Chương 3: Lấy Những Gì Cậu Cần

Khi Vương Nhất Bác đến công ty.

Giám đốc công ty là Chu Minh Phú đang chờ giao cho người cung cấp lấy tiền bỏ đi.

Nhìn thấy cậu đi tới, một tia xúc động trong mắt ông chợt lóe lên.

Chặn cậu ở ngoài cửa công ty, cười giễu cợt nói:

_Cuối cùng cậu cũng tới rồi!

"-"

_Tiền lương của chúng tôi đã được thanh toán hết, cậu kiếm đủ 50 triệu chỉ trong một thời gian ngắn như vậy còn lấy được tổng tài của tập đoàn MS, rất có năng lực.Thật đáng tiếc, anh ta không phải là một người đàn ông thật sự, cậu còn trẻ như vậy, cậu sẽ phải sống gó phụ cả đời...

Khi Chu Minh Phú nói lời này, ông ta cố ý liếc nhìn khu vực công ty.

Trước vườn hoa bên dưới toàn nhà văn phòng.

Chị Lý đang nói chuyện với một người đàn ông mặc vest nâu.

Người đó chính là trợ lý thân cận của Tiêu Chiến, cũng là người vừa gọi điện cho Vương Nhất Bác.

Ngón tay mảnh khảnh của Vương Nhất Bác véo chặt quai túi, kìm nén nỗi uất hận trong lòng

Chính người đàn ông này đã gϊếŧ chết cha mẹ cậu còn khiến anh trai cậu hôn mê...

Con trai Chu Lâm của ông cũng cướp người yêu của cậu.

Một ngày nào đó, cậu sẽ tìm ra bằng chứng rồi trả thù cho cha mẹ mình.

Môi cậu mím lại một cách dữ dội.

Vương Nhất Bác chế nhạo nói:

_Chú Chu làm sao có thể nghe lời vu khống như vậy, thế giới bên ngoài vẫn đồn đại rằng chú Chu gϊếŧ cha mẹ tôi, muốn chiếm nhà của Vương gia, có đúng như vậy không?

_Cậu...tất nhiên là không.

Sau khi khuôn mặt của Chu Minh Phú xen kẽ trắng xanh.

Hắn khóe mắt hiện ra Tân Thành Sơn đi về hướng bọn họ.

Ông nhanh chóng chộp lấy cảm xúc cười ngượng nghịu.

Đạo đức giả nói:

_Trợ lý Tân đã giúp chúng tôi rất nhiều, xin mời cậu vào văn phòng để uống trà.

_Cậu Vương, tôi đã trả giá mua cho cậu rồi, boss nhờ tôi giao cho cậu.

Tân Thành Sơn ra khỏi công ty.

Đưa một tập tài liệu cho Vương Nhất Bác, sau đó quay đầu lạnh lùng liếc nhìn Chu Minh Phú.

Thoạt nhìn, nó như một cơn gió lạnh.

Với một đòn lạnh lùng về phía Chu Minh Phú, ông đột nhiên cứng đờ.

_Cảm ơn anh, trợ lý Tân.

Vương Nhất Bác nhìn xuống tập hồ sơ niêm phong, nhẹ giọng cảm ơn.

Tân Thành Sơn khẽ nhướng mày, ánh mắt xẹt qua Vương Nhất Bác.

Sau đó để lại một câu:

_Boss quan tâm đến vấn đề của cậu Vương. Hãy gọi cho tôi bất cứ lúc nào nếu cậu có bất kỳ vấn đề gì.

Sau đó điều khiển xe bỏ đi.

*

*

*

Buổi chiều, Vương Nhất Bác đi vào công ty.

Cậu chưa bao giờ quản lý một công ty trước đây, vì vậy cậu tiếp quản ngay lập tức, cậu cần rất nhiều thứ để làm quen.

May mắn thay, chị Lý đã giúp đỡ cậu tận tình.

Vừa đúng lúc tan sở.

Ngay khi Vương Nhất Bác rời khỏi công ty, Bạch Tiêu Tiêu đã gọi điện tới.

Trước khi cậu nhấn nút trả lời, bên kia hét vào mặt cậu:

_Vương Nhất Bác, mình đã nói rồi, mình nhất định sẽ giúp cậu quyên tiền, tại sao cậu không tin mình, gả cho Tiêu Chiến, bỏ ra 50 triệu đổi lấy cả đời góa phụ...

Bạch Tiêu Tiêu là bạn thân nhất của Vương Nhất Bác.

Cả hai luôn có tình cảm anh em.

Khi nhà họ Vương xảy ra chuyện, Vương Nhất Bác bất lực.

anh nói trong nước mắt rằng phải giúp cậu.

Ngay cả chuyện ma chay của bố mẹ đều do anh lo liệu.

Vương Nhất Bác cảm động trước những gì Bạch Tiêu Tiêu đã làm với cậu.

Cho đến khi Bạch Tiêu Tiêu mắng xong.

Cậu nhẹ giọng nói:

_Tiêu Tiêu, vấn đề của Vương gia không chỉ là tiền, mà còn có rất nhiều vấn đề khác mà tiền không giải quyết được. Mình cưới Tiêu Chiến, nhưng mình chỉ nhận được những gì mình cần, không chịu thiệt thòi.

_Tại sao không đau khổ, Nhất Bác, em mới 22 tuổi, còn kéo dài được bao lâu?

Giọng điệu của Bạch Tiêu Tiêu lo lắng.

Tiêu Chiến đã vô nhân đạo.

Đây là điều mà tất cả mọi người ở thành phố G đều biết.

Nếu là một người đàn ông bình thường, sao có thể đến lượt Vương Nhất Bác.

Anh không biết bao nhiêu phụ nữ đã ôm lấy hắn.