Chương 13: Sinh Nhật anh

Hôm nay là sinh Nhật của lục dương, lâm đường đã mua quà từ hai ngày trước, hôm trước thấy anh mặc áo sơ mi trắng rất đẹp nên cô đã mua tặng anh thêm một cái . Tuy món quà không đắt tiền không phải hàng hiệu gì nhưng được mua bằng số tiền ít ỏi đi làm thêm của cô , lâm đường rất vui vẻ, hôm nay cô quyết định sẽ tự tay làm thêm bánh kem tặng anh .

Sáng sớm chạm mặt nhau lâm đường rất vui vẻ, mỉm cười chúc anh .

" chú lục…chúc chú sinh Nhật vui vẻ nha "

Lục dương mỉm cười nhẹ nhìn cô " cám ơn "

" hôm nay chú về sớm không ạ ?"

Lục dương gật đầu " ừ …nếu không có việc gì đột xuất thì tôi về sớm "

Đợi lục dương rời đi là lâm đường bắt tay vào dọn dẹp nhà , trang trí thêm bong bóng , sau đó lên mạng học làm bánh kem, cô loay hoay vài tiếng đồng hồ mới xong , chiếc bánh tuy không đẹp mắt nhưng cũng được coi là tạm được với người mới lần đầu làm bánh như cô , cô ghi lên bánh kem " happybitday chú lục " lâm đường mỉm cười hài lòng nhìn xung quanh phòng mình vừa trang trí.

Nghe tiếng chuông cửa,lâm đường đưa tay lau vội vàng vào tạp dề rồi ra mở cửa .

Hạ an tay xách bánh kem tay xách đồ ăn rất nhiều. Thấy lâm đường ,hạ an mỉm cười bước vào.trong nhà được lâm đường trang trí bong bóng rất đẹp.hạ an để đồ trên bàn ăn.

" em trang trí hết sao ?"

Lâm đường gật đầu

Hạ an mỉm cười " đẹp quá …cực cho em rồi…à chị có mua rất nhiều đồ …hôm nay sinh Nhật anh ấy chị muốn tự mình nấu vài món anh ấy thích "

Lâm đường không nói gì hai tay Đan vào nhau đứng nhìn hạ an soạn đồ ra ngoài.

Hạ an thấy bánh kem của lâm đường làm ở trên bàn " bánh này là do em tự làm hả ?"

" à dạ …hôm nay sinh Nhật chú lục,em không có gì tặng chú ấy nên làm …"

Hạ an đưa tay quệt một miếng kem bên góc trên bánh kem lâm đường làm bỏ vào miệng nếm

Lâm đường thấy vậy ngớ ra ,tròn mắt nhìn hạ an nghĩ

Sao chị ấy có thể làm hỏng bánh của người khác như thế , lâm đường cảm thấy khó chịu lên tiếng .

" chị "

" chị xin lỗi …nhưng bánh này em làm ngọt quá , lục dương . Anh ấy không thích ngọt…nên chị có mua bánh kem ít ngọt cho anh ấy "

Hạ an thấy lâm đường không được vui liền nói tiếp " thôi nè …chị sẽ ăn hết bánh ngọt em làm được không?"

Cuối cùng bánh kem của lâm đường được bỏ vào tủ lạnh không đυ.ng đến.

Hạ an vừa nấu thức ăn vừa nói chuyện, hôm nay cô ta nấu món Tây,lâm đường đứng nhìn rất hứng thú vì những món này cô không nấu được.

" nhìn ngon lắm đúng không?"

" dạ " lâm đường gật đầu

Hạ an đưa đĩa bò bít Tết qua cho lâm đường " em ăn thử đi "

" cái này chị làm cho em thật sao ?"

" ừ…em ăn thử xem có ngon không, chị cắt sẵn thịt bò ra cho em luôn rồi đó ? "

Lâm đường ngồi ăn từng chút rồi khen " ngon lắm chị "

Hạ an mỉm cười " lục dương anh ấy rất thích món này…chị học mãi mới làm được đấy !"

Lâm đường nghe hạ an nói ,cô buồn buồn nhận ra từ trước giờ cô không biết anh ấy thích ăn món gì vì những lúc cô hỏi anh đều trả lời ăn gì cũng được,tuỳ cô nấu .anh ấy không thích ngọt đến giờ cô mới biết vậy mà mỗi lần cô nấu chè hay mua bánh ngọt về anh đều cố ngồi ăn cũng không thèm nói cho cô biết.

" lâm đường nè …" hạ an thấy lâm đường không để ý gì liền lay nhẹ vào vai cô

" em sao vậy? Chị gọi mà em không nghe "

" chị nói đi ạ "

Hạ an ngồi xuống đối diện lâm đường " chị muốn nhờ em giúp chị một chuyện . Được không?"

