Chương 30: Mạt thế (4)

Chapter 30: Mạt thế (4)

Xông tới, một cái ôm công chúa, đã tiếp được Lạc Dao, Lê Thanh thở phào một hơi, xem ra, cho dù đã nấu thành canh, « nước suối thần thánh » cũng vẫn có tác dụng.

Sau đó, Lê Thanh liền đem Lạc Dao phóng tới trên giường lớn trong phòng ngủ.

Lê Thanh: “……”

Không, theo như trong « mạt thế văn », người đã uống nước suối thần thánh, về sau thân thể sẽ phát sinh ra này nọ……

Phóng tới trên giường có điểm không tốt a.

Vì thế Lê Thanh liền đem Lạc Dao phóng tới trong bồn tắm lớn.

Lê Thanh: “……”

Không đúng! Như vậy lại càng không xong a, nếu như ở trong nước ngủ đến mấy ngày, Lạc Dao cho dù là không biến thành xác sống cũng sẽ chết cóng……

Cuối cùng Lê Thanh vẫn là đem Lạc Dao phóng tới trên sô pha, dù sao sô pha này nhìn qua bộ dáng thực rách nát, cũng không sao cả (⊙_⊙).

Vì để phòng ngừa sau khi hai người uống nước suối thần thánh, có xác sống phá cửa mà vào, Lê Thanh đem tủ quần áo chặn lại cửa, lúc này mới yên tâm đem phần canh còn lại uống một hơi cạn sạch.

Bụng tựa hồ có một loại nhiệt lượng đang ngày càng khuếch tán, ấm áp thập phần thoải mái, cảnh vật trước mắt cũng bắt đầu mơ hồ, mí mắt nhịn không được mà càng lúc càng nặng trĩu, Lê Thanh biết đây là do nước suối thần thánh phát huy tác dụng, nàng quyết định thật nhanh hướng sô pha chạy tới, nhưng còn chưa kịp chạy đến sô pha, đã không thể khống chế mà quỵ xuống, sau đó ngã xuống đất, hôn mê bất tỉnh.

Trước khi hôn mê, Lê Thanh đột nhiên nghĩ đến, chính mình chỉ cần nằm ở trên sô pha ăn canh thì tốt rồi a…………

******

Không biết đã ngủ qua bao lâu, Lê Thanh lúc này mới mở to mắt, nàng lúc này đang nằm bên trong bồn nước ấm, không mặc y phục ( vô nghĩa ).

Lê Thanh: “…… ! !”

Lê Thanh vội vàng từ trong bồn tắm leo ra, cầm lấy cái khăn tắm bên cạnh tùy tiện quấn vào, sau đó từ trong không gian lấy ra y phục lúc trước đã chuẩn bị tốt để thay, lúc này mới mở cửa phòng tắm.

Trong phòng khách, Lạc Dao xuyên một thân trang phục hầm hố, trên chân cũng là một đôi da giày khốc huyễn, lúc này, nàng ngồi ở trên sô pha, múa may với một thanh trường kiếm, nhìn thấy Lê Thanh đi ra, nàng lúc này lộ ra một nụ cười,

“Tiểu Phương, ngươi rốt cục đã tỉnh rồi.”

Lê Thanh: “……Đây, đây, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra a?”

Trong khoảng thời gian nàng hôn mê, rốt cuộc đã xảy ra sự tình gì ! ! Vì cái gì Lạc Dao đột nhiên trở nên ngự tỷ như vậy đây ? !

Lạc Dao đem thanh kiếm phóng qua một bên, giải thích :

“Ta cùng ngươi giải thích một chút, tình hình hiện tại đại khái là thế này 《 đại chiến xác sống 》hoặc cũng có thể nói là《 loạn thế cương thi 》, tận thế đã đến rồi.”

“Tận thế?”

“Đúng vậy.”

