Chương 33: Mạt thế (7)



Chapter 33: Mạt thế (7)


Trong mạt thế văn, nơi nhất định phải đến chính là thương trường !

Mặc dù có điểm có lỗi với lão bản, nhưng Lê Thanh cùng Lạc Dao còn có 'bóng đèn' Lý Tiểu Hồng cứ như vậy mà đi tới một cửa hàng gần tiểu khu, đợi đến khi giải quyết xong tất cả xác sống bên ngoài, mấy người cũng đều thở hồng hộc, cả người đẫm máu, nhìn qua chật vật đến bất kham.

Bất quá, hiện tại mạt thế cũng đã qua vài ngày, bên dưới lầu một cũng như là châu chấu quá cảnh [1], không còn lại thứ gì.

*[1] châu chấu quá cảnh. Nguyên tác: hoàng trùng quá cảnh蝗虫过境. Qua mạt thế vài ngày, lầu một đã bị hôi của sạch sẽ. (Editor)

Mấy người liền lên lầu hai, Lê Thanh rốt cục cũng có thể đổi y phục, chạy tới trong WC rửa ráy một chút, sau đó thay y phục.

Ai, nàng rõ ràng có không gian mà a ∑(っ °Д °;)っ vì cái gì phải tự ủy khuất như vậy.

Xem ra vẫn là lo ngại Lý Tiểu Hồng có thể phát hiện được, sau đó nói cho mọi người chuyện cái không gian này.

Đợi lúc nghỉ ngơi xong, Lê Thanh thở dài mà nói: “Tuy rằng y phục và vân vân vẫn còn tạm đủ, nhưng ta thấy đồ ăn không còn nhiều a.”

Nhìn thấy Lê Thanh thất vọng, Lạc Dao đột nhiên nói: “Ta biết kho hàng ngầm của cửa hàng này ở đâu, nơi đó hẳn là vẫn chưa kịp bị người phát hiện ra.”

Lê Thanh nhất thời chấn kinh, đi theo Lạc Dao liền hướng một bên đi đến.

Lạc Dao lưu loát mở cửa, liền mang theo Lê Thanh hướng tầng hầm ngầm đi đến, cuối cùng, xuất hiện ở trước mặt hai người chính là một cánh cửa sắt.

“Không đúng……” Lạc Dao lui về phía sau vài bước, cũng đem Lê Thanh ngăn ở phía sau, “Cửa này đã bị người cạy mở.”

Lê Thanh tập trung nhìn vào, quả nhiên đúng vậy, ổ khóa của cửa sắt đã hoàn toàn bị người ta dùng bạo lực phá hủy.

“Xem ra là đã có ai đó tới trước chúng ta một bước rồi ?” Lê Thanh cắn chặt răng, “Không quan hệ, dù sao đồ trong kho hàng hẳn là rất nhiều, ta không tin rằng đã bị dọn sạch.”

“Đúng vậy.” Lạc Dao cũng nói: “Ta cũng nghĩ như vậy, hơn nữa nếu thật sự gặp nguy hiểm……” Lê Tiểu Phương, một người- một đũa, đều có thể đối phó (⊙_⊙)

Vì thế ba người liền đi vào bên trong kho hàng.

Trong kho hàng vẫn còn sáng đèn, xem ra là nhờ vào nguồn điện từ máy phát điện.

Kho hàng quả nhiên thập phần vĩ đại, nơi nơi đều chồng chất vật tư, nếu không có nhiệm vụ trong người, Lê Thanh cảm thấy rằng mọi người có thể ở trong kho hàng này mà trải qua hết quãng đời còn lại.

“Là ai?” Thanh âm của một nam tử vang lên.

Lê Thanh kinh ngạc mà ngẩng đầu, liền nhìn đến một nam một nữ đang trốn ở sau một đống khoai, cảnh giác mà nhìn lại bên này.

Lê Thanh vẫn cảm giác nam nhân này nhìn thực quen mắt a……

“Vương Minh Minh?”

