Chương 8

“Ta có một thắc mắc.”

Diêm Vương nhìn Yêu Cốt bằng ánh mắt nghi ngờ, nói: “Cái gì?”

“Vì sao ngươi có thể tự do ra vào nơi này?”

Yêu Cốt hồi tưởng một chút, nàng hẳn là sau khi ngất xỉu mới có thể tiến vào trong mơ hoặc là không gian của Thông Linh Nhẫn, nhưng vì sao Diêm Vương lại xuất hiện ở chỗ này được?

Diêm Vương nghe xong câu hỏi này, sờ sờ tóc mái một chút, mang theo chút tự luyến nói: “Còn không phải bởi vì nào đó người nhớ bổn tọa, bổn tọa có tâm linh cảm ứng, tự nhiên liền bị dẫn đến nơi này.”

Phụt!

Nếu không phải đối phương là Diêm Vương, là nhân vật cấp lãnh đạo thì Yêu Cốt thật sự muốn động thủ đánh người. Nghĩ đi nghĩ lại, dựa theo thể chất hở ra là chết này của nàng thì không lật mặt với Diêm Vương được.

Yêu Cốt suy nghĩ một hồi, bừng tỉnh đại ngộ, thì ra lúc nàng nhìn đến bỉ ngạn hoa đúng là nghĩ tới Diêm Vương. Hóa ra Diêm Vương có thể đi vào đây hoàn toàn là bởi vì trong đầu nàng nghĩ tới Diêm Vương, Diêm Vương cảm ứng được nên mới có thể bị dẫn đến nơi này.

“Vậy ngươi làm sao có thể rời khỏi nơi này?”

Đây là điều quan trọng nhất, về sau chỉ cần nàng không nghĩ tới Diêm Vương, Diêm Vương cũng sẽ không thể tiến vào nữa!

Diêm Vương tựa hồ đã nhận ra ý đồ của Yêu Cốt, vẻ mặt phòng bị nhìn Yêu Cốt: “Ngươi muốn làm cái gì? Mặc kệ ngươi muốn làm gì, trước tiên hãy trả Thông Linh Nhẫn cho bổn tọa, chiếc nhẫn đó ngươi đeo cũng vô dụng.”

Yêu Cốt cười bí hiểm, trợn to mắt vẫy vẫy tay về phía Diêm Vương: “Ta có lẽ đã đoán được làm sao để ngươi ra khỏi đây. Tạm biệt nhé, Diêm Vương đại nhân thân ái của ta.”

Giây tiếp theo, trước khi Diêm Vương kịp chửi bậy, Yêu Cốt cùng Diêm Vương đã cùng lúc biến mất trong không gian.

Yêu Cốt mở mắt ra, nhìn thấy căn phòng đổ nát, bên môi lại nở một nụ cười đáng khinh. Nàng lúc này thật đúng là trộm được bảo bối, Thông Linh Nhẫn này là thứ tốt.

Những gì Diêm Vương nói chắc chắn không đầy đủ, nhưng có lẽ nàng đã biết tác dụng cơ bản của Thông Linh Nhẫn, trong Thông Linh Nhẫn hẳn là có mấy cái không gian. Hiện tại chỉ biết có một cái không gian có thể thả du hồn, một cái không gian có thể gieo trồng thảo dược, còn có không gian nào khác hay không thì phải chờ nghiên cứu.

Nếu nàng có thể chân chính khế ước Thông Linh Nhẫn này, nói không chừng nàng có thể biết nhiều hơn, Diêm Vương hiện tại còn chưa khế ước thành công, nhưng thật ra làm cho nàng nhặt được món hời lớn.

“Không thể nhìn thấy những hồn phách đó bằng mắt thường? Hi hi, Diêm Vương đại nhân thật đúng là không hiểu biết năng lực của ta.”

Yêu Cốt nhìn bỉ ngạn hoa hái ở trong không gian trong tay từ Thông Linh nhẫn, cười rất là xán lạn. Xem ra nàng thật sự cần phải nghiên cứu kỹ lưỡng Thông Linh Nhẫn này, nơi này cũng không phải tu chân đại lục mà nàng đi qua, nàng có Thông Linh Nhẫn, chẳng phải là có thể xưng bá xã hội hiện đại này?

Nhưng mà thân hình nhỏ bé hiện tại của nàng thực sự quá kém, cho dù nàng là độc y nổi danh, muốn luyện dược cũng cần phải nâng cao thể chất, bằng không có rất nhiều loại dược liệu cao cấp không thể luyện chế thành công.

“Sư phụ, đây là nơi mà tên tiểu tử thối tha kia ở!”

Yêu Cốt thuận tay đặt bỉ ngạn hoa xuống dưới gối, nàng chỉ là mới ngủ một giấc, nhanh như vậy liền có người tới quấy rối, thật đúng là không thể yên tĩnh.

“A di đà phật, Nạp Lan Yêu Cốt, ngươi mở cửa phòng ra.”

Người được xưng là sư phụ thoạt nhìn đứng đắn, nhưng Yêu Cốt lại biết, tên sư phụ ra vẻ đạo mạo này trên thực tế chính là tên hòa thượng đáng khinh bỉ ổi, không biết xấu hổ!

Nhớ trước đây, khi Yêu Cốt vừa mới tới nơi này, thật sự cho rằng sư phụ này là người tốt, lại không biết rằng một cao tăng đắc đạo như vậy nhưng trong xương cốt lại thối nát như thế.