" em thì giúp được gì ạ "

Hạ an mỉm cười vươn tay nắm tay lâm đường

" em cũng biết rồi đó.anh ấy đang giận chị chuyện chị đi du học , đúng hôm nay sinh Nhật lục duong chị muốn làm hoà anh ấy…tối nay em có thể ra ngoài đi dạo 1 chút,tạo không gian riêng cho chị và anh ấy được không ?" hạ an nói ngập ngừng vừa ngại ngùng .

Thức ăn trong miệng lâm đường liền cảm thấy không có mùi vị , chuyện gì đây không biết ,cô không biết nên khóc hay cười, tạo không gian riêng cho người đàn ông mà cô yêu cùng cô gái khác thân mật, đúng là nực cười.dù không muốn nhưng cô lấy tư cách gì để từ chối đây .lâm đường chỉ biết khóc trong lòng.

Đúng 6 giờ 30 tối . lục dương vui vẻ về đến nhà trên đường về anh luôn nhớ đến nụ cười của lâm đường sáng nay, cô còn hỏi anh hôm nay có về sớm không.chắc chắn giờ cô gái nhỏ của anh đang nấu cơm sẵn chờ anh về .

Lục dương bấm chuông , cửa vừa mở ra anh thấy hạ an , bước vào nhà anh liền đưa mắt tìm lâm đường,

Hạ an biết anh tìm lâm đường liền nói “Lâm đường em ấy nói có hẹn với bạn nên đã ra ngoài rồi…”

Lục dương im lặng nhìn thấy bàn tiệc có bánh kem .hoa , nến , bong bóng trang trí ,thức ăn dành cho hai người .

" anh mau ngồi xuống đi …hôm nay là sinh Nhật anh nên em đã chuẩn bị từ sớm chờ anh về " hạ an vừa nói vừa kéo tay anh đến bàn ngồi xuống.

Lục dương lười biếng ngồi xuống , tâm trí anh bây giờ chỉ nghĩ lâm đường . Lâm đường em được lắm , biết hôm nay sinh Nhật anh mà em giám đẩy anh cho hạ an còn em thì đi hẹn với bạn . Trong lòng em thật sự không có anh mà , nếu có một chút tình cảm thì sẽ không…dùng hạ an làm lá chắn để biết tình cảm của lâm đường,bây giờ thì anh biết rồi …từ trước đến giờ chỉ một mình anh ảo tưởng tình cảm của cô .

Hạ an vui vẻ rót rượu vang , thắp nến bánh kem cho anh .vừa rót rượu vừa mời anh ,lục dương liếc nhìn cô ta rồi uống cạn , anh đang khó chịu vì lâm đường .

Vừa uống rượu hạ an vừa nói cố ý cho lục dương hiểu lầm " chắc lâm đường đi hẹn hò với bạn trai hay sao ấy . Lúc chiều thấy em ấy ăn mặc đẹp lắm…còn nói em ở lại đón sinh Nhật cùng anh thật vui vẻ nữa "

Lục dương nghe vậy liền cầm chặt ly rượu như muốn bóp nát liền uống cạn .

Hạ an thấy sắc mặt của lục dương cô ta mừng thầm trong lòng cười nhếch môi.

" anh ăn một chút đi …thử xem e làm món này có ngon không?"

Lục dương lên tiếng " hạ an …chúng ta nói chuyện rõ ràng đi "

Hạ an thấy sắc mặt lục dương nghiêm túc, ánh mắt lạnh lùng , vô tình như ngày xưa , cô đoán chuyện anh sắp nói ra sẽ không dễ nghe .

" anh ăn một chút rồi …" hạ an vừa nói đến đó lục dương cắt lời

" chuyện chúng ta ngày xưa đã qua rồi cũng không có gì đáng để vấn vương , cô hãy tìm hạnh phúc khác cho mình , đừng níu kéo chuyện ngày xưa nữa ."

" anh có cần vô tình như vậy không?" Hạ an thở mạnh

" cô về đi…" lục dương nói xong đứng lên quay người đi .

Hạ an chạy đến ôm chặt từ phía sau lưng anh nước mắt cô không kiềm được rơi xuống " lục dương…em vẫn còn yêu anh …hãy cho chúng ta thêm 1 cơ hội được không anh …"

Lục dương im lặng 1 lúc…đưa tay gỡ hai cánh tay của đang ôm anh của hạ an ra rồi bỏ đi về phòng mình.

Hạ an nhìn theo bóng lưng anh che khuất bởi cánh cửa phòng…cô bật khóc nức nở .

Lâm đường không biết đi đâu nên đi đến công viên gần nhà ngồi ngây ngốc ở đó . Mặc mọi người đi qua đi lại , những cặp tình nhân vui vẻ ngồi ghế kế bên cô , cô chỉ nhìn liếc qua với vẻ mặt thẩn thờ nghĩ chắc bây giờ anh ấy và chị hạ an đang ăn tối cùng nhau …không biết hai người họ đã làm hoà chưa…