Chương 32: Mạt thế (6 )



Chapter 32: Mạt thế (6 )


Tốc độ của chiếc đũa bằng vào sức phóng của Lê Thanh cơ hồ giống như một viên đạn, còn phát ra thanh âm xé gió.

Lạc Dao chính là hơi chút ngẩng đầu, liền nhìn đến hư ảnh của chiếc đũa mạnh mẽ xuyên qua hộp sọ của xác sống, sau đó mang theo con xác sống này hướng ra xa xa bay đi, tới cuối cùng, con xác sống này cư nhiên bị chiếc đũa ghim[1] ở trên tường (⊙_⊙)

*[1] ghim. Nguyên văn: đinh (钉) đóng đinh.

Lạc Dao không kịp suy nghĩ nhiều, trên hai tay của nàng đột nhiên hiện ra hồ quang màu tím, theo thân kiếm hướng xác sống đánh tới, cơ hồ chính là như vậy, trong khoảnh khắc, xác sống đã bị điện thiêu cho cháy sém, ngã trên mặt đất, không còn động đậy.

Lạc Dao kinh ngạc mà nhìn hai tay của mình, không nghĩ tới « điện hệ dị năng » này cư nhiên lại lợi hại như vậy.

Lê Thanh cũng là nhẹ nhàng thở ra, đi đến trước mặt Lạc Dao nói:

“Chúng ta đây cũng nên chạy lấy người đi, thừa dịp trước khi chưa có xác sống khác xuất hiện.”

“Ân.”

Lạc Dao gật gật đầu, nàng nhìn Lê Thanh đang vào nhà lấy ba lô, nhịn không được liền hỏi: “Ngươi muốn mang thêm đũa hay không?”

Lê Thanh: “……”

Cuối cùng Lê Thanh cùng Lạc Dao đem tất cả đũa trong nhà đều mang đi, còn thuận tiện đem đũa nhà mình cũng mang theo (⊙_⊙)

Lê Thanh thừa dịp lúc Lạc Dao đi rửa kiếm, thuận tiện xem trong nhà còn lại thứ gì cũng đều phóng vào trong không gian _(:з)∠)_

Đợi cho Lạc Dao từ WC đi ra, tuy rằng nhìn xung quanh, cảm giác căn phòng cùng trước đó có chút không giống, nhưng là tình huống hiện tại cũng không cho phép nàng nghĩ nhiều, vì thế liền tùy tiện cho qua.

Hai người vừa ra khỏi phòng, cửa phòng cách vách đã bị mở ra, một thiếu nữ nhìn qua mười lăm mười sáu tuổi kích động mà đứng ở trước mặt hai người, dùng ánh mắt sùng bái mà nhìn Lê Thanh,

“Chẳng lẽ, tỷ chính là « đại hiệp đũa » trong truyền thuyết ?”

Lê Thanh: “Đó là cái gì a!” Tên gì kỳ cục vậy ∑(っ °Д °;)っ

Thiếu nữ nghiêm túc mà nói:

“Ta biết tỷ không muốn tiết lộ thân phận của mình, bất quá không quan hệ, ta nhất định sẽ giữ bí mật !”

Lê Thanh: “…… Ngươi có thể cùng ta giải thích một chút khái niệm « đại hiệp đũa » không? ?”

Thế giới quan của thế giới này rốt cuộc là thế nào a!

Thiếu nữ lại tự giới thiệu:

“Tên của ta là Lý Tiểu Hồng, tuy rằng ta nhìn qua chỉ là một học sinh trung học bình thường, nhưng kỳ thật trên người ta đang chảy dòng máu bị nguyền rủa, ta đã không nói cho bất luận kẻ nào biết thân phận của mình. Thân phận thật sự của ta là —— ác ma chi nữ Elizabeth Bathory !”

Lê Thanh: “……”

Thật là vi diệu a, thình lình trong nhà chạy đến một hài tử ! ! Hơn nữa tên này……

Tác giả, ngươi nói cho ta biết, ngươi hiện tại có phải hay không đang xem kịch truyền hình « hương thôn ái tình» a?

Lạc Dao cũng nhịn không được buồn nôn mà nói:

Elizabeth Bathory [2] là loại quỷ hút máu dùng máu tươi nữ nhân để tắm rửa đó sao……”

Cái này phổ biến cũng ngang ngửa Alice [3] a !

*[2] Elizabeth Bathory. Nguyên tác: Y lệ toa bạch • ba thác lí (伊丽莎白 • 巴托里) .

