Chương 15: Tiết Bùa chú

Sáng hôm sau có môn Bùa chú, giáo sư Flitwick vẫn đứng trên bục giảng chào đón họ tới giống như tiết trước, câu đầu tiên sau khi mở miệng là: "Mọi người đặt bài tập tiết trước lên bục giảng đi."

Giáo sư Flitwick đi hai vòng trên chồng sách thì bài tập cũng đã nộp lên xong, thầy nhìn thoáng qua chồng giấy da dê bên cạnh, nghĩ ngợi một lúc rồi nói: "Hôm nay chúng ta sẽ học câu thần chú đầu tiên."

Phòng học vốn im phăng phắc đột nhiên nhốn nháo lên, Casey còn nghe thấy có bạn Gryffindor ngồi cách đó không xa vỗ tay reo hò.

Casey hoàn toàn hiểu được sự kích động của bọn họ, phải biết rằng trong tất cả các chương trình học, môn cô mong chờ nhất chính là môn Bùa chú, kết quả tiết trước bọn họ đi học trong sự hưng phấn tột độ, nhưng cuối cùng lại nghiêm túc học lý thuyết hết cả tiết, đũa phép chỉ được đặt trên bàn như món đồ trang trí, chẳng được chạm vào lần nào cả.

Eve nhích ghế sang gần Casey, nói nhỏ với cô: "Mẹ tớ nói với tớ là bà ấy vào trường hơn hai tháng mới được học câu thần chú đầu tiên, còn dặn tớ phải biết kiên nhẫn nữa chứ, năm nay là sớm rồi!"

Casey ngẫm nghĩ lại... Nhưng thật là không đào ra tí ký ức nào cho thấy bố mẹ dặn dò về môn Bùa chú... Mà cũng bình thường thôi, dù sao từ lúc cô nhận được thư thông báo đến khi tới trường cũng chẳng có bao nhiêu thời gian, bọn họ hoàn toàn không kịp chuẩn bị chu đáo.

Giáo sư Flitwick cũng không lớn tiếng bảo bọn họ giữ trật tự, vẫn dùng âm lượng bình thường để hói: "Dựa theo tiết trước của chúng ta, bốn điều kiện chính của Bùa chú là gì, ai tới nhắc lại xem nào?"

Rất nhiều người giơ tay lên, giáo sư Flitwick chọn một bạn Gryffindor trả lời: "Thần chú, động tác vung đũa phép, sự tập trung và mục đích ạ, thưa thầy."

"Rất tốt." Giáo sư Flitwick gật đầu, "Gryffindor thêm năm điểm."

Phòng học dần yên tĩnh lại, vị giáo sư có dòng màu yêu tình đứng trên chồng sách nói: "Mọi người phải nhớ kỹ, bốn điều này vô cùng quan trọng, thiếu một điều cũng không được, dù chỉ là một điều không làm được cũng khiến Bùa chú thất bại, thậm chí còn xảy ra nổ mạnh, đương nhiên, nếu các trò đọc sai thần chú còn có khả năng xuất hiện nhiều thứ khác nữa... Bây giờ mọi người mở sách ra."

Casey lấy quyển "Thần chú tiêu chuẩn - Sơ cấp" từ trong cặp ra, lật đến trang Bùa Lơ Lửng* theo yêu cầu, trên đó viết về người phát minh cũng như lịch sử của bùa chú này, cô lật thêm vài trang mới thấy câu thần chú và động tác vung đũa.

(*Còn được gọi là Bùa Bay.)

Giáo sư Flitwick đứng xoay người trên chồng sách, đũa phép uốn lượn trên không trung theo một quy tắc nào đó rồi đọc một câu thần chú thật dài, rất nhiều lông chim bay lên từ sau bục giảng, thầy xoay người lại, từ đầu đến cuối vẫn vô cùng tập trung để điều khiển đống lông chim kia bay tới giữa lớp học, sau đó lại bay tới trước mặt từng người.

Hành động này khiến mọi người kinh ngạc, dù là người không có khái niệm nào về Bùa chú như Casey cũng nhìn ra được khả năng khống chế pháp thuật của giáo sư Flitwick tinh chuẩn bao nhiêu.

Mà giáo sư Flitwick vừa biểu diễn kỹ thuật xong thì cất đũa phép vào, bình tĩnh nói: "Đây là câu thần chú các trò phải học trong hai tiết này, các trò có thể lấy đũa phép ra thử xem sao."

Có người giơ tay lên: "Giáo sư, em để quên đũa phép ở phòng ngủ mất rồi..."

"Ồ, năm nào cũng vậy." Giáo sư Flitwick gật đầu, hỏi, "Còn ai nữa không? Quay về lấy đi, đũa phép là người bạn không thể thiếu của phù thủy, lần sau không được quên nữa nhé."

Có ba người chạy nhanh ra khỏi lớp, hai bạn Gryffindor và một bạn Ravenclaw.

Casey thu tầm mắt lại, đọc cẩn thận về những điểm cần lưu ý cũng như những khó khăn có liên quan đến câu thần chú này, xong rồi mới rút đũa phép ra nhắm vào cọng lông chim trên bàn.

Lúc này mọi người xung quanh đã thử được mười mấy lần rồi.

