Chương 10

Thẩm Trĩ sau khi cơm nước xong, hầu như tất cả các bài đăng và bình luận mà cậu đã xem trước đó đều đã bị xóa, trong suốt toàn bộ quá trình của cuộc bạo loạn chỉ xảy ra trong phạm vi nhỏ, chứ đừng nói là ra khỏi vòng, nếu không có ai cố ý tìm kiếm danh tự của Thẩm Trĩ, thì căn bản sẽ không ai biết chuyện này.

Mà ngày thứ hai Thẩm Trĩ vẫn rất chuyên tâm quay phi .

Tương đối trùng hợp là, nữ chính của bộ phim này là Liên Khỉ Mộng, cô đã gia nhập đoàn làm phim một cách suôn sẻ sau khi hoàn thành việc quay bộ phim trước.

Thời điểm nhìn thấy Thẩm Trĩ, Liên Khỉ Mộng cũng có chút kinh hỉ, lôi kéo Thẩm Trĩ nói rất lâu, về sau cô cũng thường dạy Thẩm Trĩ một số kỹ năng diễn xuất khi quay phim.

Nhờ có nền tảng vững chắc và sự trợ giúp của Liên Khỉ Mộng, quá trình quay phim của Thẩm Trĩ diễn ra khá suôn sẻ, cho nên cũng rất ít NG chậm trễ việc quay phim của các diễn viên khác, nên cậu phi thường nhận được những hảo cảm của các diễn viên.

Lại thêm Kiều An thường xuyên mang trà sữa cho các trợ lý và nhân viên công tác nên những nhân viên này cũng đặc biệt thích Thẩm Trĩ.

Sau khi quay những cảnh trong ngày, Thẩm Trĩ tẩy trang xong, liềncùng những người khác vẫy tay từ biệt.

"Tôi về trước đây, trong phòng hóa trang còn có chút điểm tâm nhỏ, để lâu hương vị liền không có tốt như vậy, mọi người nhớ ăn sớm a."

Khách sạn cùng địa điểm quay chụp có khoảng cách không xa, Thẩm Trĩ là đi bộ trở về khách sạn, Kiều An đặt chiếc ba lô có cốc nước, quạt nhỏ và các vật dụng khác xuống.

Vừa về tới khách sạn, Thẩm Trĩ liền đem mình nhốt vào phòng tắm, cho bồn tắm lớn đầy nước rồi nằm vào.

Đôi chân bị quần trói buộc cả ngày vừa đυ.ng vào nước một cái, lập tức biến thành một cái đuôi to.

Vì quá phấn khích bởi vì cuối cùng cũng được chạm vào trong nước, Thẩm Trĩ còn ở trong nước vẫy vẫy đuôi, khiến trên sàn phòng tắm khắp nơi đều là nước.

"Thật thoải mái a."Thẩm Trĩ nhắm mắt lại, thậm chí muốn đem cả người đều vùi sâu vào trong nước vui vẻ bơi lội.

Nếu như không phải cậu đang ở trong bồn tắm.

Nghĩ tới đây, Thẩm Trĩ ưu thương nâng lên một ngụm nước, nhìn dòng nước chảy ra từ kẽ tay.

"Nếu có thể ở trong biển rộng bơi lội liền tốt, khẳng định rất thoải mái."Thẩm Trĩ chỉ mới nghĩ đến cảnh đó, cái đuôi thật hưng phấn đập vào mặt nước.

Thẩm Trĩ cố gắng khống chế lại cái đuôi, mới không để cái đuôi làm ra động tĩnh quá lớn.

"Cái đuôi này làm sao vậy, làm sao lại luôn luôn có ý nghĩ riêng của mình."Thẩm Trĩ sờ sờ cái đuôi lớn màu đỏ kim sắc ngâm trong nước lấp lánh ánh sao.

Thẩm Trĩ không nhận ra rằng không phải cái đuôi luôn có suy nghĩ của riêng mình, mà là cái đuôi luôn có thể tiết lộ suy nghĩ thực sự bên trong của cậu ra.

......

Kiều An đã quá quen với thói quen mỗi ngày tắm một tiếng của Thẩm Trĩ.

Thẩm Trĩ bọc lấy áo choàng tắm từ phòng tắm đi ra, Kiều An lập tức cầm máy sấy theo sau.

"Chi chi ngươi lại không sấy tóc, ngày mai nhức đầu làm sao thì bây giờ."

Thẩm Trĩ không quan tâm khẽ dựa lưng vào ghế sa lon: "Hôm nay nhiệt độ cao nhất là ba mươi bảy độ, tóc này của tôi để trong không khí bất quá năm phút liền khô không sai biệt lắm, thật sự không cần sấy."

Kiều An dựa vào lí lẽ biện luận: "Nhưng mà trong phòng có mở điều hoà, tiểu cô trước mấy ngày vừa dặn dò ta không thể để cho ngươi sinh bệnh."

Thẩm Trĩ biện luận thất bại, ngoan ngoãn ngồi ở trên ghế sa lon, để Kiều An cầm máy sấy làm khô tóc cho.

Thời tiết thực sự nóng bức, Thẩm Trĩ hôm nay lại hiếm khi được tan làm tương đối sớm, hiện tại mặt trời còn treo ở bên ngoài trên trời, nhiệt độ nóng rực thiêu nướng mặt đất.

Thẩm Trĩ thực sự lười nhác đi ra ngoài, nhưng cậu ngược lại cho Kiều An nghỉ nửa ngày, để hắn phóng thích thú tính ra chạy ra ngoài chơi.

Mặt trời dần dần ngã về phía tây, nhiệt độ cũng dần dần nguội đi.

