Chương 18: Ngụy trang

Suy cho cùng về mặt danh nghĩa thì cô Diệp cũng là bạn gái của cậu hai. Khi vừa mới đến nhà họ Diệp không bao lâu thì anh ta đã cầu hôn cô với hoa và nhẫn kim cương.

Mặc dù bây giờ bên ngoài cậu hai luôn tỏ vẻ đồng cảm với cô hai nhà họ Diệp nhưng ai biết được trong lòng cậu hai đang nghĩ cái gì? Đừng để vẻ đẹp trai tuấn tú của cậu hai đánh lừa, những thủ đoạn của anh ta thật sự rất tàn nhẫn, và những thuộc hạ của anh ta hầu như đều đã trải qua những lần dạy dỗ khắc nghiệt.

Tư Không Trạch suy tư trong chốc lát, đôi mắt phượng của anh đột nhiên xuất hiện một sự hối lỗi, sau đó anh như suy nghĩ ra điều gì đó, ánh mắt anh bỗng trở nên hung tợn, anh nói: "Đánh gục rồi đem về đây cho tôi."

Không cần biết Diệp Tiểu Hân cuối cùng có phát hiện ra điều gì không, hay là não của của cô có thực sự đã bị tai nạn hay không, hay cô bị mất đi trí nhớ, v.v., thì kết cục cuối cùng của cô cũng chỉ có một – đem trái tim khỏe mạnh của cô cấy ghép cho Huyên Huyên của anh ta.

“Còn nữa, phải chú ý che giấu.” Việc Diệp Tiểu Hân chạy trốn khỏi bệnh viện, tuyệt đối không thể cho người khác biết được. Nếu không, mọi người rất dễ nghĩ ra một số việc không tốt cho danh tiếng của Huyên Huyên.

“Đúng.” Mặc dù trong lòng người đàn ông mặc áo đen có chút kinh ngạc, nhưng ông ta không nói cũng không hỏi quá nhiều. Sau khi ông ta cung kính cúi xuống chào thì đã xoay người bước ra khỏi phòng làm việc.

Thật đáng tiếc, cho dù là có lật tung cả trời lên thì nhất thời cũng không tìm được người họ cần tìm.

Do Tô Mộc lo lắng đoạn video giám sát này nếu bị người khác nhìn thấy có thể làm tổn hại đến hình tượng của cậu chủ, nên cậu đã nhiều lần căn dặn cho thuộc hạ của mình phải phá hủy hoàn toàn để trời không biết quỷ không hay. Đụng chạm đến chuyện riêng tư của cậu chủ, những người thuộc hạ phải dốc hết sức lực. Phải đem cả đoạn đường này và đoạn video giám sát của một khu vực rộng lớn xung quanh nó hủy hoại một cách dứt khoát. Vì vậy mà Vân Hân đã may mắn thoát chết.

Sau khi rời khỏi xe của Tư Không Tước, cô đi vòng quanh đám người đông đúc với lòng như lửa đốt, rồi nhanh chóng đi vào một tòa nhà của khu chợ buôn bán. Cô cầm tiền đã lấy từ Tô Mộc mua một bộ quần áo rằn ri ở một số cửa hàng và quầy hàng nhỏ, rồi lao vào một nhà vệ sinh rất xa nằm trong góc.

Tóc giả đen, quần áo rộng lớn, mũ, kính gọng đen, ba lô đen, giày đen độn có kích cỡ lớn, dải vải trắng quấn trước ngực, mỹ phẩm ...

Sau khi Vân Hân trốn vào một phòng vệ sinh, cô đã vội vàng thay bộ quần áo vừa mua, cầm chiếc gương nhỏ lên bắt đầu trang điểm. Cũng may là phụ nữ rất có tài trong việc hóa trang, lại cộng thêm những năm qua cô còn làm ma, ở phòng bệnh đó đã từng có một người phụ nữ rất giỏi hóa trang.

Vân Hân- người đang không có việc làm lúc đó, cô rất tò mò về danh tính của người phụ nữ mặt lạnh đó, nên cô chỉ có thể luôn luôn theo sát người phụ nữ đó khắp nơi. Khi cô nhìn thấy cô ấy đã ‘trở thành’ một người đàn ông cao và gầy trong phòng tắm, cô đã bất ngờ đến mức há hốc mồm.

Trong chiếc gương nhỏ trong nhà vệ sinh, khuôn mặt trắng trẻo và thanh tú của Vân Hân đã nhanh chóng biến thành một khuôn mặt đen nhẻm. Đôi lông mày thẳng tắp có chút khí phách anh hùng mà cô từng có, chỉ cần vẻ vài nét dày lên và dài ra, đã lập tức biến thành lông mày rậm. Cô cắt miếng dán kích mí và kéo mí mắt của đôi mắt hai mí vào bên trong, biến thành đôi mắt vừa dài và vừa nhỏ. Sau khi chỉnh sửa đôi má một lúc, chẳng mấy chốc, gương mặt của một cậu bé với làn da ngăm đen và đôi lông mày rậm đã xuất hiện trong gương.

"Tiếc là không có sáp da". Nếu như có sáp da, cô còn có thể thay đổi đường viền của khuôn mặt, mũi và cung chân mày.

"Chỉ còn lại trái cổ thôi." Nói xong cô lấy miếng sáp da đã mua trước đó ra, dùng dao cắt một miếng nhỏ và bắt đầu ghim cẩn thận, khi cảm thấy gần xong, cô bôi một lớp keo và cẩn thận dán vào cổ trước tấm gương nhỏ. Cuối cùng, cô thoa một lớp dày kem che khuyết điểm tối màu để nó đồng màu với vùng da xung quanh.

“Phù, chắc không còn ai nhận ra mình nữa đâu.”

Sau khi cẩn thận kiểm tra trang phục lần cuối, Vân Hân đeo kính gọng đen, gói tất cả quần áo đã thay vào một chiếc túi nhựa đen rồi nhét vào ba lô. Sau cùng cô đội một chiếc mũ lưỡi trai màu đen, mở cửa nhà vệ sinh và bước ra ngoài.

"A……!"