Chương 9: Ghen ghét

Yến hội ở phủ Sùng Bắc Hầu, Úc Noãn nhất định sẽ đi, không chỉ muốn đi, còn muốn trang điểm thật xinh đẹp.

Tuy rằng nội tâm nàng không dao động, nhưng để không đau đầu, nàng vẫn phải dẫm đạp nữ chủ dưới lòng bàn chân, hơn nữa phải hung hăng chà đạp.

Úc Noãn ở hiện tại cũng xem như một nửa trạch nữ. Bởi vì tình cảm thiếu hụt, đối với việc xã giao cũng không ham thích. Nhưng nàng cũng tương đối lý trí, EQ cũng không thấp nên cũng nỗ lực xây dựng quan hệ với mọi người xung quanh.

Nàng và Úc Đại tiểu thư trùng tên trùng họ, thậm chí diện mạo cũng giống nhau như đúc. Ngoại trừ dáng người và cân nặng khác nhau, điểm khác biệt nhất giữa các nàng là: Úc Đại tiểu thư chỉ vì cái trước mắt mà thích chèn ép người khác, sau lưng ngáng chân, ngoài mặt lại giả vờ trầm tĩnh, trong lòng lại yêu thích quyền lực, khinh thường tất cả những người thấp hèn. Ngay cả thú cưng cũng phải có huyết thống thuần khiết, quý hiếm nhất. Mỗi một mũi kim, bát, thìa đều phải có lai lịch.

Còn Úc Noãn cái gì cũng không cần, chỉ cần ăn ngon, ngủ ngon, không bệnh tật hay tai họa, mỗi ngày tâm tình đều thoải mái là nàng đã rất mãn nguyện. Hơn nữa nàng không bao giờ tức giận, trong lòng tĩnh lặng như nước, đối với tất cả mọi người đều mềm mại, dịu dàng.

Chỉ là việc đối nhân xử thế, nàng so với Úc Đại tiểu thư càng không quá để tâm.

Cho nên ngay cả Úc Đại tiểu thư cũng có khuê mật là Nguyên Tĩnh, thay nàng ấy tức giận, thay nàng ấy lo lắng. Nhưng Úc Noãn chưa từng có khuê mật như vậy. Bởi vì nàng chưa bao giờ dụng tâm, đa số quan hệ đều dừng ở bước xã giao bên ngoài.

Cho nên muốn Úc Noãn giống Úc Đại tiểu thư thật không dễ dàng. Hai người giống như một âm, một dương, một cặp song sinh trời sinh trái ngược nhau.

Tuy rằng nội tâm cự tuyệt, nhưng nàng vẫn bình tĩnh chuẩn bị trước.

Đầu tiên, nữ chủ thích mặc y phục màu đỏ, son phấn luôn luôn là màu đỏ hồng, mắt phượng mày liễu, nhẹ nhàng nhướng mày, câu môi phong tình vạn chủng, ngực to eo thon, phong cách ngự tỷ. Hơn nữa vóc dáng còn cao hơn nàng nửa cái đầu, yêu thích các loại châu báu xa hoa, tùy tiện đứng ở đâu cũng đều tỏa ra khí chất, lóa mắt vô cùng.

Úc Noãn nhịn không được tưởng tượng, đại khái là nam chủ thích kiểu này đi? Hình như sau này hắn còn mang về một tiểu công chúa của bộ lạc thảo nguyên. Làn da màu lúa mạch, mái tóc đen xoăn, hoang dã phóng túng, mắt mèo câu người, ngực to chân dài.

Úc Noãn nhìn lại chính mình. Bởi vì ăn kiêng quá mức, dẫn tới vóc dáng nhỏ nhắn tinh tế, ốm yếu mang theo ba phần nhợt nhạt. So với nữ chủ không ngực không mông, chỉ có một khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp, tự nhiên không mang trang sức, khí chất như như một đóa sen trắng, thanh thuần. So với nữ chủ mang vẻ đẹp ngự tỷ quyến rũ hoàn toàn bất đồng, nhưng lại được săn đón vì khí chất cao quý, thanh cao.

Ngày trước, các quý công tử cùng quý nữ ở Trường An đều coi Úc Đại tiểu thư là nữ thần, thế nhưng hiện tại, thanh danh của nàng đã sớm không còn như trước.

