Chương 8: Nam thê hào môn

Điều này không có gì ngạc nhiên.

Nhưng hôm nay...

Vương Vị Sơ kinh ngạc nghĩ thầm, hắn muốn đi tìm Sầm Nghiêu sao?

Trong lòng Vương Vị Sơ khó chịu lợi hại, nhưng đột nhiên nghĩ đến hành động dưới gầm bàn. Cậu nắm chặt ngón tay, trong lòng dâng lên một cảm giác xấu hổ và… hài lòng.

Họ nói rằng Trình Thúc Văn đối với Sầm Nghiêu là cầu mà không được.

Vương Vị Sơ cũng nhìn không ra, Sầm Nghiêu cuối cùng có phải gay hay không. Cậu thậm chí không biết tại sao Sầm Nghiêu lại làm như vậy...

Nhưng hành động đó không thể giả được.

Vương Vị Sơ đáp: "Ừ."

Thấy cậu diễn tốt, Trình Thúc Văn lại nhìn quần áo của cậu, cũng không khó chịu lắm, hắn chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở: "Nhà họ Sầm nặng quy củ hơn nhà chúng ta, Sầm Nghiêu không thích nhìn những người ăn mặc như cậu."

Vương Vị Sơ càng siết chặt các ngón tay hơn.

Giọng điệu của Trình Thúc Văn đều đều, như thể hắn chỉ thuật lại sự thật. Kỳ thật, lúc trước cậu nghe những lời này cậu không có cảm giác gì. Rốt cuộc, sự sỉ nhục của những người khác càng cay nghiệt hơn.

Nhưng bây giờ, nghĩ đến việc Sầm Nghiêu ở ngay trong biệt thự này, Vương Vị Sơ thấy như khuôn mặt cậu bị bóc ra, ném xuống đất và bị đạp lên...

Vương Vị Sơ mơ hồ nói đáp lại: "Vâng."

"Được rồi, cậu đi đi." Trình Thúc Văn nói.

Đi?

Cậu đi chỗ nào?

Vương Vị Sơ mím môi và đi vào phòng cho khách.

Lúc này cậu mới phát hiện ra giữa phòng của Sầm Nghiêu và phòng khách của cậu chỉ có một bức tường. Trình Thúc Văn thấy thế, cũng nhíu mày lại nhưng hắn cũng không nói gì.

Vương Vị Sơ chân trước bước vào phòng dành cho khách, Trình Thúc Văn chân sau theo vào phòng của Sầm Nghiêu.

“Sầm Nghiêu.” Hắn thì thầm gọi.

Sầm Nghiêu ngước mắt lên và lạnh lùng nhìn hắn.

Trình Thúc Văn rùng mình, không biết có phải ảo giác của hắn hay không, sau khi Sầm Nghiêu về nước, khí thế mạnh mẽ hơn trước. Đứng trước mặt anh, Trình Thúc Văn cảm thấy hắn không thể hô hấp bình thường.

"Có chuyện gì vậy?" Sầm Nghiêu ngồi xuống ghế sofa, đôi chân dài hơi co lại.

Trình Thúc Văn vô cớ giật mình.

Hắn đè nén cảm giác kỳ lạ trong lòng và mỉm cười: "Cậu nghỉ ngơi trước đi, ngày mai chúng ta sẽ nói chuyện sau."

Hắn nhìn nhiều Sầm Nghiêu thêm hai lần nữa sau đó xoay người đi ra ngoài.

Nhưng Sầm Nghiêu quay đầu lại và nhìn chằm chằm vào bức tường bên cạnh.

Chắc cũng không lâu lắm đâu...

Vương Vị Sơ gần như không ăn tối, cậu đọc sách một lúc, sau đó xem web drama và trò chuyện với Kim Diệu một hồi.