Chương 21

Vài phút lại trôi qua, chỉ nghe thấy một tiếng bịch bịch, cuối cùng mẻ bắp rang đầu tiên cũng nổ được.

Đừng nói là Phó Tuân, cho dù là những người khác đi theo hai ông cháu nhà họ Phó phụ trách bảo vệ an toàn của bọn họ thực ra cũng chưa bao giờ thao tác với loại máy móc như này trong thực tế.

Mẻ bắp rang đầu tiên mình tự tay làm thành công trong đời, khóe miệng người đàn ông đứng trước cái máy nhếch lên, vừa định quay đầu lại nhìn Phó Tuân, kết quả lại phát hiện tiểu thiếu gia nhà mình không biết đã sớm lùi đến chỗ cách anh ta mấy chục bước từ khi nào.

Thậm chí còn không quên dẫn theo đứa bé kia lùi ra cùng.

Trong khoảnh khắc ấy, nhìn ngọn lửa cháy hừng hực trước mắt, cuối cùng người đàn ông cũng cảm thấy hình như mình đã bị ghét bỏ.

Mãi đến khi ngọn lửa trong lò kia đã tàn dần thành ngọn lửa nhỏ không có tính uy hϊếp trong bếp lò, lúc này, cậu nhóc mới nắm bàn tay nhỏ xinh của Đường Thu trở lại chỗ cũ một lần nữa.

Anh đưa một xô đựng đầy bắp rang cho cục tuyết nhỏ bên cạnh, thậm chí có thể nghe được loáng thoáng tiếng hít hà hâm mộ của những đứa trẻ khác chạy tới vây xem xung quanh.

Ở nước C mới phát triển mạnh về kinh tế trong mười mấy năm. Vào những năm này, vật tư vẫn chưa được tính là quá dồi dào, các loại đồ ăn vặt và bánh ngọt tinh xảo được bày biện trong tủ kính sạch sẽ sáng bóng vẫn chỉ là ‘đặc quyền’ của số ít người như cũ.

Đối với phần lớn những đứa trẻ ở thành phố C mà nói, những máy nổ bắp rang có thể bắt gặp ở khắp các phố lớn ngõ nhỏ đã trở thành hồi ức vô cùng ngọt ngào trong tuổi thơ của bọn họ.

Tích góp tiền tiêu vặt vài ngày là đủ mua được một phần, bọn họ có thể ăn rất vui vẻ.

Điều đặc biệt là rõ ràng mẻ bắp rang này có màu sắc đậm hơn một chút so với bắp rang ông chủ quầy hàng tự mình nổ, rất nhiều đứa trẻ đều tận mắt nhìn thấy từng thìa đường được cho thêm vào bên trong.

Vậy thì khi bắp rang nổ bung, thử nghĩ xem bắp rang sẽ ngọt biết bao.

Đổi lại là ông chủ quầy bắp rang lúc trước kia, chắc chắn ông ta sẽ thấy tiếc khi cho thêm đường như vậy.

Có đôi khi, cả một phần bắp rang thậm chí chỉ có thể nếm ra được chút vị ngọt nhàn nhạt.

Bé con không biết diễn biến tâm lí của đám trẻ xung quanh, khoát tay: "Thu Thu không ăn đâu. Thu Thu xem thôi."

Nói thì nói vậy, nhưng Đường Thu mơ hồ cảm thấy dường như mình đã kết giao thêm được với một người bạn mới. Chỉ trong hơn mười phút ngắn ngủn, anh trai này đã bóc hạt dẻ đường cho bé, còn cho bé bắp rang nữa.

Cảm giác khi có thêm một người bạn mới khiến cho sự ngọt ngào lan tràn trong lòng đứa trẻ không có quá nhiều kinh nghiệm trên phương diện này.

Thấy bé con kia không muốn ăn, cậu nhóc cũng không kiên quyết đưa cho bé, trái lại chuyển ánh mắt sang chỗ khác.