Chương 36

Bên trong hốc cây vốn tối đen không ánh sáng, nhưng nhờ camera tự động chiếu sáng, bên trong đã trở nên rõ ràng. Rễ cây dữ tợn như mạch máu chiếm cứ bên trong đại thụ, càng đi vào sâu, rễ cây mây đen ngày càng tráng kiện đáng sợ.

Thế nhưng mọi người cứ có cảm giác nó có sinh mệnh, khiến người ta vô cùng khó chịu. Đối mặt với thứ khủng khϊếp rõ ràng như thế, khán giả đã sớm sợ tới mức hồn phi phách tán. Ngoan cường như Hạ Trường Minh, cũng chỉ dám lui ra xa vài mét cẩn thận quan sát.

“Đại thần, chơi xấu, không hề nghĩa khí chút nào.”

“Mẹ ơi, con muốn về nhà!”

Một số antifan bám riết không tha giờ phút này cũng nhân cơ hội nhao nhao xuất hiện: "Cố ý chiếu phần kinh dị hù dọa người xem. Trước đó không phải rất lợi hại sao, sao không dám tự mình xuống?"

“Lợi hại thật, lợi hại thật, có mỗi cái video chẳng ra đầu đuôi gì mà vẫn có thể hô mưa gọi gió, đám người hâm mộ ngu ngốc đáng thương còn bị cô ta dọa sợ.”

“Sao còn có người nói đại thần tạo dựng vậy? Bộ phận kiểm tra là bù nhìn sao?”

"Các ngươi giải thích như thế nào việc một công chúa nhỏ được nuông chiều từ bé lại bỗng nhiên có thể gϊếŧ chết thú biến dị, tiến vào sào huyệt Phược kén Trùng mà lành lặn trở ra?"

Hạ Trường Minh tự phong là người hâm mộ số một của Trang Sinh Hiểu Mộng không chút do dự đáp: "Chứng tỏ đại thần lợi hại, có được khả năng thiên phú vượt qua người thường, dựa vào trình độ suy nghĩ của các ngươi đúng là rất khó lý giải.”

“Não tàn, hết thuốc chữa rồi.”

“Một người làm sao có thể đột nhiên thay đổi nhiều đến vậy, dù sao ta cũng không tin cô ta thật sự có bản lĩnh lớn như thế.”



"Các ngươi có nghĩ tới không thế, ‘Trang Sinh Hiểu Mộng’ trong ống kính này chính là một cô công chúa giả hay là thế thân do cô ta đưa tới?"

“Với trình độ phẫu thuật thẩm mỹ của thời đại Tinh tế, hoàn toàn có thể điều chỉnh thành dáng vẻ của một người khác, việc này không khó lắm đâu.”

“Suy đoán này rất có khả năng. Nếu cô ta có thể gϊếŧ chết thú biến dị, ta sẽ phát sóng trực tiếp tự ăn não mình.”

Hạ Trường Minh: "Người dùng 105** này, ta đã lưu lại bình luận của ngươi, chờ mong ngày ngươi phát sóng trực tiếp.”

Thông qua màn hình nhỏ để lại trên người quả cầu, Trang Sinh Hiểu Mộng thấy được cảnh tượng bên trong, đại khái đã thăm dò được phần lớn tình hình bên dưới.

Khi nhìn thấy ánh sáng tượng trưng cho lối ra của hốc cây, khán giả dường như được tái sinh.

Rốt cuộc cũng có sức lực mở khu bình luận để thảo luận.

So với bọn họ, đám antifan còn gấp gáp hơn, vội hả hê nói: "Cảm giác thế nào, hù chết rồi. Kẻ thế thân này đã khiến các ngươi sợ hãi bất an đúng không?”

“Thật sự quá tệ rồi, còn cố ý dọa khán giả.”

“Cái gì?” Khán giả phẫn nộ khó hiểu đáp: “Các ngươi có ý gì?”

“Đám người antifan các ngươi vẫn chưa từ bỏ ý định nhai đi nhai lại sao, đã nói bao nhiêu lần rồi, đại thần không hề dàn dựng.”