Chương 11.2: Điện Hạ Ngài Thật Tốt

Các nữ nhân ở Đông Cung kia đều do hoàng hậu nương nương đích thân tuyển chọn, không có một người nào hắn thích, cũng bởi vì không thích, cho nên mới để mặc cho mẫu hậu tùy ý xử lý.

Tiêu Cẩm Ngôn rũ mi mắt, tuy rằng trong lòng đối với chuyện này bất mãn cũng không dám biểu lộ ra.

“Nhi thần sẽ nỗ lực.”

Hoàng hậu thân là lục cung chi chủ, những chuyện ở Đông Cung nàng ít nhiều cũng có nghe qua.

“Miệng nói nỗ lực thì có ích gì? Ngươi để các nàng tới thị tẩm a, Lan Nhi dịu dàng hiền lương, ngươi nên gần gũi với nàng nhiều hơn một chút.” Tranh thủ thời gian sinh em bé đi, lúc phụ hoàng ngươi bằng tuổi ngươi bây giờ đã có mấy đứa rồi!

Trên mặt Tiêu Cẩm Ngôn không có chút rung động nào, nhàn nhạt trả lời: “Từ sau khi rơi xuống nước, sức khỏe Thường lương đệ vẫn chưa có tiến triển gì, ngự y kiến nghị cần nghỉ ngơi nhiều.”

Hoàng hậu nhíu mày, đều là do Thẩm phụng nghi kia, báo hại Lan Nhi rơi xuống nước bệnh nặng một trận, thế nhưng hết lần này tới lần khác nhi tử lại không nghiêm khắc trừng phạt Thẩm phụng nghi.

Nàng ngó xem dáng vẻ lãnh đạm của nhi tử, không có hoạt bát đáng yêu như đứa con trai út của mình.

“Vậy thì Thẩm lương đệ.”

“Thẩm lương đệ đang tại Phật đường trai giới.”

“...”

“Vậy thì Từ lương viện, nàng ta xinh đẹp, dáng vẻ đáng yêu, lại là con gái của Từ đại tướng quân.”

Không đợi nhi tử mở miệng, nàng đã nói tiếp, “Ngươi lui ra đi, bổn cung mệt mỏi.”

Tiêu Cẩm Ngôn đứng lên, “Nhi thần cáo lui.”

Ra khỏi Phượng Nghi Cung, sắc mặt Tiêu Cẩm Ngôn có chút u ám, hắn biết mẫu hậu ưa thích đệ đệ Tiêu Cẩm Ngọc.

Dù sao thì Tiêu Cẩm Ngọc cũng là do mẫu hậu một tay nuôi lớn.

Buổi chiều, Từ lương viện nhận được tin tức từ hoàng hậu, đêm nay thị tẩm, muốn nàng chuẩn bị thật tốt.

Nàng ngồi trước bàn trang điểm, ngắm khuôn mặt xinh đẹp của mình trong gương, đắc ý nói: “Thải Hà, lấy nước dưỡng da tốt nhất ra, còn có hoa hồng tươi, ta muốn mình thật xinh đẹp khi gặp điện hạ.”

“Chúc mừng tiểu chủ rốt cuộc đạt được ước muốn.” Thải Hà vui vẻ đi chuẩn bị.

“Tiểu chủ, nô tài nghe nói điện hạ hôm nay vừa về Đông Cung, Thẩm phụng nghi liền không đợi nổi mà nhào vào trong ngực ôm ấp, bất quá điện hạ không có đem nàng để ở trong lòng, chỉ yêu thích tiểu chủ.” Tiểu Phúc Tử cười nịnh nọt.

Từ lương viện nghe xong, vui vẻ nâng đỡ trâm hoa trên đầu, cười có chút ương ngạnh, “Nàng còn có mặt mũi đi tranh sủng? Cũng không nhìn xem bản thân xứng hay không?”

...

Lưu công công đi tới thăm dò: “Điện hạ, Di Hương Điện truyền đến tin tức, Từ lương viện muốn cùng điện hạ dùng cơm tối.”

Tiêu Cẩm Ngôn nắm chặt cuốn sách trong tay, cau mày, chợt nhớ tới một màn ở hồ sen lúc sáng, Thẩm Sơ Vi tay không bắt cá, mặt đầy thỏa mãn.

“Chuẩn. Ngươi đi gọi Thẩm phụng nghi đến cùng dùng cơm tối.”

“Dạ.” Lưu công công lui ra, tức tốc đi đến Tích Vân Các.

Khi Lưu công công tới, Thẩm Sơ Vi đang định dùng bữa tối.

Xuân Hỉ trông thấy Lưu công công, tiến lên chào hỏi, “Lưu công công tới, không biết là có chuyện gì?”

Lưu công công mỉm cười nhìn về phía Thẩm Sơ Vi, “Thẩm tiểu chủ, điện hạ mời người đến cùng dùng bữa.”

Thẩm Sơ Vi nghe vậy thì hai mắt sáng rỡ, đồ ăn của điện hạ so với Tích Vân Các tốt hơn gấp trăm lần, đương nhiên đi, hiện tại liền đi.

“Tốt a. Đi luôn bây giờ?”

Lưu công công: “Hồi tiểu chủ, ngay bây giờ.”

Thẩm Sơ Vi đứng lên, đi chưa được mấy bước đã lại trở về, chỉ vào cà chua xào trứng trên bàn hỏi Lưu công công: “Ta có thể đem theo cà chua xào trứng này không?”

Lưu công công nhìn đĩa cà chua xào trứng trên bàn cơm, chỉ nhận biết trứng gà, hắn chần chờ mấy giây, mỉm cười gật đầu: “Thẩm tiểu chủ tùy ý.”

“Tạ ơn Lưu công công.” Thẩm Sơ Vi nói cảm ơn, Xuân Hỉ lúc này mới bưng đĩa cà chua xào trứng lên, một đường nối gót Lưu công công đi vào tẩm cung của thái tử.

Vừa bước vào tẩm cung của thái tử liền gặp Từ lương viện.

Thẩm Sơ Vi địa vị thấp hơn, trông thấy Từ lương viện thì cúi đầu thi lễ.

Từ lương viện nhìn thấy Thẩm phụng nghi, tức giận nói: “Ngươi tới đây làm gì?”