Chương 31: Mạt thế (5)

Chapter 31: Mạt thế (5)

“Tuy rằng nói ngươi vừa mới tỉnh lại, bất quá chúng ta vẫn nên đi ngay thôi.”

Lạc Dao thần sắc nghiêm túc nói:

“Ta chú ý tới đám xác sống trong tiểu khu càng ngày càng nhiều, nếu không đi liền muộn mất.”

“Ân.”

Lê Thanh gật gật đầu,

“Có cái gì muốn mang theo không?”

Lạc Dao lấy ra hai cái ba lô, giải thích:

“Trong lúc ngươi còn hôn mê, ta đã thu thập ổn thỏa hết thảy, đồ ăn này có thể chống đỡ vài ngày, còn có chút y phục cùng nước uống.”

“Vậy những món kia không thể mang theo sao ?”

Lê Thanh dùng ánh mắt tiếc hận mà nhìn nhìn bao gạo để ở góc phòng.

“Hiện tại là không có biện pháp a.”

Lạc Dao thở dài,

“Chúng ta cũng chỉ là hai nữ nhân mà thôi, nếu mang theo nhiều thứ thì sẽ liên lụy đến chính mình.”

“Ngươi nói cũng đúng.”

Lê Thanh nói:

“Vậy như vậy đi.”

Tuy rằng ngoài miệng nói đến bình tĩnh như vậy, kỳ thật trong lòng Lê Thanh vẫn đang rỉ máu a, nhiều đồ như vậy đều không mang đi được, lại không thể ở trước mặt Lạc Dao triển lộ không gian của chính mình _(:з)∠)_ quá đau lòng a.

“Kia đi thôi.”

Lạc Dao dẫn đầu mang ba lô, thanh kiếm cột vào trên lưng, đi về hướng cửa.

Lúc này cửa vẫn còn bị chắn, do lúc trước Lê Thanh vì để ngừa vạn nhất mà chặn lại bằng cái tủ.

Lạc Dao vừa thử đẩy cái tủ vừa nghi hoặc nói:

“Cái tủ này là do ngươi chặn ở đây, ngươi lúc ấy như thế nào lại biết là mạt thế sắp tới ? Nói đến thì bát canh ngươi cho ta uống cũng thực khả nghi a.”

Lê Thanh sửng sốt, vài bước tiến lên, hai tay nắm lấy tay Lạc Dao, mỉm cười mà nói:

“Vẫn nên để cho ta tự mình dọn đi.”

Lạc Dao: “……”

Ngươi đánh trống lảng cũng quá thô lỗ đi! ! Sợ người khác không biết chuyện ngươi đã làm sao ? Ngươi cho là cười đến sáng lạn như vậy thì người khác sẽ quên chuyện lúc trước sao ! !

…… Không, vẫn là có điểm đáng yêu 0////0, quên đi, lúc này đây tạm bỏ qua cho nàng vậy.

Hai tay Lê Thanh đặt ở trên tủ, nhẹ nhàng vừa nhấc, liền đem cả cái tủ đều xách lên, sau đó tùy tay ném qua một bên.

Lạc Dao nói:

“…… Ta biết rồi, ngươi hẳn là đã thức tỉnh được dị năng lực lượng phải không?”

Lê Thanh: “……”

Ôi chao, nàng cư nhiên đã quên che giấu thực lực của mình, quên đi, dù sao cũng đã như vậy, cứ tương kế tựu kế vậy.

Vì thế Lê Thanh gật gật đầu,

“Đúng vậy, ta phát hiện khí lực của mình đột nhiên tăng lên rất nhiều, ta đoán hẳn là lực lượng hệ dị năng đi.”

Kỳ thật « lực lượng hệ dị năng » nghe được hảo xuẩn a! Chẳng phải trong mạt thế văn đều là những vai phụ cùng vai quần chúng sao QAQ.

Về phần dị năng【 ăn đòn không chết】mà hệ thống đã nói, Lê Thanh tự thôi miên mình « dị năng chữa thương », dẫu sao « dị năng chữa thương » nghe sao cũng tốt hơn…… « ăn đòn không chết » thật sự là quá khó nghe mà_(:з)∠)_

Lạc Dao cũng lập tức tiếp nhận giả thiết này, nàng từ lỗ mắt mèo nhìn ra bên ngoài vài lần, thần sắc nhất thời ngưng trọng,

“Ta thấy bên ngoài hình như có người…… Không, đó hẳn là xác sống……”

Lạc Dao vốn cũng chỉ là một viên chức bình thường, tuy rằng lúc xem phim kinh dị có thể mặt không đổi sắc, nhưng đó cũng chỉ là bởi vì biết hình ảnh trên phim là giả mà thôi, cho nên lúc nàng chân chính nhìn đến xác sống ở cự ly gần như vậy, trong lòng vẫn là nhịn không được mà nảy sinh vài phần sợ hãi.

Lê Thanh tinh mắt liền chú ý tới Lạc Dao có chút phát run, liền đè lại bả vai của nàng, nhẹ giọng nói:

“Để ta nhìn xem.”

Lạc Dao vẻ mặt phức tạp lui về phía sau vài bước, Lê Thanh cũng nghe được âm báo độ hảo cảm gia tăng.

A…… Ta chính là một nữ nhân khốc huyễn, có thể bảo hộ nữ phối nhu nhược o(*////▽////*)q

Lê Thanh đột nhiên sinh ra ↑ ý tưởng, cảm giác chính mình nhất thời 'công' một chút cũng không được mấy khi, liền đắc ý mà từ mắt mèo nhìn ra bên ngoài.

