Chương 7: Lừa lên giường

“Dao Dao, tôi tới rồi.” Ngay lúc Thích Miểu vừa đến, Mã Dao đang vội vàng cấp hoạt động cho nhân viên, mệt đến mức mồ hôi chảy đầy đầu. Nghe thấy tiếng Thích Miểu, cô liền nháy mắt câu, “Tới đây, thay tôi quán xuyến một chút, ở bên kia người ta đang dọn đồ. Hai thứ cùng lúc, cậu sang bên đi, tôi sẽ sang đó.”Thích Miểu vừa mới chuẩn bị ngồi xuống, Mã Dao bên cạnh lại gào to lên, “Thích Miểu miểu, tôi khinh nhé, cậu được lắm, nam thần của cậu bị cậu nắm trong lòng bàn tay rồi.”

“Dao Dao!” Thích Miểu để ý thấy Dịch Diệp Bạch cũng ở đó, lập tức xấu hổ tràn hết gương mặt, “Lớp trưởng Diệp Bạch, cậu mau đi đi.”

“Có chỗ nào cần yêu cầu hỗ trợ sao?” Dịch Diệp Bạch không có sốt ruột đi, hắn vừa rất chậm rãi rõ ràng mà nghe được hai chữ “Nam thần”, khóe miệng liền không tự chủ mà cong lên.

“Không....” Thích Miểu muốn cự tuyệt nhưng chưa kịp mở miệng nói, Mã dao ngay lập tức đã chen vào hấp tấp nói, “Cần cần chứ, lớp trưởng lại đây hỗ trợ quả thực quá tuyệt vời luôn, chỉ cần đứng ở chỗ này là được rồi nha.”

“Dao Dao!”

Mã Dao tiến đến bên tai Thích Miểu khẽ nói, “Thích Miểu miểu, cậu cùng nam thần ở chung nhà, ở cùng nhau nhiều nên giúp đỡ nhau một chút, buổi tối có tiệc còn có thể lừa nam thần cùng lên giường a....”

Sau đó lại quay sang Dịch Diệp Bạch nói, “Lớp trưởng, cậu ở đây cùng Thích Miểu miểu là tốt rồi, buổi tối sau khi hoạt động chúng ta có tiệc, cậu cùng Thích Miểu miểu đi cùng nhau nhé.”

“Được.”

“Vậy hai người ở đây làm việc nhé, tôi đi sang bên kia xem thử thế nào.”

Chờ Mã Dao hỏa tốc đi mất, Dịch Diệp Bạch tự nhiên mà đi đến bên cạnh Thích Miểu, hắn trên người ăn mặc áo sơ mi, cánh tay cố ý vô tình mà chạm vào phần trên tay của Thích Miểu. Cánh tay cảm giác bị vải dệt cọ xát, Thích Miểu nhịn không được bắt đầu suy nghĩ lung tung

“Lớp trưởng Diệp Bạch, cậu, cậu không nóng sao?” Trời nóng như thế còn mặc áo sơ mi, cô đi ra cửa một chút liền nóng đến mức muốn thay đồ.

Dịch Diệp Bạch cúi đầu nhìn về phía Thích Miểu, cô hôm nay diện một chiếc áo thun cổ V, xương quai xanh tinh xảo ẩn ẩn hiện hiện. Trong cổ họng lăn xuống một chút, tiếng nói hơi khàn khàn, “À... Có chút nóng.”

“Chúng ta ở đây chờ bọn họ một lúc sau đến thì cùng đi mua nước đi.” Thích Miểu thở một hơi, trước ngực từng trận phập phồng, giữa cổ ẩn ẩn có chút mồ hôi mỏng. Dịch Diệp Bạch kiềm nén mà dời tầm mắt, nhàn nhạt “Ừ” một tiếng, trong cổ họng sinh chút khô khốc, là muốn được uống nước.

“Lớp trưởng Diệp Bạch, cậu muốn ngồi ở đây không?”