Nam nhân này thật đúng là Vương Minh Minh, hắn nhìn thấy người đến là Lê Thanh, nhất thời ngẩn người,

“Tiểu Phương, ngươi như thế nào ở trong này?”

“Ngươi có thể đến, ta đương nhiên cũng có thể đến a.” Lê Thanh nói.

Lạc Dao ở bên cạnh, nghe được cách Vương Minh Minh đối Lê Thanh xưng hô, nhất thời không vui ý, “Người này là ai a?”

Lê Thanh giải thích: “Là một đồng học của ta.”

“Ngươi đừng gạt ta.” Lạc Dao lại càng không cao hứng, “Rõ ràng trường của ngươi chính là trường nữ học!”

Lê Thanh: “…… Kỳ thật, trường nữ học St. Mary's, tuy rằng vẫn kêu là trường nữ học, nhưng từ mười mấy năm trước cũng đã biến thành trường học cho cả nam lẫn nữ rồi a……”

Cho nên nàng cũng rất muốn buồn nôn, nam nhân kia quyết thi vào ngôi trường này, rốt cuộc là trong lòng hắn suy nghĩ cái gì a……

“Như vậy sao ?” Lạc Dao xem như miễn cưỡng tiếp nhận lời giải thích của nàng.

Lê Thanh: “……”

Khoan đã nào, loại không khí ghen tuông này là cái gì a, nàng cùng Lạc Dao như thế nào lại giống như lão phu lão thê [2] vậy OTZ

*[2] lão phu, lão thê : chồng- vợ lớn/ bà cả.

Vương Minh Minh cũng thoải mái rất nhiều, đem nữ nhân bên cạnh hắn kéo ra, đối Lê Thanh giới thiệu: “Đây là bạn gái của ta, cũng là Đại tiểu thư của tập đoàn đa quốc gia, gia tộc Lãnh thị, Lãnh Ngạo Tuyết.”

Lãnh Ngạo Tuyết nhìn qua cũng là một bộ mười bảy mười tám tuổi, sinh tư như hoa, ánh mắt mà nàng nhìn về phía mấy người Lê Thanh tràn ngập khinh bỉ,

“Chỉ là mấy kẻ nhà quê mà thôi, đừng tưởng rằng chính mình có giá lắm.”

Lê Thanh: “…… A.”

Trước không đề cập tới tên tra nam cơ lão Vương Minh Minh này cư nhiên nhanh như vậy liền kết giao bạn gái mới, còn dùng khẩu khí khoe khoang để giới thiệu và vân vân……

Trọng điểm là, Lãnh thị tập đoàn là cái gì a! ! Mấy cái thế giới này, bối cảnh đều là giống nhau sao trời OTZ

Về phần họ tên Lãnh Ngạo Tuyết này, nói nàng này kỳ thật là muội muội của Lãnh Ngạo Thiên, Lê Thanh cũng sẽ tin ngay……

【 Loại chuyện này không cần để ý ! ! Chính là dùng lại một chút bối cảnh bên lề mà thôi _(:з)∠)_ dù sao nhân vật không trùng lặp là được rồi. 】

“Nhân vật không trùng lặp?” Lê Thanh kinh ngạc mà nói: “Vậy ngươi như thế nào giải thích chuyện tất cả nữ phối đều chỉ có một khuôn mặt giống y chang ?”

【 cái đó, ha ha ha ha ha ha…… 】 hệ thống biến mất.

Lê Thanh: “……” Đây là cái hệ thống phi logic !

Lạc Dao bị mắng đương nhiên không cam lòng, lúc này không khách khí mà nói:

“Ngươi cho là chính mình rất lợi hại sao ? Hiện tại đều đã là mạt thế, cho dù là Lãnh thị tập đoàn, sợ rằng cũng chỉ có thể rơi vào kết cục bị phá sản thôi ?”

Lãnh Ngạo Tuyết sắc mặt tối sầm, “Ngươi thì biết cái gì?”

