Chương 9

Ngọn Nguồn của sự bùng nổ là do một nhóm fan hâm mộ của một diễn viên nhỏ, công kích Thẩm Trĩ với lý do cậu cướp đoạt tài nguyên .

【 Lương Lương của chúng ta thật thảm a, tiểu Lương thật vất vả mới có cái tài nguyên, kết quả lại bị một tên không rõ lai lịch cướp đi , lai lịch thật là kinh người.】

【 Còn cái gì mà không có tác phẩm cơ chứ, cứ như vậy phách lối, buồn nôn muốn chết 】

【 Tẩy chay minh tinh tên Thẩm Trĩ này! Nghe nói trước mấy ngày còn cùng một cái blogger mỹ thực chủ liên hợp tự xào, người mới bây giờ loạn như vậy sao?】

【 Loại người này diễn xuất đều không ra gì, hiểu đều hiểu, chỉ là đáng thương Lương Lương nhà chúng ta vì nhân vật này mà luyện tập lâu như vậy 】

【 Thương thương Lương Lương, bình thường thảm nhất chính là công cụ hình người thôi 】

【 Không hiểu rõ, trước đó không phải đã xác nhận là Lương Lương sao? Thay đổi người tạm thời, chơi fan hâm mộ chúng ta vui lắm sao?Fan hâm mộ Lương Lương chúng ta cho người tuyên truyền sao? Tổ sản xuất suy nghĩ rất thấu đáo, tôi biết Thẩm Trĩ bối rối đến mức không công khai với người hâm mộ 】

......

Sau khi đọc bài đăng mà Kiều An đưa, Thẩm Trĩ hiếu kì hỏi một câu: "Lương lương là ai? Hình như tôi không biết nghệ sĩ nào tên là Lương"

Kiều An cao gần 1m9, khi đứng bên cạnh Thẩm Trĩ thì phải khom người xuống, nhất định mình phải giơ màn hình cho Thẩm Trĩ nhìn.

"Là Hàn ý, nguyên danh của hắn là Hàn Lương, cho nên hắn fan hâm mộ đều gọi hắn là Lương Lương."Kiều An không hổ là trợ lí Kiều Thính Xuân an bài, đối với mấy cái tin tức này cậu nắm giữ phi thường thuần thục.

"Fan hâm mộ của hắn đã náo loạn rất nhiều lần, không chỉ cậu, mấy năm trước còn công kích Thẩm ảnh đế đoạt nhân vật."

"Ai?"Thẩm Trĩ vừa vặn uống nước, nghe đến đó kém chút phun tới, "Thẩm Trạch Lí sao?"

Kiều An: "Đúng vậy."

"???"Thẩm Trĩ chấn kinh, "Thẩm Trạch Lí không phải năm năm đã trước tiến vào ngành giải trí rồi sao?"

Kiều An: "Đúng vậy a, Hàn ý đã xuất đạo bảy năm."

......"Thẩm Trĩ rất muốn che mặt, "Đây chính là xuất đạo bảy năm rồi mà vẫn là nghiệp dư sao."

Bởi vì học diễn xuất ít nhiều có liên quan đến giới giải trí, cho nên Thẩm Trĩ luôn quan tâm theo dõi minh tinh và tin tức trong giới giải trí, mặc dù không thể biết hết tất cả mọi người, nhưng cũng biết một vài minh tinh tuyến 18 có chút danh tiếng.

Người không biết danh tự Hàn Ý, cũng là hiếm thấy.

Kiều An nhắc nhở Thẩm Trĩ: "Chắc là có người khác nhúng tay vào, chứ Hàn Ý không có nhiều fan cứng như vậy đâu."

Một thần tượng ra mắt bảy năm không chút tiếng tăm, cũng không lột xác thành công, gần như không có người hâm mộ, nếu như năm năm trước còn có một ít người hâm mộ, thì năm năm sau, khi thần tượng nối tiếp nhau đến, người hâm mộ của Hàn Ý gần như không còn. sớm nhất là tám trăm năm trước.

Như vậy không cần phải nói những người mặc áo khoác fan hâm mộ này là thành phần gì, tự nhiên không cần phải nói.

"Kiều tỷ thật sự là anh minh, chân trước vừa cùng ta nói, chân sau liền xảy ra chuyện."Thẩm Trĩ nhịn không được cảm khái.

Kiều An ngượng ngùng cười cười: "Tiểu cô vẫn luôn là lợi hại, nhà chúng ta đều rất nghe tiểu cô."

Thẩm Trĩ ngẩng đầu cầm lấy màn hình, đồng thời thúc giục Kiều An tự mình đi nghỉ ngơi một lát.

"Tôi ở đây là được rồi, sẽ không ra ngoài chạy loạn, cậu nghỉ ngơi một lát trước đi, tôi ngay ở chỗ này."

Kiều An chần chờ mấy giây, cuối cùng vẫn đi vào nghỉ ngơi trong căn phòng nhỏ trong dãy phòng bên cạnh Thẩm Trĩ kiên quyết.

Lúc đầu, dựa theo thân phận người mới của Thẩm Trĩ, cậu sẽ không thể ở trong căn hộ kiểu này, nhưng biết làm sao giải trí Tinh Hà có lưng tựa là tập đoàn Thẩm thị có rất nhiều tiền, Kiều Thính Xuân trực tiếp đi đến tài chính công ty thăng cấp phòng cho cậu.

Thấy Kiều An đi nghỉ, Thẩm Trĩ vươn vai, sau đó len lén liếc phòng tắm một chút.

Thừa dịp hiện tại Kiều An không theo bên người, cậu đi ngâm cái đuôi cá...... Không có vấn đề đi.

