiên nhân thiên giới lại toàn là nam nữ hoan ái!

Biến luật trời nàng định thành không khí đúng chứ?!

Được, nàng đến điện Linh Tiêu, để hắn đếm kỹ từng lỗi sai của mình ngay đây!

Nếu là lỗi của hắn, đại nghĩa diệt thân, cách chức Thiên Đế cũng không phải không thể.