Chương 2.2: Ôn Ái (2)

Nơi đó của Nam Hoan rất sạch sẽ, tối hôm qua cô lại cạo lôиɠ ʍυ, nó nhẵn nhụi phẳng lì, thứ duy nhất che đi chỉ là một dải đen mảnh mai, nhưng căn bản vẫn không che được cái gì, ngược lại màu trắng màu đen kí©h thí©ɧ người đàn ông miệng đắng lưỡi khô.

Giang Dư xoa xoa cái qυầи ɭóŧ chữ T một hồi, khàn giọng nói: "Tiểu tao hoá, nhìn nước của em chảy đi, cái qυầи ɭóŧ anh mua cho em cũng không che được…”

… Có thể giữ được liền khó trách.

Nam Hoan đang định nói gì đó nhưng đột nhiên trợn to hai mắt kêu lên: "Ư .... Dư ca ... A ha ..."

Thì ra là do người đàn ông nắm vuốt dải vải mỏng đè thấp xuống, vừa vặn chạm vào âm hạch, giờ phút này anh còn ác ý dùng dải nghiền ép hạt đậu tròn, tay còn lại đang thăm dò vào bên trong tiểu huyệt của cô gái.

Mấy ngày trước, khi hai người gọi video, khi nhìn thấy cô gái thò tay vào trong tiểu huyệt, Giang Dư đã cảm thấy trong lòng ngứa ngáy, giờ phút này cuối cùng nó cũng xuất hiện trước mặt anh.

Nơi đó rất hẹp, tuy nhiên do động tác vừa rồi chảy ra rất nhiều nước, hai ngón tay mới miễn cưỡng có thể chui vào được.

"Ô ô ô ...Giang Dư" Nam Hoan rêи ɾỉ, giờ phút này cô bị mài đến mất thần chí, chỉ cảm thấy hạ thân vô cùng trống rỗng, càng muốn nhiều hơn nữa, thấy anh không tiến vào sâu hơn, lời nói của cô đều có chút không rõ: "Ư ... Tiến vào một chút ... Tiến vào ..."

Giang Dư nghe lời, đưa ngón tay vào một chút, bắt chước động tác đưa đẩy côn ŧᏂịŧ, bắt đầu có quy luật động, anh tiện thể thêm một ngón tay, dùng sức chọc mạnh vào. Khi tìm được điểm mẫn cảm của cô, anh liền dùng sức ấn mạnh vào điểm đó, đồng thời ngón tay ấn vào âm hạch cũng tăng thêm lực, phối hợp với ngón tay đang đút ra cắm vào, một chút lại một chút.

"Phốc ... Phốc ..."

Dòng nước lần lượt phun ra ngoài, giữa hai bên xung quanh bắt đầu hình thành những bọt nước nhỏ, phần còn lại theo háng chảy xuống, vô tình dòng nước sền sệt dính vào tay Giang Dư.

"Thật là lẳиɠ ɭơ ..." Anh nói xong, động tác càng thêm hung hăng, tốc độ ra vào càng lúc càng nhanh, đẩy mạnh vào điểm mẫn cảm của Nam Hoan.

"A ... đừng ... không muốn ... Sướиɠ quá ... Không muốn ... Đừng ..."

Nam Hoan bị ngón tay của hắn đâm vào bắt đầu không có ý thức mà hét lên.

Dường như đã lâu cô không làm cái đó, một chút kí©h thí©ɧ tìиɧ ɖu͙© cũng có thể khiến phản ứng của cô rất lớn.

Chỉ là sau khi bị ngón tay của Giang Dư đâm mấy chục lần, hạ thể cô cứ vậy mà tiết dâʍ ɖị©ɧ trào ra.