Lê Thanh: “……”

Lê Thanh nghĩ đến chính mình sẽ nhìn đến khuôn mặt của những xác sống thối rữa đến mức lộ ra xương cốt a, hoặc là xác sống ruột lòi ra ngoài, nhưng nàng không nghĩ tới nàng xem đến chính là một đám nhân ảnh bị che mờ mờ [1] ! !

*[1] bị che mờ mờ. Nguyên tác: Đả trứ mã tái khắc (打着马赛克) . Hiệu ứng mosaic trong xử lý ảnh hoặc video, những đoạn hình ảnh nhạy cảm (18+, bạo lực, tai nạn giao thông,…) sẽ được che mờ bằng ô vuông. Trong phim truyền hình sitcom Hàn Quốc 'Gia đình số một 3' nhân viên hậu kỳ đã thay hiệu ứng mosaic bằng icon mặt cười, đơn giản vì 'cái gì che mờ mờ' lại khiến người ta suy nghĩ 'trong tối'. (Editor)

Những xác sống đó hình như là nhận thấy được trong nhà có người, điên cuồng dùng móng vuốt cào cửa, cánh cửa liền kịch liệt chấn động, dây xích bảo hiểm cũng có chút biến dạng, thoạt nhìn có vẻ như chống đỡ không được bao lâu nữa.

Diễn sâu a ∑(っ °Д °;)っ

【 Bởi vì người chơi là thiếu nữ vị thành niên, cho nên version trò chơi này không thể xuất hiện hình ảnh đáng sợ, nhi đồng vị thành niên cùng người già cũng có thể an tâm xem XD】

Lê Thanh: “……”

Không thể tin nổi ! ! Thế giới trước, cảnh bắn gϊếŧ đâm chém, cùng với dùng chiếc đũa gϊếŧ người lu xu bu cả lên, đây đều là hình ảnh mà người vị thành niên có thể xem sao ! !

Lạc Dao lo lắng hỏi: “Ngươi không sao chứ?”

Lê Thanh nói: “Ta không sao, bất quá có vũ khí gì không?”

Tầm mắt Lạc Dao chuyển hướng về thanh kiếm phía bên hông của mình, Lê Thanh vội hỏi: “Không, không cần kiếm, ta đang nói tới một loại vũ khí gọn nhẹ hơn.”

“Chính là nhà của ta trong trừ bỏ này cũng chỉ có thái đao a.”

Lạc Dao có chút lo lắng nói:

“Nếu như dùng thái đao [2], càng có thể bị xác sống quơ được.”

“Ngươi không cần lo lắng.” Lê Thanh khốc huyễn mà vén tóc,

“Ta như thế nào có thể để cái loại sự tình này phát sinh?”

*[2] thái đao (菜刀): dao làm bếp.

Nói xong, Lê Thanh bước đi vào phòng bếp, lấy keo 502, đem y phục gậy gộc còn có thái đao dán vào cùng một chỗ, sau đó dùng băng dính buộc chặt.

Lạc Dao: “……” Nhìn qua tuyệt không tin cậy! ! Như vậy thật sự ổn không đây ?

“Không sao cả.”

Lê Thanh nói:

“Tuy rằng nhìn qua rất lùm lum, nhưng là nhất định không thành vấn đề !”

Tuy rằng nói như vậy, nhưng Lê Thanh cũng có chút chột dạ, vì thế liền ở trong phòng bếp, tìm mấy chiếc đũa nhét vào trong túi.

Hai người toàn thân đều bị bao kín mít, trên tay còn đeo cái bao tay, Lê Thanh còn thiếu chút nữa muốn lấy tất chân trùm lên trên đầu, cũng may là bị Lạc Dao ngăn lại _(:з)∠)_

Cầm lấy vũ khí tự chế đi đến trước cửa, Lê Thanh hít sâu mấy hơi, liền dùng sức mở cửa ra.

Một tiếng ' Phanh ' vang lên, Lê Thanh sửng sốt, vội vàng chạy ra khỏi cửa nhìn nhìn. Quả nhiên bởi vì nàng vừa rồi mở cửa đã dùng khí lực quá lớn, xác sống đã bị lực mở cửa làm cho bắn bay ra ngoài……

Bị bắn ra hơn mười thước, xác sống từ trên mặt đất bò dậy, từng bước mà hướng Lê Thanh đi tới.

Lê Thanh nói:

“Chẳng qua là một con xác sống mà thôi, xem ta gϊếŧ chết ngươi trong một nốt nhạc nè !”

Nói xong, Lê Thanh liền giơ thái đao hướng xác sống vọt qua.

Lê Thanh nhắm ngay chỗ cổ của xác sống cổ mà đâm tới, thái đao sắc nhọn lưu loát chặt đứt cổ của xác sống, đầu của xác sống cũng rơi xuống trên mặt đất.

“Hô.”

Lê Thanh vừa mới thở phào một hơi, chợt nghe đến phía sau truyền đến tiếng kinh hô của Lạc Dao.

Lê Thanh nhanh chóng quay đầu, liền nhìn thấy hai xác sống đang cùng Lạc Dao giằng co, Lạc Dao sử dụng kiếm cũng chỉ có thể miễn cưỡng chống lại đòn công kích của một con, ngay lúc nàng đang cùng một con xác sống giằng co, một con khác cũng hướng nàng đánh lén.

“Đáng giận.” Lê Thanh không kịp nghĩ nhiều, trực tiếp từ trong túi lấy ra một chiếc đũa, liền nhắm ngay đầu con xác sống nọ mà phóng tới.