Chương 16

Vậy nên ông nhanh chóng nói với Lục Tri Đồng: "Bé con của cha, cha có rất nhiều tiền. Có cha ở đây, sau này con sẽ không phải lo đói nữa."

Cô bé về đến nhà chưa được lâu, điều kiện của gia đình trước đây đã khiến cô sợ rằng mình không đủ khả năng chi trả.

Nếu như suy nghĩ của Lục Yến Chu bị YaYa biết thì nhất định nó sẽ cười nhạo Lục Yến Chu: "Làm ơn đi, tôi là YaYa đấy, tôi sẽ để cho Tiểu Đồng Đồng đói bụng sao? Các người đang nghi ngờ sức mạnh của YaYa này sao?"

Đáng tiếc là bây giờ YaYa không thể biết được suy nghĩ của người khác, cho nên cũng không thể biết được suy nghĩ của Lục Yến Chu.

"Ôi, món ăn này nhiều dầu mỡ quá đi!" Đôi mắt ướŧ áŧ của Lục Tri Đồng nháy mắt với Lục Yến Chu, cô vùi đầu vào vai ông rồi lặng lẽ nói chuyện với YaYa.

"YaYa, tôi đã quyết định rồi, tôi sẽ chọn..."

Mặc dù không hề biết công dụng của tiên khí đó là gì nhưng YaYa nói thứ này rất tốt, hãy chọn nó.

"Được rồi, tôi sẽ mở hộp quà này cho cậu..."

[Sau khi mở ra, chủ nhân sẽ có thể kiểm tra thân thế của mình. Thời gian thử nghiệm là một phút.]

YaYa: "..."

Phải nói rằng, cả cái hệ thống này thực sự đang chọn cửa ải và bây giờ đang là sáu phút.

Một phút là bao lâu?

Lục Tri Đồng duỗi ngón tay mảnh khảnh của cô ra bắt đầu tính toán.

Được rồi...

Cô vẫn không thể tính ra nó, cô muốn đi ngủ.

"Trời đã muộn, đến giờ đi ngủ rồi, ngày mai sẽ đưa con đi thăm mẹ và các anh trai."

Lục Yến Chu đặt Lục Tri Đồng lên giường, nhẹ nhàng đắp chăn bông cho cô.

Lục Tri Đồng ngoan ngoãn nằm trên giường mặc cho Lục Yến Chu đắp chăn bông cho cô.

Ngay lúc Lục Yến Chu chuẩn bị tắt đèn, Lục Tri Đồng lên tiếng: "Cha, con có thể nghe cha kể chuyện của cha không?"

"Hả? Tại sao con lại đột nhiên muốn nghe kể chuyện?" Lục Yến Chu quay đầu lại sờ sờ vào tóc của Lục Tri Đồng.

Lục Tri Đồng lại xoa xoa vào tay của Lục Yến Chu, thấp giọng nói: "Bởi vì em trai Vân Hải hay được nghe những câu chuyện mà dì kể cho nghe mỗi tối, cho nên Tiểu Đồng Đồng cũng muốn được nghe."

Khi còn ở nhà họ Lâm, Lục Tri Đồng ghen tị với Lâm Vân Hải nhất.

Lâm Vân Hải thuộc loại người có thể có bất cứ thứ gì cậu ta muốn trong nhà họ Lâm, bao gồm cả cha mẹ cậu ta nếu như cậu ta thiếu ngủ vào ban đêm.

Và nếu như cô không thể ngủ, cô sẽ bị gọi đến khu vườn phía sau để nhổ cỏ dại. Bây giờ cô đã có cuộc sống của riêng mình, cô c muốn nghe kể chuyện.

"Được rồi, cha sẽ kể chuyện cho con nghe." Lục Yến Chu hôn nhẹ lên má Lục Tri Đồng, sau đó lấy ra một quyển sách gồm ba trăm bài thơ nhà Đường từ hộc tủ ở bên cạnh..."

Khi nhìn thấy trang bìa quyển sách, cô liền im lặng.

Ông thấy ở trên ứng dụng Baidu rằng trẻ em rất thích nghe kể chuyện trước khi đi ngủ, vì vậy ông đã yêu cầu trợ lý của mình đến hiệu sách để mua một cuốn truyện cổ tích tên là Grimm. Trợ lý còn mua giúp ông những bài thơ cổ từ thời nhà Đường.

Đây mà gọi là truyện sao? Đó rõ ràng là một bài thơ cổ thì có.

Lâm Phong này có chút không đáng tin cậy.

"Cha?" Lục Tri Đồng thấy cha mình đột nhiên không động đậy, cô có chút bối rối nhìn ông.

Lục Yến Chu xoa trán cô: "Không sao đâu, cha sẽ kể cho con nghe!"

"Ánh trăng chiếu sáng chói trước giường, giống như làn sương giá trên mặt đất. Nhìn lên mặt trăng sáng chói kia rồi lại cúi đầu nghĩ về quê hương..."

Lục Tri Đồng cảm nhận được một giọng nói bên tai trầm thấp, từ tốn, cps sức quyến rũ khó tả. Từng lời nói tuôn ra từ đôi môi mỏng của ông làm tan chảy sự lạnh lẽo của Lục Tri Đồng trong suốt mùa đông lạnh giá.