Cô cầm đũa phép, nhắm mắt lại hồi tưởng về hành động cũng như cách phát âm vừa rồi của giáo sư Flitwick, sau đó mới mở mắt ra nhìn chằm chằm vào sợi lông chim trước mặt, vừa vung nhẹ đũa phép vừa đọc thần chú: "Wingardium Leviosa!"

Cọng lông chim trên bàn lảo đảo bay lên.

Một lần đã thành công!

Casey hài lòng di chuyển đũa phép, cọng lông chim kia lại tà tà bay xuống.

Giáo sư Flitwick vẫn luôn đứng trước quan sát mọi người cũng thấy cảnh này, lớn tiếng nói: "Một bùa chú hoàn hảo, Ravenclaw thêm năm điểm!"

Mới được cho luyện tập tự do không bao lâu mà đã có người thành công, đến cả việc nên đọc thần chú thế nào cho tròn vành rõ chữ mọi người vẫn còn đang lần mò nên điều này khiến mọi người nhịn không được quay đầu nhìn học sinh giỏi.

Casey nhìn chằm chằm lông chim, lại thử bùa chú này lần nữa.

Lại thành công.

Tựa như pháp thuật chẳng có gì khó cả.

Nhưng mãi đến khi tan học, số người trong lớp có thể sử dụng được bùa chú này vẫn ít ỏi chẳng có mấy, mà dù có thành công cũng là khi được khi không.

Điều này khiến Casey ý thức được rằng có lẽ mình có chút tài năng về phương diện bùa chú.

Casey nhanh chóng nổi tiếng trong lớp Bùa chú.

Hệt như những gì cô nghĩ lúc đầu, đúng là cô có chút tài năng về mặt bùa chú này.

Khai giảng hơn một tháng, một tuần hai buổi học môn Bùa chú tổng cộng là mười tiết, giáo sư Flitwick dạy trên lớp cả thảy bốn bùa chú, trong lúc mọi người còn đang học nên cuốn lưỡi thế nào để phát âm thần chú cho chính xác hơn thì Casey đã thử hết qua cả lượt, hơn nữa còn có thể làm lại, đúng là từ thiên phú này viết thẳng lên mặt cô rồi.

Đến đám Gryffindor đi học cùng cũng lén gọi cô là tiểu thư "một lần là qua".

Có điều cái tên này cũng chẳng nổi tiếng lắm, chỉ là cái tên được nhắc tới giữa đám học sinh năm nhất cùng học với nhau thôi, dù sao trước giờ Hogwarts chưa từng thiếu thiên tài.

Không nói đâu xa, Hermione Granger năm ba Gryffindor cũng rất lợi hại, nghe nói năm nào chị ấy cũng đứng nhất, kỳ thi nào cũng đạt điểm O, liên tục chễm chệ trên vị trí đứng đầu khóa, chưa từng sai sót điều gì, làm vạn năm lão nhị Malfoy tức hộc máu.

Casey... Dù sao bản thân Casey cũng thấy mình còn kém xa Hermione, vì môn Biến hình của cô không tốt tới đâu.

Tiết Bùa chú hôm nay tan học, Casey với Eve vừa ra khỏi cửa đã bị mấy cậu bạn Gryffindor từng chép bài của cô gọi lại - chỉ cần là năm nhất Gryffindor thì chưa có ai chưa từng mượn bài Casey để chép cả.

Nhóm Gryffindor quá tập trung vào chuyện lớn như khám phá tòa lâu đài này nên không có tâm trạng làm bài tập, thế nên người được mọi người công nhận có thành tích tốt lại vừa dễ nói chuyện như Casey tất nhiên sẽ trở thành lựa chọn để mượn bài tài của bọn họ rồi.

Đương nhiên, xuất phát từ nguyên tắc có qua có lại, bọn họ cũng nói cho Casey biết vài lối đi bí mật.

Mấy bạn Gryffindor này kéo hai người Casey đến chỗ góc tường, tỏ vẻ bí hiểm nói: "Tụi tớ định lén mở điện cho lâu đài."

Suýt chút nữa Casey tưởng mình nghe nhầm rồi, cô hỏi lại theo bản năng: "Cậu nói gì cơ?!"

"Không phải Hogwarts không dùng đồ điện được ư?" Eve cũng khϊếp sợ không kém.

"Có lẽ là năm nay bùa chú mất tác dụng nên dùng được rồi." Gryffindor hạ giọng nói, "Trong đám tụi tớ có người lén mang di động tới, dùng được đó!"

Một bạn Gryffindor khác còn bổ sung một câu: "Nhưng sau đó di động cậu ấy lại hết pin."

"Các cậu tưởng tượng mà xem! Có thể nằm trên giường phòng ngủ lướt di động đó!" Biểu cảm trên mặt cậu bạn Gryffindor ban đầu dần dần không kiềm chế được.

"Chơi máy tính nữa!" Mấy cậu Gryffindor đứng cạnh cũng nhanh chóng tiếp lời, "Hoặc là dùng tablet! Các cậu không muốn hở?"

Casey nhanh chóng quyết định: "Tính thêm tớ nữa! Các cậu có kế hoạch cụ thể gì không?"

Lời tác giả:

Gryffindor: Tụi tớ có bao giờ làm việc gì mà lên kế hoạch đâu!