Chương 6.4

Tưởng Triều đút tất cả nước trong miệng vào miệng nhỏ của người phụ nữ, Trần Khanh Khanh nghe lời không phản kháng hơn nữa còn uống hết, đầu lưỡi thô dày của Tưởng Triều chơi đùa với đầu lưỡi đinh hương của người phụ nữ, phát ra tiếng da^ʍ mỹ “chụt chụt”, Trần Khanh Khanh cuối cùng cũng lấy lại được tinh thần, tim cô đập mạnh, có chút không thể kiềm chế, cô đẩy người đàn ông ra, khuôn mặt hơi đỏ nhìn anh, bối rối nói: “Tưởng Triều, đồ lưu manh.”

Trong ý thức của Trần Khanh Khanh đối đầu với Tưởng Triều, Tưởng Triều ở trên giường nói năng có ý tứ giống như một khối băng, chỉ biết vùi đầu làm, không cần chơi trò, từng lần thao đến đỏ huyệt nhỏ của cô, bây giờ lại dùng miệng đút nước cho cô, Trần Khanh Khanh không ngờ đầu gỗ như Tưởng Triều có thể làm được, vẻ mặt hoảng loạn của Trần Khanh Khanh rơi vào trong mắt người đàn ông.

“Em không thích?” Tưởng Triều hỏi ngược lại.

Anh hỏi tiếp: “Tôi thấy vừa rồi em rất nhạy cảm, cũng không có phản kháng.”

Trần Khanh Khanh vừa xấu hổ vừa tức giận nhìn Tưởng Triều, chỗ đó của cô hưởng thụ, mới vừa rồi cô còn một mặt hỏi huyệt nhỏ có được không, tên khốn đáng chết này, dám đùa giỡn cô.

Tưởng Triều không hỏi người phụ nữ vì sao giận dữ nữa, anh tách hai chân Trần Khanh Khanh ra, điều chỉnh tư thế một chút rồi lại bắt đầu đặt mông lên thao người phụ nữ, vừa rồi lúc lúc người phụ nữ nước anh đã cảm nhận được, một đống dâʍ ɖị©ɧ chảy lên đầu côn ŧᏂịŧ của anh, cả cây côn ŧᏂịŧ ngâm mình trong huyệt nhỏ ướŧ áŧ mềm mại của người phụ nữ, làm người ta mất hồn.

Côn ŧᏂịŧ Tưởng Triều vừa mới rút ra một nửa, dâʍ ɖị©ɧ trong huyệt nhỏ người phụ nữ liền chảy ra, ở trên bàn làm việc chảy nước xuống rõ ràng, còn có mùi khai nhàn nhạt, Trần Khanh Khanh không biết vì sao bây giờ nhìn Tưởng Triều thao cô luôn đỏ mặt tim đập nhanh, không riêng gì sinh lý, còn có tâm lý, có lẽ là người đàn ông đột nhiên tương phản quá lớn, cho cô kí©h thí©ɧ lớn, Trần Khanh Khanh nghĩ tới đây thật sự cảm thấy mình ma chướng, không phải là miệng đút nước cho miệng, còn cái gì đó, cô không nghĩ đến những thứ này nữa, hưởng thụ tình ái mà người đàn ông mang đến cho mình.

Hai chân người phụ nữ mở rộng, trả ở hai bên hai chân người đàn ông, hai chân bám ở trên người người đàn ông, mông trắng nõn ngồi ở trên bàn làm việc, gần một nửa mông lơ lửng trên không, côn ŧᏂịŧ thô dài của người đàn ông làm âʍ đa͙σ tràn đầy, gân xanh nổi lên trên côn ŧᏂịŧ đều là dâʍ ɖị©ɧ của người phụ nữ, ướt sáng bóng, lôиɠ ʍυ màu đen vừa thô vừa cứng, mỗi một lần thao, đều đập vào âʍ đa͙σ trắng nõn chỉ có vài sợi lôиɠ ʍυ nhạt của người phụ nữ, âʍ đa͙σ trắng nõn của Trần Khanh Khanh bị vật thô cứng của người đàn ông đâm đến mức hơi đỏ, giống như sắp bị thao hỏng.

Mông trắng nõn ngồi trên bàn làm việc, tất cả trọng lượng của người phụ nữ đều đặt lên nơi đó, hai tay Trần Khanh Khanh tách ra, đôi vυ" trước ngực như bé thỏ trắng lúc lên lúc xuống không ngừng, không có một tí thịt thừa, bụng dưới của cô loáng thoáng có thể thấy hình dạng côn ŧᏂịŧ to dài của người đàn ông, làm bụng dưới của người phụ nữ nhô lên một chút.

Môi âʍ ɦộ phấn nộn bên trong đã bị thao đến sưng đỏ, dâʍ ŧᏂủy̠ dính bên cánh môi âʍ ɦộ bóng loáng non nớt, màu trong suốt, miệng âʍ đa͙σ ẩm ướt bị côn ŧᏂịŧ thô dài của người đàn ông thao một cách mãnh liệt mà mắt thường không thể thấy, tiếng rêи ɾỉ của người phụ nữ càng lúc càng lớn, càng lúc càng cao, trong tiếng rêи ɾỉ còn kèm theo tiếng khóc của người phụ nữ, hai tay Trần Khanh Khanh không chịu đựng được mà chống vào góc bàn, vυ" càng ngày càng lắc lư mạnh, bên trong huyệt nhỏ của người phụ nữ bị thao đến mức có hơi nóng, dâʍ ɖị©ɧ chảy càng nhiều, người đàn ông không ngừng thao cuối cùng cũng đạt được kɧoáı ©ảʍ, khuôn mặt xinh đẹp của Trần Khanh Khanh ngửa lên, tiếng rêи ɾỉ phát ra từ miệng, mặc dù vào lúc người phụ nữ cao trào, Tưởng Triều vẫn như cũ dùng tốc độ càng ngày càng nhanh nhanh để thao huyệt nhỏ Trần Khanh Khanh vẫn chặt như còn là xử nữ, côn ŧᏂịŧ của anh bị thịt non trong huyệt nhỏ kẹp chặt, dâʍ ɖị©ɧ chảy ra lúc cô cao trào đều chạm tới qυყ đầυ nơi đó, kí©h thí©ɧ nơi đó của anh tiết ra một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Lúc Trần Khanh Khanh cao trào còn bị người đàn ông thao mạnh như thế, kɧoáı ©ảʍ thân thể làm cho cô không khống chế được chính mình, âʍ đa͙σ trực tiếp co giật, từ sâu bên trong phun ra một lượng lớn chất lỏng trong suốt, Tưởng Triều vốn đã tiết ra một lượng nhỏ tϊиɧ ɖϊ©h͙, bây giờ lại bị lượng lớn chất lỏng kia phun tới qυყ đầυ nơi đó, kí©h thí©ɧ anh trực tiếp xuất vào trong huyệt nhỏ của người phụ nữ, làm bụng dưới của Trần Khanh Khanh co quắp, Tưởng Triều rút côn ŧᏂịŧ đã bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra, hỗn hợp chất lỏng có tϊиɧ ɖϊ©h͙ người đàn ông vừa bắn chảy ra từ miệng âʍ đa͙σ của người phụ nữ, không chỉ trên mặt bàn, mà ngay cả trên mặt đất cũng là nước của người phụ nữ, Trần Khanh Khanh bị người đàn ông thao đến cao trào, kéo dài suốt một phút, sau khi cao trào người phụ nữ không còn sức lực nằm trên mặt bàn, đầu nhỏ của cô ngửa lên, toàn thân mềm nhũn vô lực.