Từ khi xuất hiện cái đuôi nhân ngư, Thẩm Trĩ hơi một đoạn thời gian không có ngâm cái đuôi, chân sẽ cảm thấy khô cằn.

Lúc trước khi ở trong nhà đọc kịch bản, Thẩm Trĩ cơ hồ mỗt ngày sẽ ở trong bồn tắm ngâm đuôi một hai giờ.

Nhưng bây giờ tôi ra ngoài quay phim, có trợ lý bên cạnh, e rằng không được thuận lợi như trước.

Thẩm Trĩ cầm áo choàng tắm đến vào bồn tắm lớn phòng tắm, hoàn toàn không để ý tới bên cạnh khách sạn chuẩn bị phao tắm dùng tắm cầu.

Khoảnh khắc cậu ngồi xuống nước, đôi chân trắng nõn và cân đối đó đã biến mất, thay vào đó là chiếc đuôi lớn có màu đỏ kim sắc với những chùm sao.

Cái đuôi to ở trong nước lắc lắc, chóp đuôi nhọn phiêu động theo dong nước.

Vì địa điểm quay phim được đoàn phim chọn là một nơi tương đối ít người, nên khách sạn ở đây cũng không tốt bằng những khách sạn hàng đầu kia. Cho dù là gian phòng bên trong bồn tắm lớn cũng không có quá rộng rãi.

Cũng may Thẩm Trĩ sớm đã thành thói quen với bồn tắm tương đối chật chội, mặc dù cảm giác cái đuôi có chút chen chúc, nhưng cũng không phải là không làm được.

Thẩm Trĩ tựa ở trên bồn tắm, mở bộ phim mà Thẩm Trạch Lí đã giành được giải nam diễn viên xuất sắc nhất vài tháng trước, đặt trái cây lên bàn và bắt đầu học các kỹ năng diễn xuất.

Bộ phim tổng thời lượng gần ba tiếng đồng hồ, Thẩm Trĩ vừa xem liền chìm vào cốt truyện, nhập thân vào nhân vật yêu thích của mình, tưởng tượng ra cách thực hiện một số chi tiết nhỏ.

Cho nên, bạn Thẩm Trĩ đẹp trai đã quên mất thời gian.

Thẳng đến khi phòng khách truyền đến một thanh âm, kèm theo tiếng hét thất thanh của Kiều An: "Chi chi? Cậu ra ngoài sao? Sao trong phòng không có ai a."

Nghe được tiếng nói của Kiều An, hai tay Thẩm Trĩ run lên bần bật, nếu không phải phía dưới còn có cái khay, màn hình liền muốn rớt xuống trong bồn tắm.

Thẩm Trĩ hoảng sợ muốn ra khỏi bồn tắm, kết quả vừa sốt ruột, cái đuôi làm sao cũng không thể biến trở về chân.

Kiều An ở bên ngoài nghe được động tĩnh trong phòng tắm, tiếng bước chân chuyển di, hướng phía phòng tắm đi tới: "Chi chi, cậu ở trong phòng tắm sao?"

Thẩm Trí tim nhảy lên cổ họng, lại sợ Kiều An không nói lời nào đi vào phòng tắm, chỉ có thể cao giọng nói: "Ừ, ừ, tôi đang tắm."

Cũng may Kiều An không có nghe được sự khẩn trương của Thẩm Trĩ, nghe đươc Thẩm Trĩ trả lời liền dừng lại.

Ngay khi Thẩm Trĩ cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, Thẩm Trĩ nghe thấy Kiều An lại hỏi mình: “Chi Chi, buổi tối cậu muốn ra ngoài ăn hay ăn trong phòng? Tôi vừa kiểm tra một chút, khách sạn có phục vụ bữa ăn, bất quá tôi nhìn trên mạng nói đồ ăn ở khách sạn này không được ngon cho lắm."

Thẩm Trĩ đã tranh thủ thời gian đổi chân trở về, nghe được Kiều An tra hỏi, cậu không có vội vã trả lời, mà là bắt lấy khăn tắm cấp tốc lau khô mình thay đổi y phục.

Kiều An đợi một lúc cũng không thấy Thẩm Trĩ trả lời, còn tưởng rằng Thẩm Trĩ nghe không rõ, còn muốn hỏi lại, nhưng cậu chưa kịp mở miệng thì cửa phòng tắm đã mở ra.

"Chúng ta ra ngoài ăn, ngày mai sẽ bận rộn, hôm nay nhất định phải được ăn no."Thẩm Trĩ nói xong, còn cầm khăn mặt xoa xoa mái tóc còn đang ướt.

Kiều An cũng ngu ngơ không có phát hiện có điều gì không đúng, nghe được Thẩm Trĩ nói như vậy, cậu giơ màn hình lên cho Thẩm Trĩ xem giao diện mà mình tìm tòi ra.

"Tôi có xem qua, trên mạng nói có mấy nhà hàng phụ cận ăn rất ngon. Chi Chi, cậu muốn đi ăn cái nào."

Thẩm Trĩ nhìn thoáng qua: "Chỉ là hải sản hầm, những món tráng miệng và đồ uống khác đều có sữa và sô cô la, những thứ này không phải cấm tôi ăn sao?"

Kiều An liền giật mình, không nghĩ tới Thẩm Trĩ sẽ nói như vậy.

Thẩm Trĩ: "Tôi đi sấy tóc trước, chờ tôi đi ra, cậu đi đặt chỗ trước đi."

Kiều An cầm màn hình, hướng về phía Thẩm Trĩ ngây ngốc cười: "Được."

Tiểu cô nói không sai, Thẩm Trĩ là người rất tốt, mình đi theo cậu ấy sẽ thoải mái hơn nhiều so với đi theo nghệ sĩ khác.

Kiều An nghĩ như vậy, cậu đã đặt hai nồi hải sản đó trên trực tuyến.