Chương 4: “Buổi diễn kết thúc rồi tôi đi với cậu.”

Lúc này trời đã nhá nhem tối, mặt trời dần lặn xuống nhường chỗ cho bóng trăng đã lặng lẽ treo lên cao.

Con phố này ở Kỳ Nam có thể xem như là con phố bẩn nhất, trong góc hẻm còn có mùi cống rãnh bốc lên, nước thải đọng khắp nơi.

Khâu Lý luôn xem chú Hạ như chú ruột của mình. Chú luôn đồng hành với cô làm những việc mà người nhà không thuận ý. Cô hưng phấn chỉ vào sạp hàng phía trước, “Đến rồi, đến rồi.”

Mấy tên nam sinh cà lơ phất phơ đang xếp hàng ở đó nhìn thấy Khâu Lý. Ở cái nơi này sao lại có thể xuất hiện tiểu tiên nữ như vậy chứ? Ánh mắt chúng nhìn cô chỉ thiếu điều muốn ăn tươi nuốt sống luôn vậy.

Chú Hạ lập tức đứng ra phía trước Khâu Lý, chặn hết những ánh mắt đó, nói: “Con qua đây. Chú giúp con xếp hàng.”

Cô gật đầu đứng sang bên cạnh.

Cửa hàng bên vỉa hè là một chiếc xe đẩy nhỏ, bày đầy gà rán. Ông chủ thành thạo đem gà bỏ vào giỏ lưới trong chảo dầu, tiếng xèo xèo vang lên bởi dầu nóng, dầu mỡ bắn ra xung quanh.

Đường phố ồn ào huyên náo.

Tiếng cụng bia, tiếng chén bát lách cách, những tòa chung cư tập thể ồn ào tiếng nói, tiếng chuông xe đạp, cứ thế đan xen ỏm hết cả lên.

Thế nhưng bên tai Khâu Lý như trở nên tĩnh lặng hẳn, ánh mắt cô nhìn vào một tiệm sửa xe đối diện. Dưới ánh tà dương còn sót lại, một thiếu niên mặc áo ba lỗ màu đen đang cầm ống nước xịt lên nền đất. Anh vô tình ngẩng lên, một lần nữa lại bắt gặp ánh nhìn của cô.

Thời gian như ngưng lại vài giây.

Chú Hạ cầm gà rán trên tay gọi Khâu Lý, nhưng bên tai cô giờ đây chỉ nghe thấy âm thanh rêи ɾỉ dồn dập của một cô gái.

Hình ảnh cũng dần dần hiện lên.

Trong không gian nhỏ hẹp chật chội của phòng tập đàn, một thiếu niên đang mạnh mẽ dùng thân mình khóa chặt cô gái nhỏ ở bên dưới. Chưa đến vài giây, khóa kéo cùng dây lưng đều rơi xuống. Những thứ vướng víu này… anh dường như vẫn chưa thỏa mãn, liền mạnh tay giật miếng dán ngực xuống khiến cô đau đến mức phải ngẩng đầu lên, thế nhưng đầṳ ѵú phấn hồng lại đã có phản ứng.

Thân hình cô gái rất đẹp, làn da nõn nà giống như trứng gà bóc, vừa non lại vừa mềm. Thiếu niên kia giống như tên côn đồ hiểm ác, không thèm đếm xỉa cái gì nữa, tiến đến đánh mạnh vào ngực cô.

BA~BA~-----

Cô cong người lại, bộ ngực trắng nõn bị đánh phát ra âm thanh nghe giòn tan. Cô muốn hét lên nhưng lại bị một tay anh che miệng, muốn lùi lại tìm một điểm tựa phía sau nhưng hai tay cũng đã bị anh khóa chặt phía sau.

Lòng bàn tay thô ráp liên tiếp xoa nắn lên ngực một lúc đã khiến cho cô bị kí©h thí©ɧ mãnh liệt. Anh càng ngày càng dùng sức hơn khiến cô vừa đau lại vừa sướиɠ mà nước mắt giàn giụa.

“Khâu Lý…”

Ngoài cửa vang lên tiếng sốt ruột của ai đó đang tìm người, âm thanh từ xa đến gần, rồi từ gần lại đi xa.

Người đi rồi, thiếu niên ban nãy nhìn thấy vành tai cô ửng hồng liền tiếp tục mạnh bạo bóp lấy bộ ngực nóng bỏng. Cô cắn môi bật ra tiếng rêи ɾỉ. Tiếp đến, anh lại đưa tay nhéo núʍ ѵú của cô, dùng ngón tay thô ráp tiếp tục cọ xát vào nơi mẫn cảm nhất này.

Cô gái trực tiếp vươn tay ra sau, nắm lấy cánh tay rắn chắc của anh, âm thanh vẫn rất dâʍ đãиɠ:

“Buổi diễn kết thúc rồi tôi đi với cậu.”