Chương 5: Phản thủ sang công

“Đừng trêu đùa tôi!”

Đường Dục Thư sắc mặt nghiêm túc, Bá Thiến lại hoàn toàn không hề để ý đến sự tức giận của anh, hai tay vuốt ve hai má anh, khi tay cô mới chạm vào, mặt Đường Dục Thư xụ lại, gạt tay cô ra, anh không kịp chuẩn bị gì thì Bá Thiến tiến lên phía trước, thuận thế hôn lên môi anh.

Đường Dục Thư đầu óc trống rỗng.

“Thầy, đây là nụ hôn đầu tiên của thầy sao?”

Khi Bá Thiến nói chuyện môi cô vẫn còn dán sát vào anh, theo động tác khép mở của cánh môi cô cọ xát vào môi anh khiến anh cảm thấy ngứa ngứa, du͙© vọиɠ của anh bị cô dễ dàng dụ dỗ khơi dậy nhưng trước cảnh môi kề môi như vậy anh vẫn cố gắng kiềm chế.

Đường Dục Thư rũ mi nhìn cặp mắt thủy linh to đen láy của cô .

Cô gái này đang xem anh như không có kinh nghiệm về tình ái đi nên mới cố ý trêu đùa anh như vậy?

Trêu đùa tôi như vậy vui vẻ sao?

Em lớn lên xinh đẹp, thông minh rồi liền quên luôn lễ nghĩa liêm sỉ là gì sao?

Đường Dục Thư nghiêm lại, sắc mặt trầm xuống, tròng mắt thâm u không thấy đáy.

Anh bỏ mắt kính xuống, năm ngón tay ôm sát eo cô, anh dùng lực ấn cô tựa vào bàn, Bá Thiến liền đau đến kêu ra thành tiếng, một mảnh lưỡi mềm mại thâm nhập vào trong miệng cô, cuốn lấy lưỡi cô, xô đẩy đinh hương, nuốt tiếng rêи ɾỉ của cô vào trong miệng anh, một tràng lả lướt cái miệng nhỏ của cô đến chặt chẽ.

Bá Thiến không nghĩ tới Đường Dục Thư đột nhiên chuyển thủ sang công, mà thế công sắc bén đến nỗi làm cô trở tay không kịp.

Một người tưởng chừng như không biết gì về chuyện ân ái này bỗng nhiên trở tay khiến cô tức khắc có chút hoảng loạn, tay nhỏ chống lên ngực, cản trở sức ép của anh, Đường Dục Thư phát hiện sự chống cự của cô lại càng dùng thân mình đem cô khóa chặt, đầu lưỡi linh hoạt vẫn đang ở trong miệng cô càn quét, quấy loạn làm cô hốt hoảng thất thố.

Hắn hôn càng ngày càng thâm nhập mạnh bạo hơn, khiến Ngụy Bá Thiến thở gấp, khó khăn hô hấp từng ngụm khí, tay nắm thành quyền để trước ngực anh cũng dần nới lỏng. Đầu ngón tay cô vờn cúc áo sơ mi của anh, anh hôn tóc cô, cả người cô mềm oặt dán lên người anh.

Đương ——

Tiếng chuông truyền đến, Đường Dục Thư buông cô ra, phiến môi ướŧ áŧ đến ma mị trong ánh sáng trong le lói trong phòng.

“Mau về nhà.” Đường Dục Thư lạnh thanh nói.

“Được……”

Bá Thiến bị hôn đến hai má ửng đỏ, tay run run chống cái bàn đứng lên, vì chưa hết bàng hoàng nên có chút không vững, lảo đảo, người thiếu chút nữa liền khụy xuống đất.

Đường Dục Thư nhanh tay bắt lấy cánh tay cô, xoay người cô quay lại mặt đối mặt với anh.

Bá Thiến quay đầu lại, đôi mắt anh tựa che chở một mảnh sương lạnh, khiến người khác không rét mà run.

Thầy Đường… bây giờ… không đơn giản…… như trong tưởng tượng của cô ……

Đường Dục Thư nhìn cô chằm chằm, đến khi cô đi thẳng ra khỏi văn phòng, anh mới thở phào một hơi, tựa lưng vào ghế ngồi.

Con gái thời nay thật đáng sợ, lại chủ động đến như vậy, anh thiếu chút nữa liền không khống chế nổi du͙© vọиɠ của bản thân, bị một nữ sinh cao trung đùa bỡn.

Anh mạnh mẽ vỗ bộ ngực, trấn định tinh thần, nhìn thời gian vừa vặn đến lúc đi tuần tra, anh lấy từ trong ngăn kéo ra một chiếc đèn pin cùng chìa khóa, ra khỏi văn phòng tuần tra trường học.

Thật vất vả trở lại phòng học, bên trong đã không có người, Bá Thiến bắt lấy cái bàn chậm rãi ngồi xuống, ngón tay mơn trớn nơi môi bị hôn đến hơi sưng đỏ, bất tri bất giác nở nụ cười.

Ha ha…… Hôn môi có cảm giác rất tuyệt, chính cô vừa rồi ở thế chủ động, trong tay vốn nắm giữ thế cục nhưng sau đó lại nghiêng về bên anh, bị Thầy Đường chủ động khống chế, quá không cam lòng.

Cô còn tưởng rằng thầy Đường đối với nữ sinh không có kinh nghiệm gì, thế mà lại dễ dàng có thể tùy ý bài bố, nhớ lại dáng vẻ lúc đó của anh, là cô quá ngây thơ rồi!

Nghĩ kỹ lại, anh, một chàng trai hoàn hảo như vậy, sao có thể trong 25 năm đều không có một cô gái nào có ý đồ đem anh cắn nuốt vào bụng đâu!

Không khổ công cô đã chọn trúng đối tượng!

Chính là phải có loại khiêu chiến này mới hấp dẫn!

“Thầy Đường, em muốn thầy là của em!” Bá Thiến đắc ý tuyên bố.

Đang tuần tra phòng học, Đường Dục Thư đột nhiên nghe được phía trước phòng học truyền đến tiếng rống to, anh chăm chú nhìn một lúc——phòng học của học sinh lớp 11, còn không phải là lớp của Ngụy Bá Thiến sao?

Cô bé đó vừa mới nói gì, muốn ai?

Tuy rằng nghe không rõ, nhưng dường như anh có nghe được ba chữ “thầy Đường”.

Anh đột nhiên rùng mình một cái.

Cảm giác…… Có âm mưu gì đó đang muốn tiếp cận anh……