Lạc Dao nói:

“Đại khái là mấy ngày hôm trước, lúc ta tỉnh lại, sau đó liền phát hiện những người bên ngoài có chút bất thường, sau đó xem TV mới biết được nguyên lai bọn họ đã không phải người, chỉ có điều, hiện tại tín hiệu TV đã không còn.”

“Eh?”

Lê Thanh nhìn đến Lạc Dao một bộ thông thạo, nhịn không được hỏi:

“Ta…… Rốt cuộc đã ngủ mấy ngày a?”

“Bảy ngày, ta còn nghĩ rằng ngươi không muốn tỉnh lại, hôm nay cách ngày tận thế bùng nổ đã được năm ngày.” Lạc Dao mỉm cười mà nói.

Lê Thanh: “…… ! !” Một giấc này cũng lâu quá đi ! ! Tổng cảm giác chính mình đã bỏ lỡ một chuyện rất trọng yếu nào đó ! !

“Hệ thống, ta rốt cuộc đã khai mở được dị năng gì a.” Sớm biết sẽ ngủ lâu như vậy, Lê Thanh sẽ không uống bát canh kia _(:з)∠)_

【 Người chơi đã mở khóa được kỹ năng 【 ăn đánh không chết 】XD. 】

“###, cái đó và hào quang nữ chính có gì khác nhau ! ! Hay là nói chuyện ta bị đánh sẽ càng thường xuyên hơn……” Lê Thanh nhịn không được nhớ tới lúc trước nàng từng xem qua một anime gọi là « thánh ăn đòn ».

【 Cũng không khác mấy 0. 0 dù sao ngươi cũng an tâm đi, bị xác sống cắn cắn sau đó lại hồi phục thì được rồi. 】

“…… Ngươi……” Lê Thanh không buồn nói tiếp.

Bên này Lạc Dao lại cùng Lê Thanh nói chuyện,

“Trong TV kêu chúng ta ở trong nhà chờ, sẽ có người của quân đội đến mang chúng ta rời đi. Bất quá, ta cuối cùng vẫn cảm thấy được chuyện này có điểm phi logic a, tốt xấu gì, ta cũng đã đọc qua rất nhiều mạt thế văn.”

“Đúng vậy.”

Lê Thanh gật gật đầu,

“Người trong S thị này nhiều như vậy, nếu lưu lại thì chỉ có một con đường chết.”

Hiện tại đã qua tận thế năm ngày, không biết bên ngoài có bao nhiêu xác sống a OTZ, S thị chính là có tiếng nhiều người a, hơn nữa cho dù là ít người, hào quang nữ chính cũng sẽ thu hút vô số xác sống.

Trong nguyên tác chính là : vào một buổi sáng tận thế nào đó, toàn bộ thế giới đột nhiên đều bị một đám sương mù màu đỏ bao phủ, mọi người lúc đó đều hôn mê bất tỉnh.

Sau đó, có người tỉnh lại liền biến thành dị năng giả, có người tỉnh lại liền biến thành xác sống, còn có người vẫn là người bình thường.

Ở đoạn đầu, mạt thế văn còn có thể miễn cưỡng giải thích một chút vì cái gì lại xảy ra tận thế, ví dụ như nói là vũ khí sinh hóa bị rò rỉ a, người ngoài hành tinh xâm lược a, bệnh truyền nhiễm bộc phát, ma tu [1] xuất hiện ( đột nhiên liền tu chân ) linh tinh, nhưng sau đó, mạt thế văn lại càng ngày càng tỉnh lược bớt, trực tiếp đến cái đoạn « đùng một cái »[2], hoặc viết thẳng ra rằng ngủ một giấc liền tận thế, đến giải thích cũng lười giải thích.

*[1] ma tu (魔修) . Thế lực hắc ám ; Ma quỷ hiện hình.

*[2] đùng một cái. Nguyên tác: thất thải vũ (七彩雨). Cơn mưa bảy màu .

