Chương 13.2: Giống như Ti Huyền vẫn luôn nhớ Thầm Ý

Cô bỗng nhăn lông mày lại, Ti Huyền ấn đến giữa hạt đậu non mềm của cô. Đầu ngón tay hơi thô ráp kia đẩy qua đẩy lại chỗ đó, hai chân của Thầm Ý run lên.

Thấy cô ngay cả sức lực đứng thẳng cũng không đủ, Ti Huyền cởi giày ra, nhẹ nhàng vác cô lên vai.

“Vào trong phòng nhé?”

Nhưng mà giọng trả lời của Thầm Ý nỉ non dính như keo, đều là giọng nói,lại không thốt ra được một câu trả lời hữu dụng nào. Cũng may đây là phòng chỉ có một phòng ngủ, anh không cần tìm, mở đèn ở cửa liền dễ như trở bàn tay mà đè cô lên trên giường.

Phần lưng vừa mới lún xuống đệm chăn, cô quần áo mặc bên ngoài làm bẩn giường đệm, tự mình cởi ra.

Ti Huyền dùng tay vuốt ve khuôn mặt cô, nhân lúc cô mở miệng, ngón tay cái bèn duỗi vào trong. Cái lưỡi phấn hồng quấn lấy đầu ngón tay anh, hơi thở của cô loạn cả lên không theo tiết tấu nào cả, khiến anh bật cười hỏi: “Đừng có nói uống hai hớp rượu kia đã say rồi nhé?”

Mặc dù khả năng phẩm rượu của Thầm Ý hơi tệ, nhưng tửu lượng vẫn kha khá, lẽ ra không bị say mới phải.

Dưới sự giúp đỡ của anh, váy dài bị cởi ra, giữa hai chân đang mở ra bị bàn tay được âʍ đa͙σ tưới đầy nước cắm vào, cô mở rộng đầu gối, hai tay va chạm sờ soạng trên người không theo quy luật nào.

Ti Huyền nhìn ra được cô lại muốn được vuốt ve âu yếm, nhưng mà cơ thể bị cấm dục đã lâu không mở rộng đủ sẽ không chịu được anh đi vào. Cả người hiện tại chỉ có miệng còn nhàn rỗi, Ti Huyền liền cúi xuống hôn từng li từng tí mỗi nơi tay cô sờ soạng qua, từ sườn eo đến ngực, đùi rồi lại quay lại bờ môi. Thầm Ý hơi hé mở hai cánh môi ra, khiến anh duỗi lưỡi tiến vào một cách thoải mái, thỏa thích triền miên.

“ Ưm, thật lớn.” Không biết khi nào Thầm Ý để tay đến giữa hai chân anh, cô sờ đến thứ hình trụ to lớn được giấu trong quần, hài lòng mà đánh giá.

Quả không hổ là cấp S của cô.

“Muốn à?” Giọng nói của Ti Huyền mê hoặc cô.

“Anh lại hôn em tiếp được không?” Thầm Ý lại yếu ớt nhõng nhẽo, mở to hai mắt, bộ dáng hơi nước tràn lan khiến người ta thèm muốn. Cô phủ lên gò má Ti Huyền, mềm mại nhẹ nhàng hôn lên môi anh, những nụ hôn tràn đầy chờ mong háo hức.

Từ trước đến giờ anh đều sẽ không từ chối yêu cầu của cô, chuẩn bị rút tay ra vuốt ve nơi khác.

“Không được.” Thầm Ý đột nhiên khép hai chân lại, cố định chắc chắn tay anh ở lại trong cơ thể, tự giác bắt lấy hai gò núi đôi non mềm, đầu ngón tay thon dài xoa bóp bầu ngực còn thô lỗ hơn động tác của anh vừa nãy: “Cứ cắm ở bên trong, em thích anh ở bên trong em.”