Chương 3: Xem mắt

“Anh bạn đẹp trai này, tôi thấy eo cậu hình như có vấn đề, không ấy cậu nhắn địa chỉ lên đây đi, để dì đến nhà cậu kiểm tra thân thể cho.”

“Cảm ơn cậu đã livestream, tôi đã vào xem trước một giây khi chuẩn bị xuống tóc đi tu, hiện tại đã hoàn tục.”

“Tôi khóc 5 tiếng đồng hồ, gục ngã 20 lần, tự tát mình 13 cái, đập đầu vào tường 14 lần, có lần cảm thấy muốn chếc, vừa tỉnh dậy đã thấy trời tối, lập tức muốn ngã xuống nữa, tôi nghĩ mãi vẫn không hiểu tại sao cậu lại mặc quần dài vậy?”

“Dù là ở đâu, bất kì lúc nào, cực kì biếи ŧɦái, lòng người khó đoán, bé cưng của chị.”

Sau hai tháng tặng quà dồn dập, tất cả người xem nhận ra vị streamer này không phải kiểu người vì tiền mà khoe thân hình, vì thế mà mọi người đều đổi chiến lược, bắt đầu năn nỉ khóc lóc ỉ ôi, chơi trò làm nũng.

Người ta thường nói đàn ông ăn mềm không ăn cứng, nửa tháng sau, thành ý của chị em đã làm cảm động trời cao.

Vào ngày sinh nhật của tôi, cuối cùng cậu ấy cũng mủi lòng.

Cậu cởi cúc áo sơ mi từ cúc thứ 2 trở xuống, để lộ hình xăm cún con ở bên trái phía dưới bụng, sau đó bịt mắt lại nhảy một bài có nhiều động tác.

Sau khi nhảy xong, người cậu mồ hôi đầm đìa.

Cậu lắc mái tóc ướt của mình, thở hổn hển tiến đến trước màn hình nói: “Chị Kiều, sinh nhật vui vẻ.”

Giờ phút này, hình như tôi nhìn thấy mũi tên của thần Cupid bắn về phía tôi, “phạch” trúng phóc ngay giữa tim.

Nhưng điều đến trước cả tình yêu đích thực là buổi xem mắt do ba mẹ tôi sắp xếp.

Tiêu Bùi - con trai của bạn ba tôi, lần cuối chúng tôi gặp nhau đã là mười hai năm trước, lúc đó tôi 8 tuổi, cậu ấy mới 7 tuổi, cậu gầy như một con mèo con, không thích nói chuyện, cũng chẳng hay cười, lúc nào trông cũng nhem nhuốc.

Hiện tại đã là một chàng trai mười tám tuổi, đã có nhiều sự thay đổi rồi, vai rộng, eo thon, chân dài, cao hơn tôi nửa cái đầu, chắc cao cũng phải tầm 1m85 trở lên.

Lúc này, cậu ta đang ngồi cạnh tôi, không nói một lời nào, im lặng mà ăn, không chơi điện thoại, cũng không thèm nhìn tôi một cái.

Vẻ mặt lạnh lùng, có cảm giác như cậu nhóc này từ chối tiếp xúc với người khác vậy.

Nếu tôi nhìn thấy một anh chàng đẹp trai và lạnh lùng ở cấp độ này trên mạng, tôi nhất định nói mà không lựa lời, nhưng ở ngoài đời, tôi lại im như thóc.

Tôi không cách nào chịu được sự thúc giục của mẹ, đành phải lấy hết can đảm cầm ly rượu, nói chuyện với cậu ta vài câu.