Chương 6.3: Dùng miệng cho người phụ nữ uống nước, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy đầy bàn, bị thao phun

Từ sau khi Tưởng Triều tới Trần gia, cha mẹ Trần Khanh Khanh đối với con trai duy nhất của chiến hữu cũ này có thể nói coi như con ruột, nhất là cha của Trần Khanh Khanh, đối với Tưởng Triều thấy rất thuận mắt, điều này làm cho Trần Khanh Khanh luôn được coi trọng nhất trong nhà lại trở nên lạnh nhạt, không biết bắt đầu từ khi nào, Trần Khanh Khanh đối đầu với người anh trai ưu tú bất kể phương diện nào đều sinh ra ý cạnh tranh, mọi chuyện đều phải đối nghịch với Tưởng Triều, mà từ trước tới giờ cô đều ở thế hạ phong, hoàn cảnh xuất thân Trần Khanh Khanh tốt, lại xinh đẹp yêu kiều giống như một con hoàng lông vũ diễm lệ giống Khổng Tước, mặc dù ở thế hạ phong so với Tưởng Triều, nhưng công phu ngoài miệng lại lợi hại hơn anh, Tưởng Triều ăn nói có ý tứ, có lúc Trần Khanh Khanh cảm thấy Tưởng Triều nhìn mình như đang nhìn một đứa ngu ngốc, người đàn ông ưu tú như vậy đương nhiên mắt nhìn người cũng cao, nhưng cô cũng không kém, nếu so với anh thì cô thật sự không ra thế nào, nhưng cô không thừa nhận.

Khuôn mặt xinh đẹp của Trần Khanh Khanh ửng đỏ một mảnh, cặp mắt hoa đào xinh đẹp kia lại càng đáng thương nhìn người đàn ông, mèo Ba Tư cao quý ngạo mạn thoáng cái biến thành mèo con mềm mại đáng yêu, tương phản quá lớn, nhìn người phụ nữ tạm thời dịu dàng trước mắt, lửa giận của Tưởng Triều đã giảm đi hơn nửa, tuy nhiên Trần Khanh Khanh không biết, cảm xúc trên mặt Tưởng Triều cũng không có gì thay đổi, trong lòng Trần Khanh Khanh chửi tục, cô đã dùng khuôn mặt thấp kém như vậy để xin anh, tại sao anh lại thờ ơ, eo cô giống như bị cướp mất, bị người đàn ông vừa ôm vừa làm, thật sự cô không dễ chịu chút nào, ngay lúc Trần Khanh Khanh chửi tục Tưởng Triều ở trong lòng, Tưởng Triều động đậy.

Tưởng Triều đặt người phụ nữ lên bàn làm việc trong phòng ngủ, đó là cái bàn mà Trần Khanh Khanh hay để laptop, bên cạnh bày những đồ dùng uống nước phụ nữ hay dùng, Tưởng Triều đột nhiên đặt người phụ nữ lên bàn làm việc, bàn làm việc rất lớn, tầm một thước rưỡi, Trần Khanh Khanh vừa được đặt lên bàn liền hít một hơi thật sâu, bàn làm việc lạnh quá, mông của cô bị người đàn ông nắn bóp sưng đỏ còn hơi nóng, bởi vì bàn làm việc quá lạnh, huyệt nhỏ của Trần Khanh Khanh bỗng nhiên kẹp chặt, hung hăng hút lấy côn ŧᏂịŧ của người đàn ông, trong tầm mắt Trần Khanh Khanh thấy yết hầu người đàn ông khẽ trượt xuống, côn ŧᏂịŧ vốn đã thô to lại lớn hơn không ít, chống đỡ được huyệt nhỏ của người phụ nữ tràn đầy.

Ngay khi Trần Khanh Khanh đưa tay lấy ly uống nước, Tưởng Triều trước một bước lấy ly nước đi, ánh mắt Trần Khanh Khanh nghi hoặc nhìn người đàn ông, không biết Tưởng Triều định làm gì.

“Muốn uống nước sao?” Tưởng Triều hỏi.

Trần Khanh Khanh theo bản năng gật đầu, bởi vì cổ họng khô, cô không tự chủ được vươn đầu lưỡi phấn nộn ra liếʍ bờ môi một vòng, chính Trần Khanh Khanh cũng không biết động tác vừa rồi của cô có bao nhiêu sự hấp dẫn, ánh mắt Tưởng Triều trở nên càng ngày càng đen, bên trong ẩn chứa tràn đầy tìиɧ ɖu͙©, dưới ánh mắt nghi hoặc khó hiểu của người phụ nữ, người đàn ông để cái ly trong tay đến bên miệng mình, há miệng uống nước trong ly vào, ngay lúc Trần Khanh Khanh muốn lấy lại, Tưởng Triều cúi đầu, tay nắm lấy gương mặt cô khiến cô há miệng, môi mỏng hôn vào cái miệng nhỏ nhắn hơi mở ra của người phụ nữ, trực tiếp đem nước vừa mới từ trong ly nước uống vào miệng người phụ nữ.

Trần Khanh Khanh mở to hai mắt, nhìn Tưởng Triều hôn mình, có chút không thể tin, trái tim của cô đập thình thịch thật nhanh, ngay cả cô cũng có thể rõ ràng nghe được tiếng tim đập của mình, khuôn mặt vốn đã ửng hồng giờ chỉ sợ đã đỏ như máu, huyệt nhỏ kia lại tự động tiết ra một lượng lớn lớn dâʍ ɖị©ɧ, lượng lớn đó mặc dù bị côn ŧᏂịŧ thô to của người đàn ông chặn lại nhưng vẫn muốn chảy ra ngoài.

Trần Khanh Khanh thật không ngờ Tưởng Triều lại đút mình uống nước như vậy, đôi mắt xinh đẹp vẫn đang trong tình trạng hoảng sợ, người đàn ông đút nước vào miệng nhỏ của người phụ nữ, Trần Khanh Khanh theo bản năng uống hết, theo cổ xuống bụng, cổ họng khô có nước làm dịu khiến cô tốt hơn không ít.