Nữ bá tước Elizabeth Báthory (7/8/1560 –21/8/1614) là một nữ bá tước thuộc dòng họ quý tộc Báthory người Hungary, nổi tiếng là xinh đẹp và tàn ác. Bà có lẽ là một trong số phụ nữ gϊếŧ người nhiều nhất được ghi nhận trong lịch sử. Báthory và bốn người tay sai bị cáo buộc tra tấn và gϊếŧ chết hàng trăm phụ nữ trẻ giữa 1585 và 1610. Con số nạn nhân cao nhất được trích dẫn trong phiên tòa xét xử Báthory là 650 người. Tuy nhiên, con số này xuất phát từ tuyên bố của một người phụ nữ tên là Susannah rằng Jacob Szilvássy, quan chức của triều đình nữ bá tước Báthory, đã nhìn thấy những con số trong một cuốn sách riêng của Báthory. Cuốn sách này không bao giờ được tiết lộ, và Szilvássy không bao giờ đề cập trong lời khai của ông. (Editor)

Theo giai thoại, Elizabeth đã uống và tắm trong máu của 650 trinh nữ để giữ gìn sự trẻ trung của mình, vì tin tưởng rằng máu sẽ giúp mình trường sinh bất tử. Bà là hình mẫu mà nhà văn Bram Stoker mượn để tạo dựng nên Bá tước Dracula. Series phim điện ảnh về Dracula rất phổ biến, do đó câu chuyện về Elizabeth Bathory cũng được nhiều người biết tới.

*[3] Alice. Nguyên tác: Ái Lệ Ti (爱丽丝). « Alice in the wonderland», tác giả Lewis Carrol. Là một truyện cổ tích dành cho thiếu nhi. Sau đó được dựng thành phim điện ảnh, sau đó trở nên phổ biến với nhạc kịch, MV, ca khúc… Trở thành một hình mẫu kinh điển trong lĩnh vực giải trí của các nước, cả phương Tây lẫn phương Đông. Cùng với tác phẩm Phía đông vườn địa đàng ( East of eden ) của John Steinbeck, là một trong hai khuôn vàng thước ngọc của ngành công nghiệp giải trí. (Editor)

Lý Tiểu Hồng tức giận mà nói:

” Phàm nhân ngu xuẩn, không biết cũng đừng lắm miệng!”

Lê Thanh: “…… Ta còn là muốn biết « đại hiệp đũa »…… Rốt cuộc là cái gì?”

Lý Tiểu Hồng giải thích:

“Đó là một truyền thuyết ở S thị, trong truyền thuyết có một bạch phú mĩ, có một ngày nàng không cẩn thận dùng chiếc đũa âm vào tay mình, máu tươi dính vào trên chiếc đũa bị nguyền rủa, bạch phú mĩ đột nhiên liền thức tỉnh rồi, nàng trở thành tân anh hùng « đại hiệp đũa »! Từ đó về sau, mỗi khi dạ thâm nhân tĩnh [4], bạch phú mĩ [5] đều trộm đi ra ngoài hành hiệp trượng nghĩa, dùng chiếc đũa đâm chết những kẻ ác !”

*[4] bạch phú mĩ (白富美). Người con gái trắng trẻo, xinh đẹp, lại giàu có.

*[5] dạ thâm nhân tĩnh (夜深人静). Đêm khuya thanh vắng.

“Hiện tại lực lượng tà ác đã tràn lan khắp thế giới, chỉ có anh hùng mới có thể cứu vớt hết thảy! !”

Lê Thanh: “Tiểu bằng hữu, tạm biệt nha.”

Nàng không muốn tiếp tục nghe câu chuyện xưa này có được hay không ? Quá nhiều tình tiết « ảo tung chảo » ! !

Nhìn thấy Lê Thanh cùng Lạc Dao hai người mặt không chút thay đổi mà rời đi, Lý Tiểu Hồng vội hỏi:

“Các ngươi đừng đi, ta có năng lực từ máu ác ma, mang theo ta có thể giúp ích được cho các ngươi!”

Lê Thanh nói: “Ba mẹ ngươi đâu? Ngươi vẫn là một đứa nhỏ, không thể xen vào chuyện của người lớn bọn ta.”

” « Đại hiệp đũa » đại nhân.” Lý Tiểu Hồng thở dài nói:

“Phụ mẫu ta, bọn họ đều ở thủ đô B thị, ta hiện tại chính là muốn đi B thị tìm bọn họ, ta nghĩ chúng ta nếu cùng đi hẳn là có thể nhanh hơn một chút.”

“Như vậy a.”

Lê Thanh sờ sờ cằm, nghe tên là Lý Tiểu Hồng liền biết đối phương nhất định là vật hi sinh, không biết một mình đứa nhỏ này có thể tìm được cha mẹ hay không a……

Lạc Dao lại nói:

“Ngươi đã nói dựa vào sức của ngươi có thể bang trợ chúng ta, liệu ngươi nói cái gì cũng thật sao ? Đừng tưởng rằng có thể dễ gạt người như vậy.”

Lạc Dao còn đối chuyện Lý Tiểu Hồng vừa rồi kêu nàng là phàm nhân ngu xuẩn mà canh cánh trong lòng.

Lý Tiểu Hồng vươn tay của chính mình, cơ hồ là trong khoảnh khắc, trong lòng bàn tay nàng liền hiện ra một đoàn ngọn lửa màu cam.

