Chương 20: Ai mà chưa từng thích trai cặn bã?

Chương 20: Ai mà chưa từng thích trai cặn bã?

"Tiểu Lục, sao rồi, tìm được người chưa?"

"Chưa, người phụ nữ này không biết rốt cuộc chạy đi đâu rồi, thật sự có thể trốn."

"Phải đó, camera giám sát đoạn đường trước cổng bệnh viện đều gặp quỷ hay sao mà toàn bộ hư hết rồi, căn bản không biết rốt cuộc cô ta đã đi hướng nào nữa."

"Haiz, vậy là không tìm được rồi, quay về phải giải thích làm sao với viện trưởng đây?"

"Nghe nói cô hai đã gấp tới khóc luôn rồi, cô cả cũng thật ích kỷ, tùy hứng quá rồi!"

"Đúng vậy, cô hai có bệnh tim, lần này gấp như vậy, không biết có thể phát bệnh không nữa? Cô cả này thật sự quá không hiểu chuyện rồi."

"Vẫn là tiếp tục tìm đi, nghe nói cậu Tư Không cũng đang tìm, có lẽ sẽ tìm được nhanh thôi."

"Nhỏ tiếng chút, viện trưởng nói không được để kẻ nào khác biết chuyện này."

"Phía trước có tiệm thuốc, có muốn tới đó hỏi chút không?"

"Đi, phải đi chứ, cô hai nói lòng bàn chân của cô cả bị thương rồi, có thể sẽ tới chỗ tiệm thuốc để xử lý vết thương."

Hai người đàn ông mặc đồ bảo an màu xám đi dọc theo biển quảng cáo phía trước, bọn họ một bên nhỏ giọng trò chuyện với nhau, một bên quan sát trái phải.

Nghe cuộc trò chuyện của bọn họ, Vân Hân lập tức tỉnh lại từ trong bi thương, trên lưng toát ra một tầng mồ hôi lạnh.

"Thật không ngờ bọn họ đã tìm được tới đây rồi, hơn nữa Tư Không Trạch bên kia cũng đang bắt đầu tìm cô."

"Hừ, thật sự là một chút cơ hội cũng không bỏ qua mà."

Ngay cả việc lòng bàn chân cô bị thương, phải đi mua thuốc hoặc xử lý vết thương, Diệp Cẩn Huyên cũng đã nghĩ tới luôn rồi.

Còn có Tư Không Trạch…

Nghĩ đến anh ta, hốc mắt Vân Hân bắt đầu hồng lên.

Mặc dù lúc trước không đồng ý lời cầu hôn của anh ta, nhưng đối mặt với người đàn ông ưu tú lại ôn nhu săn sóc như vậy, thì có người con gái nào mà chẳng động lòng?

Đoạn tình cảm này, cô cũng là thật lòng, mấy tháng kia là những ngày mà cô trải qua vui vẻ nhất.

Nhưng cô lại không ngờ tới, anh ta lại thay đổi nhanh như vậy.

Lúc trước Lâm Hạ cùng Vãn Tình nói, mấy loại công tử nhà giàu này không đáng dựa dẫm, để cho cô cẩn thận một chút.

Cũng chính vì vậy mà cô không đồng ý lời cầu hôn của anh ta ngay, mà đợi sau khi tốt nghiệp đại học, tình cảm ổn định, nếu như anh ta không thay lòng đổi dạ, thì cô mới đồng ý.

"Haha, ngay cả cửa đại học còn chưa bước tới nữa, mà người đã thay đổi rồi."

Hơn nữa còn thay đổi hoàn toàn như vậy, triệt để như vậy.

Khoé miệng Vân Hân hiện lên một ý cười châm chọc, ngẩng đầu nhìn phía chân trời tối tăm, đem nước mắt ép trở về.

"Haiz, có ai khi còn trẻ mà chưa từng thích trai cặn bã?"

Hít một hơi thật sâu, Vân Hân nói nhỏ một câu, đem tất cả thứ này đều ném ra sau đầu, đột nhiên nghĩ tới lời nói vừa rồi của hai tên bảo an kia.

Bọn họ nói camera giám sát đoạn đường trước cổng bệnh viện đều hư hết rồi.

Bên dưới mũ lưỡi trai, con ngươi thon dài của Vân Hân xẹt qua một tia sắc bén.

Chuyện này tuyệt đối không thể nào trùng hợp như vậy được.

Đoạn đường trước cổng bệnh viện, lượng người đông như vậy, xe nhiều như vậy, nếu camera giám sát hỏng rồi, chính phủ nhất sẽ phát hiện và sửa chữa trong thời gian sớm nhất.

Trong đầu lướt qua một khuôn mặt lạnh lùng yêu nghiệt, đôi đồng tử giống như lỗ đen khϊếp người.

Thủ đoạn nhanh chóng lại cao minh như thế, ngoại trừ người đàn ông vừa nhìn đã biết không dễ chọc kia, Vân Hân không nghĩ tới ai có khả năng này nữa.

Quên đi, không nghĩ nữa, dù sao "phí bịt miệng" cũng đã cầm rồi, bọn họ cũng sẽ không có cơ hội gặp lại.

Lắc lắc đầu, Vân Hân đi đến tiệm thuốc vẹn đường kia.

Vừa vặn gặp mặt hai tên bảo an đang cầm tấm hình, bước vào tiệm thuốc hỏi thăm.

Vân Hân muốn thử nghiệm một chút, ngụy trang của mình có thể vượt qua kiểm tra không.

Nếu như có thể lừa gạt hai tên bảo an xa lạ này, lỡ như một lúc nữa thật sự gặp được Tư Không Trạch với đám người Diệp Kính Lương, vậy không phải thật sự sẽ Game OVER sao?

Cô ngưng thở, một tay nắm dây balo, một tay đút vào túi quần jean, làm bộ như không có việc gì, ánh mắt thản nhiên nhìn thẳng phía trước, bước đi thong thả đến cửa lớn tiệm thuốc.