Chương 5: VỪA GẶP

Buổi sáng đặc biệt náo nhiệt, nơi đây là Ngọc Hoa thành, là một trong năm thành trấn phồn hoa nhất của Linh An quốc. Trong thành tập trung nhiều thương nhân dị tộc nên các loại văn hóa đa dạng, các mặt hàng buôn bán cũng phong phú hơn các thành trấn khác rất nhiều.

Lý Ngọc Quân đi dạo trên phố, đây là thành tây- khu vực đông đúc nhất Ngọc Hoa thành. Lý Ngọc Quân là trốn ra ngoài, y đã nằm trên giường suốt ba ngày, Khương Ngọc Hi sợ y động đến vết thương nên chẳng cho y làm gì cả, không thể ngồi dậy, ăn cơm cũng là Khương Ngọc Hi đến uy. Quả thật giống y như tàn phế cấp 9 không bằng…

Lý Ngọc Quân thật sự là chịu hết nổi rồi nên mới lợi dụng lúc Khương Ngọc Hi ra ngoài bốc thuốc lén chuồn ra ngoài.

Y đã tiếp nhận hết tất cả ký ức của Lý Tục Sênh, nên cũng đã nắm rõ tình hình hiện tại của mình. Lý Tục Sênh nguyên quán ở Ngọc Ly thành, đây là kinh thành của Linh An quốc, phụ thân Lý Tục Sênh là thừa tướng đương triều, công chính liêm minh, trong dân gian có tiếng nói và uy vọng rất cao. Lý Tục Sênh là thứ trưởng tử của Lý thừa tướng, phía trên hắn còn có một huynh trưởng cùng trưởng tỷ, nhưng trưởng tỷ của hắn lúc nhỏ bị người hãm hại không rõ tung tích, hiện tại trong phủ thừa tướng chỉ có đại công tử Lý Vân Lạc cùng tâm công tử Lý Tục Sênh.

Tam công tử Lý Tục Sênh từ nhỏ nhiều bệnh, sức khỏe luôn luôn suy yếu, Lý thừa tướng sợ Lý Tục Sênh không thể trưởng thành liền mang hắn đến Túc Mệnh sơn tìm Nhạc Khải, cầu Nhạc Khải của hắn một mạng. Không hề nghĩ tới, tam công tử tuy bệnh tật quấn thân nhưng tâm tư thông tuệ, căn cốt cực phẩm thực thích hợp để luyện võ, vừa hay lọt vào mắt năm vị quái nhân của Túc Mệnh sơn.

Từ đó, Lý thừa tướng để Lý Tục Sênh ở lại Túc Mệnh sơn dưỡng bệnh, hằng năm sẽ chuyển tiền cùng thật nhiều thảo dược trân quý lên núi, đợi đến khi tam công tử tới tuổi cập quan thì đón về. Ai có thể ngờ, chỉ còn vài tháng nữa là Lý Tục Sênh tròn 20 tuổi, nhưng hắn đã không có cơ hội gặp lại phụ mẫu cùng huynh trưởng nữa rồi…

Lại nhắc đến nhị tiểu thư nhiều năm mất tích, nàng tên là Lý Hiểu Diệp, từ nhỏ đã rất khả ái, lớn lên chắc chắn sẽ là đại mỹ nhân, Lý thừa tướng rất thích nữ nhi duy nhất này của mình. Lý Hiểu Diệp cũng rất được Thái hậu yêu thích, Thái hậu còn yêu cầu Hoàng đế ban hôn cho nàng cùng Lục hoàng tử hiện đã là Định Quốc tướng quân của Linh An quốc. Có thể nói Lý Hiểu Diệp chính là ngậm muỗng vàng sinh ra.

Tuy nhiên, năm Lý Hiểu Diệp 5 tuổi, trong cung xảy ra binh biến, lúc đó trong cung đang tổ chức cung yến. Binh biến xảy ra bất ngờ, thương vong trầm trọng, Lý thừa tướng vì hộ chủ mà không thể lo được cho gia quyến, Lý Hiểu Diệp chính là bị mất tích trong đợt binh biến đó. Suốt 17 năm, phủ thừa tướng vẫn không ngừng tìm kiếm Lý Hiểu Diệp, nhưng đều phải nhận thất vọng này đến thất vọng khác.

Chính là, sau 17 năm, Lý Tục Sênh trên đường trở về nhà gặp mặt phụ mẫu cùng huynh trưởng, trong lúc vô tình đã gặp lại trưởng tỷ thất lạc của mình.

Vị nhị tiểu thư thất lạc đã lâu này không phải ai xa lạ, chính là người đã chăm sóc cho Lý Ngọc Quân mấy ngày nay--- Khương Ngọc Hi.

