Chương 42

Hữu Hữu vốn đã biết mình còn có hai người anh trai, bây giờ bé sắp đi gặp anh trai thứ ba, nên có chút bất an:

"Anh ba sẽ thích em sao?"

Tô Thời Thâm bấm vào tin nhắn thoại mà Tô Thời Thu gửi tới, liền có trong đó bùng nổ một tràn “gâu gâu”, vừa xấu hổ vừa dễ thương.

“Nó chỉ vì nhìn thấy em mà sủa như chó, sao có thể không thích em được?"

Hữu Hữu vui mừng, suy nghĩ một chút: "Còn anh hai thì sao?"

"Đương nhiên là nó cũng thích.".

Tuy rằng Tô nhị ca trong nhóm không có bất luận phản ứng gì, cũng không gọi điện cho Tô Thời Thâm để tìm hiểu.

Nhưng dựa trên sự hiểu biết của Tô Thời Thâm về người em trai này, anh ấy chắc chắn sẽ đọc mọi tin nhắn trong nhóm khi có thời gian rảnh.

Cô bé liền cảm thấy nhẹ nhõm.

Hai anh em vào siêu thị mua đồ cho ô tô - quãng đường từ Dương Thành đến Thành phố M, nơi Tô Thời Thu tọa lạc, dài 1.800 km, tương đương với một chuyến đi du lịch tự túc.

Tô Thời Thâm chưa từng đi du lịch bao giờ nên lần này anh cũng cho mình một kỳ nghỉ.

—-------

Đây là lần đầu tiên Hữu Hữu đến một siêu thị lớn như vậy và cô bị choáng ngợp bởi hàng hóa rực rỡ.

Đặt cô bé vào xe đẩy, Tô Thời Thâm chậm rãi đẩy bé đi vòng quanh siêu thị.

Người đàn ông cảm thấy có chút chua xót trong lòng khi thấy vẻ mặt hiếu kỳ của cô bé khi nhìn xung quanh.

Anh nghĩ đến lời giải thích về năm giác quan mất hết của vị đạo sĩ vô danh.

Tức là khi linh hồn của Hữu Hữu trở về cơ thể, cô bé không thể nhìn, nghe hay nói...

Mà linh hồn chuyển động khi, cô bé tiếp xúc với thế giới phi nhân loại.

"Thích cái gì thì lấy cái đó đi.” Anh xoa xoa đầu của Hữu Hữu.

Sau khi mua sắm xong, cô bé cảm thấy hơi ngượng ngùng khi thấy anh trai xách một chiếc túi to hơn cả mình.

Cô bé cảm thấy như bản thân đã lấy quá nhiều.

Tô Thời Thâm chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể biết được em gái đang nghĩ gì.

Xác định rằng quan niệm tiêu dùng của cô bé cần phải được thiết lập lại.

Nghĩ như vậy, thì vẫn còn rất nhiều điều để dạy con bé.

Đi ra khỏi trung tâm mua sắm, phía trước là một đám đông người, náo nhiệt.

Thì ra là cảnh sát mặc thường phục đang bắt giữ một tên tội phạm bị truy nã.

Lo lắng bị đè ép, Tô Thời Thâm một tay liền bế em gái lên, tầm nhìn cô bé đột nhiên được mở rộng ra.

Tô Thời Thâm không có hứng thú xem náo nhiệt, đang muốn đem em gái mang đi, Hữu Hữu đã nói vào tai anh: "Anh, chờ một chút."