Chương 4

Anh dựa vào quá gần, lúc nói chuyện, cánh môi khép mở như có như không hôn lên vành tai cô. Hơi thở ấm áp giống như cỏ đuôi chó vờn lên vành tai, cọ đến mức làm lòng cô ngứa ngáy.

Hoocmon nam tính trong hơi thở của anh tựa như thiên la địa võng, bá đạo giam cầm cô trong đó.

Nguyễn Viên Viên cẩn thận thở từng hơi, hương vị trong không khí quá hỗn tạp, có mùi thuốc lá, mùi cồn đầy dã tính, cũng có hương thơm cỏ cây đầy thanh nhã. Đâu đó còn trộn lẫn mùi sữa tắm hương oải hương trên người cô.

Quấn quýt giao triền, khó lòng phân biệt.

Trong hành lang thoát hiểm không một ai, duy chỉ hai người họ nên rất an tĩnh.

Nhưng cách một cánh cửa chống cháy, thêm một đoạn lối nhỏ chính là cửa lớn ra khỏi tiệm bi-a. Chỗ đó truyền tới tiếng phố xá ồn ào sầm uất.

Âm thanh kia, lúc xa lúc gần, làm cô hốt hoảng không thôi.

Anh thấy cô cương người chẳng khác gì pho tượng đá, nhịn không được cười khẽ: “Không nói gì, anh đây bắt đầu nhé.”

“Gì cơ?” Cô quay đầu nhìn anh, cánh môi vô tình lướt qua da mặt.

Hô hấp của cô cứng lại, hai mắt trợn tròn, không dám động đậy. Khóe miệng cứ thế dán lên mặt anh đầy xấu hổ.

“Đây là lần thứ hai em chủ động hôn anh đó.” Mặt anh đầy ý cười, xấu xa nói: “Nêu không, ông đây hy sinh chút vậy, dành lần đầu….”

Đột nhiên anh im bặt, mím môi chặt lại. Hai đôi môi cứ thế dán vào nhau.

Nguyễn Viên Viên bị dọa ngơ luôn. Cô nín thở chờ đợi, hai mắt cũng không dám chớp. Cơ thể cứng đờ cảm nhận cảm xúc kỳ dị truyền tới từ đôi môi, cứ như có dòng điện chạy qua, tê dại.

Chỉ môi dán môi đơn giản như thế, đương nhiên là anh không thấy thỏa mãn. Môi mỏng khẽ mở, đầu lưỡi ướt mềm dò ra, nhẹ nhàng vẽ vòng trên môi cô, làm cho nó cũng trở nên ướŧ áŧ.

Tim Nguyễn Viên Viên như rớt mất hai nhịp, rồi đột nhiên gia tốc kinh hoàng, dường như muốn nhảy ra khỏi cổ họng.

Trong một góc nhỏ yên tĩnh bí mật, tiếng tim đập nhanh quá mức rõ ràng, dường như cô còn nghe thấy anh khẽ hừ một tiếng đầy đè nén, như là đang nín cười.

Anh nghe được tiếng tim đập của cô sao? Anh đang cười cô ư?

Vì nụ hôn này mà đầu óc cô trở nên choáng váng, mí mắt nặng nề khép chặt.

Anh nhân cơ hội đánh úp qua, lưỡi dài cạy mở đôi môi đang mím chặt, xông vào trong miệng thơm.

“Ưm…” Cô nhíu hai mày.

Hương vị bạc hà mát lạnh nhanh chóng lan khắp khoang miệng cô. Cô nhớ hình như lúc mới rồi trong tiệm bi-a, anh vừa nhai kẹo cao su vừa chọc bóng. Dáng vẻ vừa phóng túng vừa nghiêm túc.

Khi quả cầu đỏ rơi vào lỗ, tim cô cũng nảy mạnh theo, giống như bị quả bóng kia bang một tiếng, đánh trúng tim đen.

Anh lợi dụng bước tường phía sau làm rào chắn, giam cầm cô trong l*иg ngực mình, tay phải đỡ sau gáy cô, nụ hôn ngày càng sâu lắng. Lưỡi dài tìm kiếm lưỡi thơm đang trốn tránh, quấn quýt liếʍ mυ"ŧ, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng nước dính nhớp đầy sắc tình.

Nguyễn Viên Viên sao chịu nổi nụ hôn triền miên ướŧ áŧ lâm li thế này, xương cốt như mềm nhũn ra, tí nữa thì trượt ngã xuống nền nhà.

Tay phải anh trượt một đường, phủ lên đôi bồng đào mềm mại trước ngực cô, cách một lớp vải dệt tùy tiện nắn bóp.

Hai trái đào tiên mềm mụp, xúc cảm thật tuyệt, hơn nữa nụ hoa trên đỉnh đang ưỡn cao đầu. Mặc dù bàn tay chuyên chơi bóng rổ của anh rất to rồi nhưng cũng không thể nào nắm hết. Dùng tay đo một chút, ít nhất cũng phải cup E đổ lên.

Áo ngực cô rất mỏng, thậm chí anh có thể xuyên qua vải đệt cảm nhận được nụ hoa đang nhô lên cao ngất, hơi cứng. Anh vân vê chà xát, cô “ư” một tiếng, bất an vặn vẹo trong l*иg ngực anh.

Anh híp mắt lại, nhìn cô đang nhắm hờ bờ mi, mặt đẹp đỏ bừng làm trái tim anh như run rẩy, vật dưới háng lại cứng thêm chút nữa, trướng đến phát đau.

Anh gấp không chờ nổi đào gậy thịt ra khỏi quần, hô hấp dồn dập bỏng rát.

Nguyễn Viên Viên nhận ra sự khác thường, mở choàng hai mắt. Cô còn chưa rõ chuyện gì đang xảy ra, nơi riêng tư đột nhiên bị người tàn nhẫn sờ soạng một hồi.

“A!” Cô thét lên một tiếng chói tai, vừa bật thốt ra khỏi miệng đã bị anh lần nữa hôn lên, chặn miệng nhỏ lộn xộn lại.

Anh dán vào môi cô nói nhỏ: “Muốn gọi người tới đây nhìn xem động da^ʍ của em ướt tới mức nào? hửm? Qυầи ɭóŧ ướt cũng thôi đi, đến cả quần ngoài cũng thấm đẫm nước da^ʍ đây này. Nhóc dâʍ đãиɠ, muốn được đàn ông chơi động da^ʍ tới mức nào hả?”