Lê Thanh nói: “Nguyên lai là hỏa hệ dị năng……”

Lý Tiểu Hồng phản bác nói:

“Đây không phải hỏa hệ dị năng, đây là ác ma lực lượng……”

Lạc Dao đánh gảy lời nói của nàng, “Được rồi, ta đã hiểu được, vậy ngươi nếu muốn đi theo thì cứ đi theo.”

Hỏa hệ dị năng ở mạt thế coi như là thập phần hữu dụng, có thể nướng thịt ăn nè _(:з)∠)_ hơn nữa hỏa hệ dị năng cũng thường xuyên hỗ trợ cho dị năng của vai chính, mang theo hẳn là không có hại.

Vì thế Lý Tiểu Hồng liền cõng ba lô của mình, ba người đang định xuất phát, Lê Thanh đột nhiên nhớ tới cái gì, liền quay đầu nhìn về phía ba cỗ thi thể xác sống ở phía sau.

“Ngươi làm sao vậy?” Lạc Dao nghi hoặc.

“Ta đoán trong đầu đám xác sống này hẳn là có tinh thể. Moi ra hẳn là sẽ hữu dụng.”

Lê Thanh nói, tuy rằng miệng nói như vậy, nhưng thân thể căn bản không có ý hành động.

Kêu nàng đi lấy não của xác sống vẫn là quá kinh dị (⊙_⊙)

Lạc Dao đương nhiên cũng không muốn làm loại sự tình này, nàng đem tầm mắt chuyển hướng Lý Tiểu Hồng, nói thẳng:

“Đã tới lúc chứng minh sự trung thành của ngươi, nhanh đem tinh thể trong đầu xác sống moi ra.”

Vì thế hai người liền như vậy quang minh chính đại mà khi dễ trẻ vị thành niên, Lý Tiểu Hồng thật đúng là từ trong đầu xác sống moi ra ba khỏa tinh thể, sau đó lại kỳ công rửa sạch, sau đó ba người liền chia đều.

Lê Thanh nhìn nhìn tinh thể của mình, sau đó đem nó đưa cho Lạc Dao,

“Cho ngươi hẳn là hữu dụng hơn.”

Lạc Dao tiếp nhận tinh thể, cực kỳ trịnh trọng mà đem nó nhét vào ngực áo, mỉm cười nói: “Ta sẽ hảo hảo quý trọng.”

Đây chính là tín vật đính ước a ( lộn tiệm rồi ).

Vì thế, sau một màn 'đính ước' sướt mướt như vậy, mấy người cứ như vậy ly khai khu dân cư.

Bây giờ trong S thị vẫn còn rất nhiều người, trong khu dân cư vẫn còn không ít người sống, nhưng so với số lượng người sống, số lượng xác sống quả thực vẫn nhiều hơn vài lần.

Lê Thanh vừa mở ra cửa chính khu dân cư, liền nhìn đến bên ngoài có mấy con xác sống đang ngang qua, mấy người giải quyết xác sống xong, tầm mắt Lê Thanh liền chuyển hướng nhìn về một chiếc xe trong tiểu khu.

“Chính là chiếc xe này!”

Lê Thanh bất chấp tất cả mà đá văng cửa xe, dù sao vai chính trong mạt thế văn nếu không cướp xe quả thực sẽ không còn là vai chính.

Đợi sau khi đá văng cửa xe, Lê Thanh liền sửng sốt,

“Khoan đã nào, ta không biết lái xe a…… Hơn nữa, chìa khóa xe và vân vân giống như cũng không có……”

Lạc Dao giận dữ nói:

“Ngươi vì sao lại kích động như vậy.” Nàng cúi đầu nhìn nhìn, sau đó liền tự giác ngồi vào ghế lái, “May là cái chìa khóa vẫn còn cắm ở trên xe, ta sẽ lái xe. Đi thôi.”

Tuy rằng không biết vì cái gì trong mạt thế văn, lúc vai chính cướp xe, cái chìa khóa luôn còn ở trên xe, bất quá loại chuyện này không cần phải nghĩ nhiều như vậy _(:з)∠)_

Lê Thanh cảm động mà nhìn Lạc Dao,

“Ngươi thật sự là thiên sứ do trời phái xuống cứu ta.”

Kỳ thật Lê Thanh nói những lời này thật sự không có ý gì khác, nàng chính là theo bản năng mà nói một câu thông dụng trên internet mà thôi……

Lạc Dao mặt lập tức liền đỏ, nàng quay đầu, ấp úng nói:

“Ngươi, ngươi đang nói cái gì a……”

Lê Thanh ngồi vào ghế phó lái, đóng lại cánh cửa xe đã sắp gãy rời,

“Ta chỉ là nói đùa mà thôi.”

Lạc Dao lúc này mới bình tĩnh lại, tức giận nói:

“Chỉ giỏi tùy tiện nói đùa!”

Lý Tiểu Hồng yên lặng ngồi ở phía sau, nghĩ thầm rằng chính mình có phải hay không đã bị mọi người quên lãng.