Chương 3

Yến Vân Hà đến gặp Ân Sư, cũng vì chuyện của Trương Chính.

Với tính cách của Chu Trọng Hoa, nhất định sẽ cầu xin cho Trương Chính Thượng Thư, nhưng Chu Trọng Hoa chỉ là học sĩ giảng đạo ở Đông Lâm Thư Viện, trong tay thực sự không có quyền lực gì cả.

Nguyên Các Lão Nếu đã không để ý mặt mũi bệ hạ thi hành án với Trương Chính, sẽ không có chuyện kiêng kỵ một Chu Trọng Hoa con con.

Nếu vì vậy đem Chu Trọng Hoa định tội, chức vụ viện trưởng để không, Nguyên đảng ắt hẳn sẽ biến Lâm Thư Viện thành cái đất ấm thu hút nhân tài.

Vô luận như thế nào, chuyện này không thể xảy ra.

việc Triều đình, ổn định trên hết, nếu để một thế lực quá mức lớn mạnh, thế cục đều sẽ mất đi cân bằng.

Chỉ là không biết Ngu Khâm Lần này đến đây, là vì có thể càng dễ dàng định tội, hay là thái hậu cũng không muốn cho nguyên đảng được đắc ý.

Chu Trọng Hoa không phải kẻ ngu dốt, hắn tự nhiên biết mục đích Yến Vân Hà tới tới thăm hỏi: "trước đó Trương Chính thượng thư, đã giao phó mẹ già trong nhà cho ta, cũng nhấn mạnh rằng, nếu hắn gặp chuyện không may, ta ngàn vạn lần không cần mạo hiểm cầu xin."

"Nhân sinh tại thế, khó có được bạn tốt tri kỷ, ta làm sao có thể trơ mắt nhìn hắn bị giam trong chiếu ngục mà không để ý đâu." Chu Trọng Hoa kích động nói.

Yến Vân Hà chỉ chờ ân sư bộc phát hết hoàn toàn cảm xúc, mới trầm ổn đáp: "Ân sư yên tâm, bệ hạ sẽ không mặc kệ."

Chu Trọng Hoa híp hai mắt sâu xa, bình tĩnh nhìn Yến Vân Hà, cầm hai tay hắn: "Có những lời này của con, ta liền an tâm ."

Trước khi Rời khỏi Chu phủ, Yến Vân Hà lại nói: "Ta biết thầy ân sư giận trong lòng, nhưng hắn thành tâm cầu kiến, lại khổ sở chờ đợi trong đêm rét . . . . ."

Chu Trọng Hoa không đợi Yến Vân Hà nói xong, nhân tiện nói: "Vi sư hiểu rồi."

Hai người đều biết "hắn" trong miệng là chỉ ai.

Không phải Yến Vân Hà muốn vì Ngu Khâm Nói chuyện, chỉ là bây giờ còn không rõ ý đồ của thái hậu.

Hắn là người của bệ hạ, Ngu Khâm Là người của thái hậu.

Gặp hắn mà không gặp ngu khâm, chẳng phải là đang vả mặt thái hậu sao .

Chu Trọng Hoa tự mình tiễn Yến Vân Hà tới đình viện, Yến Vân Hà lo lắng ông sẽ theo tiễn tiếp, hai người sẽ cùng nhau gặp phải ngu khâm sẽ rất khó xử, vì thế luôn mãi xin dừng bước, lúc này mới cùng Tống Văn rời phủ.

Đi ra khỏi chu phủ, Yến Vân Hà nhìn thấy ở hành lang, hạ nhân đang cho mời hắn vào, hai người nhìn thoáng qua nhau, hắn nhìn về phía Ngu Khâm, người nọ lại đối với hắn hững hờ.

Giống Như mười năm trước, lần gặp gỡ đầu tiên của bọn họ ở Đông Lâm Thư Viện.

Vĩnh Yên hầu chính là tước vị cha truyền con nối, ông cố của Yến Vân Hà phò tá thái tổ khai quốc Kiến Nghiệp, lập công lao hiển hách, Giang sơn ổn định không quá trăm năm, giặc ngoại xâm lúc nào cũng quấy nhiễu biên giới, nhưng đều bị các vệ binh Đại Tấn đánh đuổi, bình định.

Vĩnh Yên hầu phủ lập tước đến nay, sớm đã là tên gọi hữu danh vô thực, không thể so sánh với sự hùng cường năm đó được.

Huống hồ quốc thái dân an, triều đình bây giờ lại coi trọng quan văn hơn quan võ

Khi đó, phụ thân hắn vẫn còn sống, việc Yến Vân Hà cả ngày ra vào tam đại doanh ở kinh thành, đi chơi với một đám hộ quân khiến ông khá đau đầu. Vì thế, bất chấp mong muốn của Yến Vân Hà, hắn đã được gửi đến Học viện Đông Lâm

Yến Vân Hà trong lòng tức giận, không chịu học hành chăm chỉ, cộng thêm nhanh mồm nhanh miệng, khí phách ngang tàng trời sinh, tuy rằng văn vẻ không tốt, nhưng cũng không thừa nhận thua chữ nào trong cuộc tranh luận với tiên sinh dạy học.

Trong thư viện có lệnh cấm, không được phép ra ngoài trừ khi cần thiết. Sợ bọn họ chưa viết xong bài vở, liền ở kinh thành dính vào nếp sống uống rượu mua vui.

Yến Vân Hà cả ngày mang theo một đám đệ tử con nhà gia thế trèo tường trốn ra ngoài, học viện không cho làm cái gì, bọn họ liền muốn làm cái đó

Thầy dạy tức giận đến mức Lúc nào cũng trừng phạt tên đầu têu Yến Vân Hà hết lần này đến lần khác, không biết sao mà da mặt hắn dày như vậy, dùng thước đánh vào tay, chép phạt viện quy, phạt quỳ dưới ánh mặt trời chói chang, cũng chưa cản được hắn tiếp tục quậy phá.

Học viện được chia thành sáu lớp, tất cả đệ tử khi nhập học đều sẽ ở lớp Chính Nghĩa Đường, được lên lớp dựa trên kết quả của bài kiểm tra hàng tháng. Cấp cao nhất có thể được lên lớp Suất Tính đường. Đề thi nội dung cơ bản là Tứ Thư Ngũ Kinh, Yến Vân Hà là người thiếu kiên nhẫn nhất để đọc sách, kết quả kiểm tra hàng tháng tự nhiên không tốt

Ngày ấy hắn lại bị tiên sinh phạt quỳ dưới ánh mặt trời chói chang đang nhô cao, Yến Vân Hà ngẩn người nhìn chằm chằm con dế mèn đang trốn trong bụi cỏ ở một bên, nghĩ thầm, con dế mèn này vóc dáng nho nhỏ tiếng kêu lại lớn, bắt về đem đi đấu dế có lẽ sẽ bất khả chiến bại,

Đột nhiên trong tầm mắt xuất hiện một người mặc đồng phục Đông Lâm Thư Viện đang chậm rãi đi tới.

Đồng phục của học Đông Lâm Thư Viện màu trắng viền xanh, xấu đến ma chê quỷ hờn, rất buồn tẻ, như thể lo lắng nếu quần áo đẹp hơn thì đệ tử càng không muốn học.