Chương 11

Mạnh Thời Yến rất có hứng thú mà nhìn cô, khoảng cách giữa hai người là gần trong gang tấc, chỉ cần hắn hơi cúi đầu là liền có thể hôn được cô.

Đêm tối làm con người ta quên đi thân phận của bản thân, Mạnh Ngu dường như đã quên đi mối quan hệ thật sự giữa hai người họ chính là một đôi anh em, mặc dù không sống với nhau từ nhỏ, mối dây liên kết tình thân không quá mạnh mẽ, nhưng quan hệ thực tế vẫn còn đó.

Ánh mắt của Mạnh Thời Yến như một cái giếng sâu thẳm không thấy đáy, Mạnh Ngu như bị ánh mắt đó hút mất đi linh hồn, không thể tìm thấy lối thoát.

“A Ngu?” Mạnh Thời Yến gọi cô, hắn cúi đầu nhìn vào mắt cô, như muốn xác nhận cô có còn ở đó hay không.

Mạnh Ngu bỗng nhiên bừng tỉnh, cô đáp lời, “Anh trai ơi.”

Cô hình như chưa từng gọi hắn, giữa hai người họ rất ít khi nói chuyện, đều là cô từ một nơi xa xa mà nhìn Mạnh Thời Yến.

Bỗng nhiên ánh mắt của Mạnh Thời Yến trở nên lạnh lùng, có thể là do hắn không thích cái xưng hô này, Mạnh Ngu lui về sau một bước, cô nhớ tới thân phận của mình rằng cô là con gái của tiểu tam, Mạnh Thời Yến khách khí gọi cô bằng tên thân mật, âu cũng chỉ là diễn cho bên ngoài xem mà thôi.

Kỳ thật trong lòng Mạnh Thời Yến ắt hẳn là không thích cô.

Trong tim Mạnh Ngu đột nhiên cảm thấy hơi nhói đau, Mạnh Thời Yến nắm lấy tay cô, kéo người cô đẩy về phía trước bồn rửa tay, còn thân hình hắn thì giam giữ phía trước cô, hai tay hắn chống lên mặt bồn, “Em vừa gọi tôi là gì?”

Mạnh Ngu có chút không hiểu hắn, hẳn là vừa rồi xưng hô kia đã khiến hắn phật lòng, nên bây giờ Mạnh Ngu không dám nhìn thẳng vào hắn, đành chỉ biết nhìn chằm chằm vào dãy nút áo ngủ trên người Mạnh Thời Yến, cô còn có thể đếm được có tổng cộng 5 hạt nút, chất liệu áo ngủ là bằng tơ tằm mượt mà.

Mạnh Ngu không nên sinh ra tâm tư thiếu nữ với hắn, một chút cũng không nên, mối quan hệ của hai người vốn là như nước với lửa, không hiểu sao cô lại sinh ra tâm tư như vậy?

Mạnh Thời Yến thấy cô không nói lời nào, hắn nắm chặt cằm cô, lời nói ra mang theo sự lạnh lùng, “Không trả lời à? Sợ tôi sẽ cưỡиɠ ɧϊếp em sao?”

Mạnh Ngu nghe được hai chữ cưỡиɠ ɧϊếp, cô nhìn hắn, đồng tử hơi co lại.

“Về sau không được gọi tôi là anh trai, chỉ được kêu tên tôi Mạnh Thời Yến, hoặc là A Yến.”

Hắn không nói với cô, hai chữ A Yến này chỉ có mẹ của hắn mới gọi.

Mạnh Ngu gục khuôn mặt nhỏ của mình xuống, nhẹ nhàng mà gật đầu, “Dạ, về sau em không gọi nữa.”

Mạnh Ngu có thể hiểu được tâm tình của hắn, mẹ cô là một tiểu tam phá hoại hạnh phúc gia đình người khác, vốn đã là sai rồi, tuy nói mẹ cô và Mạnh Lệnh Hạ yêu nhau thật lòng, nhưng chung quy thì việc phá vỡ hôn nhân người khác chính là một việc quy phạm với đạo đức rồi.

Mạnh Thời Yến không cho cô gọi hắn là anh trai, vậy thì cô không gọi là được.

Thời gian Mạnh Thời Yến ở M quốc, Mạnh Ngu thường xuyên hẹn hắn đi xem phim, đôi khi sẽ đi xem triển lãm nghệ thuật, thậm chí cô còn lôi kéo Mạnh Thời Yến chụp hình với mình.

Nơi những khung cảnh đẹp, người đến người đi trên đường, cô gái nhỏ năn nỉ anh trai chụp hình cùng với mình.

Mạnh Ngu sẽ lôi kéo cánh tay Mạnh Thời Yến, thân mật mà cọ cọ lên đó.

Một khắc đó, hai người như bao đôi tình nhân khác, ở trên đường phố tự do tự tại làm những điều mình muốn.

Khi đó, thậm chí Mạnh Ngu còn có suy nghĩ rằng nếu Mạnh Thời Yến không phải là anh trai của mình thì tốt biết bao.

Thời điểm trường học của Mạnh Ngu kỷ niệm ngày thành lập trường, đội nhảy múa của cô nằm trong danh sách biểu diễn, cô đã mời Mạnh Thời Yến đến trường xem cô thể hiện tiết mục, Mạnh Ngu chỉ cần nghĩ đến Mạnh Thời Yến đang ở dưới sân khấu xem mình nhảy múa, chỉ vậy thôi mà đã khiến cô cảm thấy hơi mất tự nhiên.

Thật vất vả chờ đến khi âm nhạc kết thúc, cô rốt cuộc cũng đã biểu diễn xong, Mạnh Ngu không kịp tẩy trang, liền hừng hực khí thế chạy đến tìm Mạnh Thời Yến.

Cô không nhìn thấy thân ảnh của hắn, trong lúc cô cho rằng Mạnh Thời Yến đã bỏ về rồi, cô khổ sở đứng ở một góc gặm nhắm nỗi buồn của mình, thì đột nhiên cô nghe được hắn gọi tên cô.

“A Ngu.”

Âm thanh đó dường như rất xa xôi, nhưng Mạnh Ngu lại có thể lập tức nghe thấy được, giống như một mũi tên đã tìm được đúng điểm đích.