Cho đến khi sao treo đầy bầu trời, Thẩm Trĩ mới xách sô pha lười đi ra ban công lộ thiên, gió đêm thổi vừa phải với nhiệt độ thích hợp, trong tay đặt một chén nước trái cây được nhân viên phục vụ bưng ra.

Thẩm Trĩ đang cùng Thẩm Ly Tự call video.

Thẩm Ly Tự ở phía bên kia của video đang cầm ly rượu, vẻ mặt u sầu trên gương mặt ngược lại càng thêm dày đặc hơn so với lúc Thẩm Trĩ rời đi .

Thẩm Trĩ cùng ba ba hàn huyên vài câu, phát hiện tâm của hắn hoàn toàn không để ở trong video.

"Ba ba."Thẩm Trĩ suy nghĩ một chút, lại quyết định hỏi ba đang lo lắng cái gì:“Nhà chúng ta thật sự không có chuyện gì sao?”

Thẩm Ly Tự cũng ý thức được mình lại thất thần, lúng túng nhấp một ngụm rượu vang đỏ trong tay.

Anh ngắm nhìn bầu trời bên ngoài phòng khách.

Hôm nay thời tiết quả thực không tệ, màn đêm hôm nay phủ kín đầy sao.

"Chi chi."

"Ân, ba ba, con đây."

Thẩm Ly Tự thu tầm mắt lại, xuyên thấu qua màn hình nhìn về phía Thẩm Trĩ: "Con...... Đối với phụ thân khác của con, có ý nghĩ gì không?"

Thẩm Trĩ không hiểu ba cậu vì cái gì đột nhiên nhắc đến chuyện này.

Cậu lặp lại lời của Thẩm Ly Tự: "Phụ thân khác của con?"

Thẩm Ly Tự: "Đúng, con nghĩ thế nào về người đó."

Thẩm Trĩ thành thật nói: "Một người xa lạ."

Cậu từ khi ra đời cho đến tận ngày nay liền chưa thấy qua người được gọi là phụ thân khác, khi còn bé có lẽ là có chút khổ sở, nhất là khi những đứa trẻ khác đều được hai người lớn đi cùng.

Nhưng trưởng thành theo tuổi tác, Thẩm Trĩ cũng dần dần không còn quan tâm cái người phụ thân này, cậu đem toàn bộ thân tình đều đặt ở trên người Thẩm Ly Tự.

Đối với cậu mà nói, chỉ có một ba ba cũng không có cái gì là không tốt. Ba của cậu nuôi dưỡng cậu lớn lên, mà đổi thành một cái phụ thân nhưng xưa nay chưa từng xuất hiện.

Cho nên, cậu cũng chỉ cần một cái ba ba.

Còn cái phụ thân khác, với cậu mà nói, chỉ là một cái có cũng được mà không có cũng không sao, người xa lạ mà thôi.

Thẩm Ly Tự không nghĩ tới lại nghe được Thẩm Trĩ nói như vậy, tinh thần có chút không tập trung càng thêm lợi hại.

Nhìn thấy bộ dạng này của ba ba, lại liên tưởng đến vấn đề Thẩm Ly Tự vừa mới hỏi. Thẩm Trx không khỏi bắt đầu nghĩ lung tung.

Chẳng lẽ là phụ thân khác của cậu tới đây!

Ý nghĩ này như sấm sét giữa trời quang, đem Thẩm Trĩ chấn kinh nguyên tại chỗ, đến ly đồ uống mình vừa cầm đã đổ ra ngoài cậu còn không biết.

"Ba ba."Thẩm Trĩ vừa sốt ruột, sốt sắng hỏi Thẩm Ly Tự, "Có phải là người kia tới tìm ba không."

"Con không biết ông ta muốn làm gì, nhưng mà nếu như ông ta khi dễ người, ba ba người nhất định phải nói cho con, con lập tức trở về bảo hộ người......"

Nói xong lời cuối cùng, Thẩm Trĩ hướng Thẩm Ly Tự cam đoan: "Con vĩnh viễn đứng về phía ba ba."

Thẩm Ly Tự dừng lại một chút, dáng vẻ u sầu ban đầu của anh đã bị Thẩm Trĩ phá vỡ, phốc một tiếng bật cười.

"Khụ khụ."Thẩm Ly Tự dùng tay che nửa gương mặt, sợ bị Thẩm Trĩ nhìn thấy mình cười trộm.

Nhưng anh không thể ngăn đôi lông mày cong lên mất kiểm soát của mình.

Thẩm Trĩ: ......

Tốt, cậu biết mình vừa rồi nghĩ nhiều.

Thẩm Trĩ yên lặng cúi đầu, cả khuôn mặt gần như vùi vào cốc nước.

Cũng may cảm xúc của Thẩm Ly Tự nhanh tới cũng nhanh đi.

Thẩm Ly Tự cười trộm xong, chỉnh lại thần sắc cho ngay ngắn.

Anh chần chờ một lát, không biết nên nói như thế nào với Chi Chi về chuyện phức tạp và chấn động này.

Bên này, Thẩm Trĩ mang theo sự xấu hổ rầu rĩ lặp lại vị trí của mình.

"Ba ba, con không phải đang nói đùa, con thật sự đối một cái phụ thân khác không có cảm giác gì."

"Có lẽ khi còn bé con có chờ mong người đó tồn tại."

"Nhưng đối với con hiện tại mà nói, con cũng không cần hắn, với con mà nói hắn chỉ là một cái có cũng được mà không có cũng không sao, đó chỉ là một người xa lạ."

"Hoặc là nói...... So với người xa lạ, con thậm chí có chút chán ghét hắn."