Chương 10: Vay tiền tiêu vặt

Vân Hân ngạc nhiên nhìn người đàn ông bình tĩnh khác thường, trong lòng bắt đầu lẩm bẩm.

Quả nhiên là một con người tàn nhẫn!

Con dao đang kề trên cổ anh ta, nhưng anh ta vẫn có thể bình tĩnh như vậy, không hề cau mày.

Xem ra cô ấy lại có thêm một đối tượng khác phải tránh rồi.

Bởi vì loại đàn ông tàn nhẫn này chính là mối đe dọa cô ghét nhất.

Hành vi hiện tại của cô có thể coi là muốn tìm cái chết, đúng không?

Cậu chủ còn ở dưới tay nữ nhân này, Tô Mộc không thể làm gì hơn, lập tức ngồi vào ghế lái, khởi động xe.

Nhìn bệnh viện càng ngày càng xa qua gương chiếu hậu, Vân Hân thở phào nhẹ nhõm.

Dù thế nào đi nữa, cuối cùng cô ấy cũng đã rời khỏi khu vực bệnh viện Diệp Gia.

Tư Không Tước liếc mắt xuống nhìn người phụ nữ trông như một con mèo nhỏ, một ý nghĩ đã lóe lên trong đôi mắt lạnh lùng và sâu thẳm.

Người phụ nữ này quả nhiên đang chạy trốn ai đó, và người đó chắc hẳn là ở trong bệnh viện tư nhân đó.

Xe chạy về phía trước được một lúc, Tô Mộc nhìn lại với vẻ mặt khó chịu, bất đắc dĩ hỏi: “ Cô muốn đi đâu vậy?”

Nghe được lời của anh, Vân Hân có chút mệt mỏi, nhưng nhanh chóng bật dậy nói “ Rẽ trái, rồi rẽ phải,lại rẽ trái …”

Thực ra cô cũng không biết phía trước là nơi nào, dù sao chỉ cần càng cách xa bệnh viện càng an toàn.

Tô Mộc tức giận lái xe rất nhanh, rẽ trái rẽ phải mấy vòng như lời cô nói.

Khi Vân Hân liếc nhìn khu chợ bán buôn đông đúc bên đường, cô lập tức đưa ra quyết định: “Được rồi, dừng lại ở đây.”

Cô ấy bây giờ không những phải chạy trốn khỏi người nhà họ Diệp mà còn phải tránh xa cái người đàn ông lạnh lùng trên xe này càng xa càng tốt. Đối với chạy trốn thì kiểu chợ đầu mối có lượng người qua lại và lộn xộn nhất này là một lựa chọn rất tốt.

Chiếc xe dừng lại bên đường như cô mong muốn. Tô Mộc nhìn chằm chằm Vân Hân với đôi mắt một mí dữ tợn.

Anh muốn ngăn người phụ nữ này làm bất cứ điều gì kinh thiên động địa và làm tổn hại cậu chủ của anh.

Xe dừng lại, nhưng Vân Hân không xuống xe ngay, cô còn không biết xấu hổ nói với Tô Mộc phía trước: “Người tốt đã giúp thì giúp cho trót, tiễn phật tiễn về Tây phương, cho tôi mượn một ít tiền tiêu vặt được không ?”

Hết cách rồi, cô ấy bây giờ không một đồng xu dính túi cho dù có trốn thoát được một cách suôn sẻ cũng không thể đi tới nơi khác được.

Những người bạn cũ trước đây, không ai biết có thể nhờ họ được hay không ?

Hai người bạn duy nhất, một người là Lâm Hạ, người còn lại là Vãn Tình , hiện tại cô căn bản là không dám đi tìm hai người họ.

Lâm Hạ, sau khi trên báo xuất hiện tin cô mang thai con của Tư Không Trạch, đại náo hôn lễ của Tư Không Trạch và Diệp Cẩn Huyên.

Mặc dù tin tức đã bị Tư Gia dập tắt ngay sau khi xuất hiện, nhưng trong lòng Vân Hân luôn có một nút thắt không thể giải đáp.

Cẩn thận nhớ lại biểu hiện của Lâm Hạ mỗi khi nhìn thấy Tư Không Trạch trong quá khứ, Vân Hân phải thừa nhận rằng lời nhắc của Vãn Tình là chính xác.

Mối quan hệ giữa Vãn Tình và bản thân là điều trớ trêu nhất, nhưng cũng không có bất kì vấn đề gì.

Nhưng tại thời điểm này trong kiếp trước, lẽ ra phải Vãn Tình đã xảy ra chuyện gì đó, và cô ấy đã bị ép đưa trở lại Kinh Đô bởi người anh trai rẻ tiền của mình.

Cuối cùng nhận được tin cô ấy nhảy lầu tự tử từ một người y tá nhiều chuyện.

Nghĩ đến kết cục cuối cùng của người em gái thân thiết của mình lại bi thảm như vậy, Vân Hân đỏ mắt, trong lòng đột nhiên khẩn trương hơn.

Hành động của cô cũng trở nên khẩn trương hơn, và ngay cả đôi mắt trong veo ấy cũng nổi lên đầy sự tàn nhẫn.

Nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt chỉ cách nhau hai nắm đấm: “Đừng trách tôi, tôi cũng là bị ép phải như thế này.”

Cô không muốn làm tổn thương những người vô tội, cũng không muốn mượn tiền một cách mất mặt như vậy. Nhưng hiện tại thật khó để sống nếu không có tiền.

Tư Không Tước nheo mắt. Nhìn người phụ nữ trước mặt giống như dã thú sắp chết, đôi mắt đỏ hoe ẩn nước nhưng lại giả làm một người phụ nữ hung ác.

Đôi môi mỏng màu hồng nhạt mím chặt, cô ấy không nói, nhưng sự thù địch hung bạo trên người cô ấy đã biến mất một cách khó hiểu.

Nước mắt phụ nữ luôn là một đại từ vô dụng trong thế giới của anh, nhưng hôm nay, nó lại khiến anh ấy liên tục vi phạm các nguyên tắc của mình.