Chương 4: Lộ diện mạo

Ẩn danh X: “Biết ngay là cậu ngạo kiều mà, bắt đầu ngay khi còn nóng thôi.”

Giản Thu Nhiên yên lặng gật đầu.

Bình luận dưới bài post so kỹ thuật đã vượt qua sáu trăm, không có ngoại lệ tất cả đều là tiếp nhận khiêu chiến. Giản Thu Nhiên lật xuống dưới cùng thấy phần bình luận của Ẩn danh X hai giây trước, gõ bàn phím: “Chấp nhận khiêu chiến.”

Hình ảnh tự động nhảy tới màn hình chính, Giản Thu Nhiên cử động ngón tay, thần kinh căng thẳng ấn vào.

Màn hình nháy mắt tối đen, khi sáng lên trang web nhiều lần nhảy ngang, số liệu và các lệnh bay tứ tung, ngay cả cơ hội phản ứng cũng không có, trực tiếp bị hack.

Giản Thu Nhiên khẽ nguyền rủa một tiếng, kêu cứu khẩn cấp. Lần đầu tiên hoài nghi kỹ thuật của mình thuộc hạng đặc biệt cặn bã, nếu không tường lửa của cậu sao ngay cả hai giây cũng không chống đỡ được.

Virus trên màn hình đặc biệt sinh động, nhảy lên nhảy xuống, nhảy trái nhảy phải, có đôi khi còn có thể dẫn dắt phần mềm xếp hàng chơi rắn tham ăn, mười phần trào phúng.

Giản Thu Nhiên nhíu mày, mười ngón tay cơ hồ sắp xuất hiện tàn ảnh cũng không tìm thấy dấu vết của đối phương. Đáng sợ hơn chính là, cũng không biết có phải do thần kinh căng thẳng dẫn đến rối loạn hay không, ánh mắt lại liếc thấy camera phía trước của mình sáng đèn đỏ.

“Tự động mở ra?”

Mặc kệ có phải do mình nhìn lầm hay không, Giản Thu Nhiên theo bản năng nghiêng mặt tránh đi, trở tay cài camera lên mặt bàn.

Cậu nghe nói qua rất nhiều chuyện xông vào tường lửa của người khác không được, ngược lại còn bị đưa tư liệu và diện mạo ra ánh sáng, cho dù nhìn lầm cũng không thể không đề phòng.

Giản Thu Nhiên cho rằng vấn đề chỉ có như vậy, ai ngờ ngẩng đầu đã thấy máy tính vừa rồi còn bị rối loạn số liệu đột nhiên chiếu ra khuôn mặt của mình...

“Đậu má!” Giản Thu Nhiên lập tức quay đầu, nghe thấy phía sau truyền đến tiếng răng rắc rõ ràng.

Cậu không thể thả lỏng, sờ soạng rút đệm chuột ra để che mặt, trong tiếng răng rắc răng rắc liên miên không dứt trực tiếp rút điện.

Âm thanh quay phim biến mất trong nháy mắt. Giản Thu Nhiên hơi nghiêng đầu, xác định máy tính đã không có vấn đề gì mới bỏ đệm chuột xuống, nhíu mày.

Đối với hacker giỏi che giấu núp sau internet mà nói, việc bại lộ bất cứ tư liệu cá nhân nào đều là chuyện vô cùng thảm trọng. Không có một hacker nào nguyện ý bại lộ chuyện riêng tư, càng nói gì đến diện mạo... Cho nên chụp lén là không được, còn dám cứng rắn đến mức răng rắc răng rắc trực tiếp chụp ảnh thì càng thêm đáng giận.

“Không biết nhân viên quản lý tìm được cái liên kết này ở chỗ nào, quả nhiên khen thưởng càng hậu hĩnh thì lại càng không có chuyện tốt!”

Thiện cảm của Giản Thu Nhiên đối với bên kiểm tra đánh giá tụt đến mức thấp nhất, quyết định nhanh chóng từ bỏ cơ hội luyện tập. Không có gì quan trọng hơn an nguy của mình.

Cậu chờ đợi, không nhanh không chậm sửa sang lại con chuột, thẳng đến khi cảm giác thời cơ đã đến mới chậm rãi mở máy tính ra.

Màn hình máy tính sáng lên, thuận lợi khởi động máy.

Như cậu dự đoán, người công kích của bên kiểm tra đánh giá trên diễn đàn không dưới bốn con số, hơn nữa nửa giờ đã qua nên các đại thần đồng loạt xuất động, cho dù bên kiểm tra đánh giá đồng thời ứng đối cũng sẽ không có thời gian để chú ý đến một người thất bại.