Chương 45: Vào Ở

Cô nhìn xung quanh nửa ngày, Liễu Yên mang đồ đến phòng ngủ.

"Lầu hai phòng thứ hai tay phải" Cô ấy đi xuống lầu, nói với Thập Nguyệt về căn phòng.

Thập Nguyệt gật đầu nói biết rồi, sau đó lôi kéo Liễu Yên chạy đến vườn rau phía sau.

Cô thuận tay hái một quả cà chua, dùng quần áo lau sạch sau đó đưa vào miệng: "Cà chua này ngon ngọt, giống loại bà ngoại mình trồng ra Liễu Yên nhìn động tác phóng khoáng của Thập Nguyệt, nhíu nhíu mày: "Trên này có thuốc trừ sâu, phải dùng dung dịch khử trùng để khử trùng đã"

Thập Nguyệt nhìn cà chua trong tay, lại cắn một miếng, chỉ vào một căn nhà nhỏ cách đó không xa nói, "Cậu xem, nơi đó là chuồng lợn, đây là bón phân nhà, không có thuốc trừ sâu"

Liễu Yên vừa nghe bón phân, nhất thời càng không muốn ăn.

Sắc trời còn sớm, đám người Phong Dư đi ra ngoài nghiên cứu một chút, Lộ Hi và hai nam sinh ở trong phòng khách nói chuyện phiếm.

Trở lại phòng khách Thập Nguyệt ôm đầu, bụng kêu lên.

Ở nông thôn, không gọi mang đồ ăn tới được, mấy người ở đây hình như đều không có ý định nấu cơm Nhìn thời gian, Thập Nguyệt vào phòng bếp để nấu cơm. Sau đó đi ra phía sau rau hái trái cây.

Lúc Phong Dư trở lại, qua cửa sổ xe anh thấy Thập Nguyệt đang trèo lên cây để hái trái cây.

Dừng xe lại, cô đã rửa rau trong sân. Tay áo của cô sắn lên cao, lộ ra hai cánh tay trắng mịn, tóc vụn trước trán bị mồ hôi ướt đẫm. Khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên đỏ bừng vì cái nóng của mùa hè.

Phong Dư đi vào phòng ngủ để tắm. Vừa đi xuống dưới lầu, Lộ Hi cầm một dĩa dưa hấu đi tới: "Anh, ăn dưa đi"

Phong Dư cầm một miếng rồi nói cảm ơn.

Lộ Hi đi theo phía sau và ngồi xuống bên cạnh anh.

Cô ta nhìn Phong Dư, muốn nói chuyện với anh về sáng tác ngày mai, mặc dù trước đó đã có nói chuyện rồi, nhưng vẫn có chút không nắm chắc lắm.

Trang bìa số tháng 8 của Vogeo đã có phản ứng tốt, và với tư cách là một người mẫu mới, Phong Dư sẽ khai thác tiềm năng lớn nhất của cô ta.

Biết được tới đây chụp ảnh cô ta đã kích động cả đêm không ngủ, tính khí của Phong Dư cao, thẩm mỹ kén chọn, người mẫu qua tay anh phần lớn lăn lộn trong giới thời trang đều thuận buồm xuôi gió, hơn nữa người đẹp trai, vô số nữ người mẫu muốn leo lên anh.

Cánh tay của cô ấy như có như không dán lên người anh, ánh mắt kia càng thẳng thắn không pha trộn bất kỳ che dấu nào.

"Anh, cho em xem hình hôm nay hai người đi nghiên cứu địa hình một chút, em tìm cảm giác"

Lộ Hi hướng về phía anh, đôi mắt của cô ta lúc nói chuyện ngậm ý cười.

Tâm trí của Phong Dư cứ như không có ở chỗ này, nhàn nhạt nói: "Lát nữa gửi cho cô"

Lộ Hi không từ bỏ ý định, lại đến gần hơn một chút: "Em xem trên điện thoại di động của anh cũng được, chúng ta thảo luận một chút, điện thoại di động của em ... Nó ở trong phòng ngủ rồi"

Thật ra cô ta cũng không quen trêu chọc đàn ông, cho tới bây giờ đều là người khác hiến ân tình với cô ta, cho nên ở phương diện này cũng không nhiều kinh nghiệm.

Ngoại trừ tài nguyên trong giới thời trang, nếu như có thể dựa vào cây đại thụ Phong gia này, cô ta còn làm người mẫu cái gì, tùy tiện lấy chút tài nguyên trong giới giải trí cũng đủ cho cô ta ăn cả đời rồi.

Nghĩ như vậy, cô ta lại có vài phần bắt buộc với Phong Dư.

Phong Dư bị cô ta quấn đến có chút không kiên nhẫn, vừa đưa tay muốn đẩy bàn tay đặt bên hông anh ra, đã nhìn thấy Thập Nguyệt bưng chậu rau đi vào từ bên ngoài.

Mà động tác đẩy ra cô nhìn qua chính là muốn ôm cô ta.