Chương 16: Đυ.ng hư đầu óc? Ha ha

Mọi thứ cho việc phẫu thuật đã chuẩn bị sẵn sàng, chờ sau 8 tiếng đồng hồ, chuẩn bị lên bàn mổ, kết quả đúng lúc này, người vậy mà không thấy nữa?

Biểu tình của Diệp Cẩn Huyên trong nháy mắt có chút dữ tợn, thời điểm ngẩng đầu, trên gương mặt nhỏ nhắn như búp bê tinh xảo đã tràn đầy sự lo lắng.

“ Chị ấy đột nhiên tỉnh lại, sau đó thời điểm bác sĩ cùng chị y tá không chú ý , một mình rời khỏi bệnh viện.”

Nghe vậy, Diệp mẫu cũng nhịn không được nữa, nghẹn ngào kêu lên: “ Cái gì?”

Ý tứ này... Chẳng phải là nói ... Diệp Tiểu Hân phát hiện ra cái gì đó nên trốn rồi?

Đã nhiều năm như vậy, cô đều giống như kẻ ngốc, vẫn luôn ở dưới sự khống chế của bọn họ, sao đột nhiên ở giai đoạn quan trong nhất lại phát hiện ra manh mối gì?

Đem trái tim nàng cấy ghép cho Huyên Huyên, chuyện này ngay cả Huyên Huyên bọn họ đều vẫn luôn che giấu, Diệp Tiểu Hân làm sao phát hiện ra được?

“ Bá mẫu, Huyên Huyên liền giao lại cho người rồi, cháu muốn dẫn người đem Tiểu Hân tìm trở về.”

Đáy mắt Tư Không Trạch xẹt qua tia u ám, không ngoài ý muốn quan tâm sự thất thố của Diệp mẫu.

Tuy cha mẹ Diệp gia không nói rõ ràng, nhưng Tư Không Trạch anh là người nào?

Một chút thủ đoạn ấy còn giấu giếm anh.

Mặc dù đối Tiểu Hân có chút áy náy, nhưng vì Huyên Huyên, anh cũng chỉ có thể hi sinh Tiểu Hân.

Bởi vậy cha mẹ Diệp gia một mực sau lưng âm thầm đánh chủ ý, anh tuy nhìn thấy rõ nhưng trước nay chưa bap giờ vạch trần.

Diệp mẫu ý thức được biểu hiện của chính mình vừa rồi có chút thất thố, vội vàng đè nén sự kinh sợ, sốt ruột thúc giục: “ Được, yên tâm đi, dì sẽ chiếc cố tốt cho Huyên Nhi, cậu nắm chắc thời gian tìm người, Tiểu Hân nó...”

Ngừng một lát, nội tâm Diệp mẫu bỗng động một cái, “ Tiểu Hân vừa mới trải qua tai nạn xe cộ, bác sĩ nói nó chủ yếu là đầu bị va chạm mạnh, tỉnh lại vội vàng rời đi, dì hoài nghi trí nhớ của nó khả năng xuất hiện vấn đề, bằng không sẽ không không trở về nhà, cũng không tới tìm chúng ta.”

“ Vâng, cháu sẽ nhanh chóng tìm Tiểu Hân trở về.” Tư Không Trạch nhẹ gật đầu, quay người rời đi, chẳng qua đáy mắt xẹt qua một tia có như không suy nghĩ.

Sau khi Tiểu Hân tỉnh lại không có gọi nhân viên y tế, cũng không có tìm cha mẹ của mình, anh một mực hoài nghi cô có phải hay không đã biết điều gì đó.

Nhưng mà nghĩ lại cô luôn luôn tính cách tùy tiện, lại cảm thấy chính mình hoài nghi sai rồi.

Vừa rồi nghe Diệp mẫu nói, anh lập tức có tia rõ ràng.

Sau khi Tiểu Hân tỉnh lại, sở dĩ không có tìm bất kì ai, liền mông lung rời đi, có lẽ thật có thể bị đυ.ng hư mất đầu óc.

Nhìn bóng lưng cao ngất rời đi nhanh chóng của anh, Diệp mẫu có điều suy nghĩ một chút.

Diệp Cần Huyên đồng dạng không nói gì.

Nghe mẹ cô tanói xong, cô ta cũng hoài nghi.

Nếu như Tiểu Hân thật sự bị đυ.ng hư đầu óc mà nói, vậy những lời cô ta trong phòng bệnh nói, có phải hay không bị phát hiện?

Nghĩ đến đấy, cô ta một mực tâm thần bất an, tâm bất ổn chậm rãi tụt xuống.

Hít một hơi thật sâu, cô ta ngồi xuống ghế sô pha, che ngực vẻ mặt khó chịu nói: “ Mẹ, trong lòng con thật khó chịu, chị vì cái gì mà rời đi? Chẳng lẽ thật sự đυ.ng hư đầu óc?

Diệp mẫu lấy lại tinh tần, vội vàng ngồi bên cạnh cô ta, nhẹ nhàng giúp cô vuốt ngực, giúp cô ta giảm bớt cảm giác khó chịu.

“ Không khó chịu, bảo bối của mẹ không khó chịu a, bố nhất định sẽ tìm được nó, coi như hỏng đầu óc, chúng ta cũng nhất định đem nó chữa trị tốt.”

Nếu như Diệp Tiểu Hân thật sự hỏng đầu óc, vậy đối với kế hoạch tiếp theo của bọn họ ngược lại càng thêm có lợi.

Hơn nữa không kể cô có phải hỏng đầu óc hay không, chỉ cần trái tim của cô hoàn hảo là được, dù sao cô cuối cùng cũng là cái chết!

Nuôi cô đồ bổ nhiều năm như vậy, cũng nên đến thời điểm cô báo ân rồi.

“ Ừm.” Phảng phất lời nói của Diệp mẫu cho cô ta cho cô ta lòng tin, sắc mặt của Diệp Cẩn Huyên dễ nhìn hơn không ít.