Mà bản nguyên tác ( mà Lê Thanh đang xuyên ) này hiển nhiên cũng giống như mấy quyển mạt thế đó, một màn hồng vụ [3] quỷ súc, đến phần kết, tác giả cũng không có giải thích là do nguyên nhân gì _(:з)∠)_

*[3] hồng vụ (红雾) : sương mù màu đỏ.

“Đúng vậy, cho nên ta liền quyết định chờ ngươi tỉnh lại, sau đó cùng đi đến khu vực an toàn ở ngoại thành.”

Lạc Dao mỉm cười nhìn Lê Thanh mà nói:

“Về phần đồ ăn, chúng ta có thể ở trên đường tìm thử xem, chỗ ta nơi này vẫn còn một chút đồ ăn, đại khái có thể ăn được ba bốn ngày.”

“Khoan đã nào, ta cuối cùng cảm thấy được ngươi cùng trước đây có điểm không giống nhau a.”

Lê Thanh nghi hoặc nói:

“Còn có thanh kiếm kia là chuyện gì xảy ra……”

Phong cách cũng không giống nốt ! !

Lạc Dao trước đây rõ ràng là một viên chức bình thường, nhưng lại có điểm tiểu ngạo kiều và vân vân, hiện tại như thế nào lại trở nên khốc huyễn như vậy……

Chính yếu chính là thái độ a, Lạc Dao cư nhiên lại quyết định chờ nàng tỉnh lại rồi mới đi, người này không phải là ác độc nữ phối sao ! !

Sau đó, Lê Thanh xem lại độ hảo cảm……

Lê Thanh: “……”

###, độ hảo cảm như thế nào đã tăng lên 70, trong lúc nàng ngủ, Lạc Dao rốt cuộc đã làm ra chuyện quái quỷ gì a ! !

Một tay đem Lê Thanh kéo đến bên cạnh chính mình ngồi xuống, Lạc Dao cầm lấy trường kiếm nói:

“Thanh trường kiếm này là bảo vật gia truyền của ta, nghe nói nó có thể trừ tà, cho nên ta liền mang nó đến đây. Về phần bộ y phục này, có đôi khi người tổng hội có điểm muốn ngoạn sắm vai như trong phim a, y phục này chính là do ta trước đây đã trùng hợp mua về mà thôi.”

Về phần nguyên nhân thật sự ? Lạc Dao cũng không biết vì cái gì nói không nên lời, nàng vừa cảm giác tỉnh lại, về sau lại đột nhiên đối Lê Thanh có thêm một loại cảm tình mạc danh kỳ diệu, loại này nói như thế nào nhỉ ? !

Cho dù hiện tại, Lạc Dao cũng không biết vì cái gì sẽ có loại sự tình này……

Hơn nữa nàng còn luôn cảm giác trong đầu có đôi khi sẽ nhớ tới một ít ký ức không thuộc về mình, bối cảnh là cổ đại và vân vân.

Đại khái là do xem kịch truyền hình quá nhiều đi. Lạc Dao tự an ủi mình.

“Được rồi……”

Lê Thanh xem như miễn cưỡng đã tiếp nhận phiên giải thích này của nàng, về phần thanh bảo kiếm gia truyên, nàng vẫn cảm thấy nó thực có thể là hàng vỉa hè……

“Vậy ngươi có hay không, có hay không thức tỉnh loại dị năng gì đó ?”

Lạc Dao chọn mi nói:

“Dị năng? Giống như có, đại khái là cái này đi.”

Lê Thanh theo tầm mắt của nàng nhìn lại, liền nhìn đến trên ngón tay trắng nõn thon dài của Lạc Dao, đột nhiên hiện ra hồ quang màu tím nhạt, hồ quang kêu xẹt xẹt hai tiếng liền tiêu thất.

“Đây chẳng lẽ là lôi hệ dị năng?”

Lê Thanh quả thực chấn kinh rồi, dị năng này không phải đã thiết lập cho nam chính và nam thứ rồi sao, cấp cho nữ phối làm chi a! ! Tác giả đã quên uống thuốc rồi sao ∑(っ °Д °;)っ