Vương Minh Minh nhất thời hòa hoãn:

“Ha ha ha ha ha, tất cả mọi người đều là bằng hữu, không cần cãi nhau.”

Trước đó, Vương Minh Minh đã bị Lạc Dao bóc trần chuyện hắn là cơ lão, về sau chính là một trận tinh thần sa sút, nhưng lúc hắn ở quán bar mua rượu lại ngẫu nhiên gặp gỡ một mỹ thiếu niên.

Tóm lại, sau khi đã xảy ra một màn cẩu huyết như vậy, Vương Minh Minh cùng mỹ thiếu niên đã cùng một chỗ, nhưng mĩ thiếu niên lại yêu cầu hắn đi truy tỷ tỷ của mình.

Nguyên lai mĩ thiếu niên Bạch Liên Hoa là tư sinh tử [3] ở bên ngoài của cha Lãnh Ngạo Tuyết, cha Lãnh Ngạo Tuyết là ở rể, cho nên tất cả tài sản đều là do Lãnh Ngạo Tuyết kế thừa.

*[3] tư sinh tử (私生子). Con riêng.

Bạch Liên Hoa đương nhiên thập phần bất mãn, đã sớm âm thầm tìm cách để đoạt đi gia sản của tỷ tỷ, hiện tại lại nghĩ ra chủ ý ác độc, kêu Vương Minh Minh cưới tỷ tỷ, sau đó sẽ mưu sát nàng để đoạt lấy gia sản.

Vương Minh Minh người này vốn không phải người tốt lành gì, luôn giả vờ đồng tính để lừa tiểu nữ sinh, đối loại chuyện này cũng là vui vẻ chấp nhận.

Ai có thể lường trước, trời đang quang đãng, lúc Vương Minh Minh đang cùng Lãnh đại tiểu thư đi ra ngoài dạo phố, cư nhiên vừa vặn gặp phải mạt thế.

Vương Minh Minh cùng Lãnh Ngạo Tuyết vận khí tốt nên không biến thành xác sống, hơn nữa Vương Minh Minh có được lực lượng dị năng, Lãnh Ngạo Tuyết thì có được không gian dị năng.

Dựa vào dị năng này, bọn họ đã cướp đoạt hết tất cả đồ ăn ở thương trường, hiện tại, ngay lúc đi vào kho hàng ngầm để cướp đoạt đồ ăn, lại không nghĩ tới mấy người của Lê Thanh cũng vừa lúc đi tới nơi này.

Tuy rằng trong lòng vướng bận tiểu tình nhân của chính mình, nhưng là bởi vì muốn lợi dụng dị năng của Lãnh đại tiểu thư, cho nên Vương Minh Minh hiện tại vẫn là giả dạng một bộ « nhị thập tứ hiếu » hảo bạn trai.

Lúc nhìn thấy Lê Thanh, kia một khắc,Vương Minh Minh liền động sát tâm, bởi vì Lê Thanh là người duy nhất biết hắn là cơ lão, nếu chuyện này không cẩn thận bị Lãnh Ngạo Tuyết biết được, những vật tư gần nhất mà hắn lấy được sẽ liền cùng hắn bị đem ra nấu canh.

Cho nên tuy rằng hiện tại Vương Minh Minh một bộ hữu hảo, kỳ thật vẫn đang âm thầm tự hỏi như thế nào mới có thể thủ tiêu Lê Thanh.

“Vương Minh Minh a.” Lê Thanh nói: “Chúng ta cũng không có ý gì, chính là đến thu thập đồ ăn, lấy xong đồ ăn sẽ đi ngay, các ngươi cũng không cần khẩn trương.”

Vương Minh Minh trong lòng thở phào một hơi, “Tốt lắm a, dù sao chúng ta vốn cũng không có quan hệ gì……”

“Không thể nào!” Lãnh Ngạo Tuyết lạnh lùng nói: “Nơi này là thương trường của Lãnh thị tập đoàn chúng ta, như thế nào có thể để cho ngươi cứ tùy tiện lấy đồ mà đi như vậy ?”