Lý Tục Sênh nhận ra được là bởi vì trên người Khương Ngọc Hi có giữ ngọc bài của Lý gia, đây là gia quy của Lý gia, mỗi đứa trẻ sinh ra sẽ có một mảnh ngọc bội đặc thù chứng minh thân phận. Đời này của Lý gia chỉ có Lý Tục Sênh, Lý Vân Lạc và Lý Hiểu Diệp là có loại ngọc bội này.

Ngọc bội của Lý Tục Sênh là một đôi hắc bạch song ngư tượng trưng cho vận mệnh, tựa như cá âm dương ở trung tâm bát quái. Lý Vân Lạc mang theo ngọc bội mây ngũ sắc tượng trưng cho điềm lành.

Cuối cùng là ngọc bội của Lý Hiểu Diệp, nhị tiểu thư Lý gia từ nhỏ đã được hứa gả cho Lục hoàng tử, tương lai chính là hoàng tử phi thậm chí có thể là hoàng hậu, thân phận cao quý lại được Thái hậu nhất mực yêu thương, nên hoàng thượng ân chuẩn cho nàng được sử dụng phượng hoàng để làm ngọc bội, có thể nói người người đều nhìn nàng đỏ mắt, phải biết phượng hoàng chỉ có thể là Thái Hậu hoặc Hoàng hậu sử dụng.

Ba mảnh ngọc bội này từ màu sắc đến chất ngọc đều là thượng phẩm, mặc dù hình dạng khác nhau nhưng đều là hương ngọc hiếm có. Hương ngọc ở đây không phải loại hương ngọc tỏa ra mùi hương, mà nó là loại ngọc có thể khuếch tán mùi hương.

Trên ba mảnh ngọc có cơ quan, chỉ cần mở được cơ quan đem hương liệu để vào trong ngọc, thì hương liệu sẽ mãi mãi trường tồn thông qua ngọc mà tán đi ra ngoài. Loại ngọc này vô cùng trân quý hi hữu, Lý thừa tướng cũng là trong lúc vô tình có được, vì quá yêu thương con cái nên mới dám đem loại ngọc trân quý mà ngay cả hoàng thất cũng không có này cho con mình.

Lý Tục Sênh là trong lúc vô tình mới nhìn thấy ngọc bội của Khương Ngọc Hi, từ đó mới bắt đầu xác nhận thân phận của nàng, đến cuối cùng mới dám nhận định đây là trưởng tỷ của mình… Chỉ tiếc, tỷ đệ hai người còn chưa kịp nhận nhau thì đã thiên nhân vĩnh cách. Mà đây cũng là lý do Lý Tục Sênh vì Khương Ngọc Hi mà chết đi.

Lý Ngọc Quân vừa đi trên đường vừa suy nghĩ, y có lẽ nên hoàn thành tâm nguyện của Lý Tục Sênh, chọn lựa một thời gian thích hợp để nhận lại vị trưởng tỷ này.

Trong lúc suy nghĩ, Lý Ngọc Quân cũng đã đi đến thành tây, y nhìn một loạt những gian hàng kéo dài không dứt, hàng hóa phồn đa thích thú vô cùng, Lý Ngọc Quân nghĩ dù sao cũng là trốn ra, trở về thế nào cũng bị Khương Ngọc Hi cằn nhằn một trận, không bằng mua một ít đồ vật về giỗ nàng vui đi.

Đừng hiểu nhầm, Lý Ngọc Quân chẳng có ý đồ gì với Khương Ngọc Hi cả, mặc dù nàng có xinh đẹp hơn người y cũng chẳng có hứng thú, chỉ đơn thuần là y đã tiếp nhận cơ thể của Lý Tục Sênh đồng nghĩa đã tiếp nhận bối cảnh cùng người nhà của hắn, nên y cũng phải có trách nhiệm chăm sóc họ giúp cho Lý Tục Sênh.

Kỳ thực Lý Ngọc Quân là đồng tính, còn là loại thích nằm dưới, y chỉ có hứng thú với nam nhân cao lớn soái khí, tuyệt đối không có hứng thú với chị em phụ nữ. Chỉ là đến khi y xuyên qua thì y vẫn chưa có người yêu, hoàn toàn là một xử nam hàng thật giá thật!

Lý Ngọc Quân đứng trước một quầy hàng bán các loại đồ chơi nhỏ nhắn tinh xảo, nhìn liền biết là đồ vật nữ nhân rất thích.

Cách đó không xa nổi lên ồn ào, là tiếng mắng chửi thô tục khó nghe, người đi đường cũng dừng lại xem náo nhiệt. Lý Ngọc Quân liếc mắt nhìn qua, chỉ là chuyện nhỏ xé ra to, một tên khất cái đυ.ng ngã quầy hàng bị người bán mắng chửi muốn bồi tiền. Lý Ngọc Quân cảm thấy vô vị, nhưng ánh mắt y vừa lướt qua liền không thể thu hồi được nữa…