Rốt cuộc ở thời đại này, chỉ cần bị mất danh tiết, thanh danh cũng sẽ xuống dốc không phanh, nàng lại giả vờ là tiểu bạch hoa, khẳng định vẫn có rất nhiều người chướng mắt.

Chỉ có điều, dựa theo tính tình Úc Đại tiểu thư, đánh chết nàng cũng giả vờ không có chuyện gì, đời này đều sẽ thuần khiết vô tội.

Cho nên Úc Noãn trực tiếp lựa chọn một chiếc váy đỏ là màu yêu thích của nữ chủ. Tô son đỏ hồng, trông giống bạch liên thanh thuần tinh khiết.

Là một nữ nhân, nàng tuy không thích tham dự thị phi, nhưng trong lòng rất rõ ràng, các cô nương thích tham dự yến hội, dĩ nhiên rất chán ghét bị chung đυ.ng y phục, giày dép giống nhau.

Đối phương trang điểm tinh xảo, khí chất nhàn nhã tự đắc. Còn chính mình trang điểm qua loa, giày không đủ đẹp, y phục cũng không cao cấp. Kết quả bị người khác hung hăng hạ thấp, mới là đả kích lớn nhất. Huống chi nữ chủ đối với chính mình mười phần tự tin, thương tổn tất nhiên gấp bội.

Nàng am hiểu nhất là tự đắc, đả kích người khác.

Về việc Úc Noãn đi yến tiệc, Quận chúa Nam Hoa vẫn suy đi tính lại, cuối cùng vẫn đồng ý. Nữ nhi của bà là thiên chi kiêu nữ, chỉ cần chưa rơi xuống vực thẳm, nàng không thể cúi đầu, vĩnh viễn phải kiêu ngạo.

Ngày hôm sau, trong yến tiệc mùa hạ ở phủ Sùng Bắc Hầu, nhóm quý nữ xôn xao.

Đang là mùa hạ, một đám nữ quyến chưa gả ngồi ở phòng khách Bắc viện. Bức màn trúc mơ hồ ngăn cách nhiệt lượng chung quanh. Nhóm quý nữ thưởng thức mỹ tửu, vừa nhẹ giọng đàm tiếu. Một bên kia, nhóm công tử đàm tiếu, uống rượu, thỉnh thoảng còn phát ra vài tiếng nói, đều bị chôn vùi bởi tiếng cười lớn.

Úc Đại tiểu thư thất thế, mất thanh danh, nhưng địa vị ở phủ Quốc công vẫn còn. Cho nên vẫn có số ít quý nữ vẫn đang chờ xem, dù sao thì những thứ Úc Đại tiểu thư đã dày công tạo dựng cũng không thể nói vứt liền vứt. Rốt cuộc muốn các nàng lấy lòng Tần Uyển Khanh cũng không dễ dàng, không phải ai trời sinh cũng trơ tráo.

Mặc dù không thích Tần Uyển Khanh, cũng sẽ không đại biểu vì Úc Noãn mà nói chuyện.

Vị Tiêu cô nương phấn y, trước mắt là người ủng hộ Tần Uyển Khanh, trước kia lại là tay sai đắc lực của Úc Noãn. Nàng ta lúc này đang ăn uống đến cao hứng, trong mắt chợt lóe, khúc khích cười duyên: “Sao Úc Đại tiểu thư còn chưa tới? Ta thấy trước đây nàng ta luôn siêng năng đến những buổi tụ họp như thế này."

Tần Uyển Khanh ngồi dựa phía trên, đôi mắt ngậm ý cười, lười biếng nhàn nhạt nói: “Có lẽ là có việc.”

Tiêu cô nương nhịn không được cười rộ lên, tiếng cười kia có chút tùy ý, làm hại mọi người đều quay sang nhìn nàng ta: “Chắc tại tự thấy mình luộm thuộm quá, giờ không còn mặt mũi nào tới nữa chăng?”

Nàng ta vừa dứt lời, những người ủng hộ Tần Uyển Khanh cũng thấp thoáng cười rộ lên. Lại có tốp năm tốp ba người ghé vào cùng nhau chê cười Úc Noãn. Ngày trước luôn là nữ thần cao cao tại thượng, hiện tại lại dơ bẩn, ô uế. Nhóm Trữ Hàng vừa không cam lòng vừa ghen ghét, cứ như vậy phát tiết ra hết.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Trích Ngư. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ mình có thêm động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé!