Chương 3

Mới vừa nghĩ như vậy, chiếc xe đậu phía trước bắt đầu di chuyển, bàn tay kia cũng thu về, cửa sổ xe cũng kéo lên, Mạnh Duy Ninh cũng kéo cửa sổ xe lên, khởi động xe.

Lái đi một đoạn, qua mấy đoạn ngã rẽ, chiếc Maybach kia vẫn cách xe cô một đoạn không xa.

Mạnh Duy Ninh không để trong lòng, tìm một cơ hội, chiếc Maybach kia không còn xuất hiện bên cạnh xe của cô nữa.

-

Cô dựa theo địa chỉ Trì Hành gửi tới, tìm thật lâu mới thấy có chỗ đậu xe, lại đi thêm một chút, dừng chân trước cửa một quán bar, nhìn tên quán bar treo bên trên.

Bảng hiệu hoa hòe lộng lẫy, bên trên viết hai chữ “Thanh lâu”.

Cô nhịn cười, trong lòng thầm nghĩ ——

Gọi là thanh lâu cái gì chứ, sao không gọi là kỹ viện luôn đi.

Đi vào trong, dựa theo lời Trì Hành nói với cô, tìm được một nhân viên phục vụ, hỏi đối phương Trì Hành đang ở đâu.

Nhân viên phục vụ vừa nghe cái tên này liền nhiệt tình, cười duỗi tay mời cô đi về phía trước, “Mời quý khách đi theo tôi.”

Mạnh Duy Ninh nói cám ơn, đi theo đối phương, qua một hồi quẹo trái quẹo phải, đi ngang qua quầy bar, lại vòng qua hai đường cong mới đi đến bên trong.

Quán bar này rất lớn.

Mạnh Duy Ninh vừa nghĩ như vậy, liền thấy ở một góc tối hơi thiếu ánh sáng, Trì Hành ngồi ở đó, khóe miệng mang theo nụ cười đê tiện, tay ôm một cô gái ăn mặc gợi cảm.

Chờ cô đến gần hơn một chút, Trì Hành còn cố cúi đầu nói gì đó với cô gái kia, không nhìn thấy cô.

Thẳng đến khi có anh em trong đó nhìn thấy cô, gọi một tiếng chị dâu, Trì Hành mới không chút hoang mang mà đẩy cô gái kia ra, miệng còn nói: “Tránh ra, tránh ra, cũng không nhìn thử, anh đây là người có gia đình, cô lại còn quấn lên, tìm anh em của tôi đi, nhiều người như vậy còn không đủ cho cô dùng sao?”

Cô gái kia rõ ràng có chút ngây ngốc, sau đó mới phát hiện gì đó, ngẩng đầu nhìn qua Mạnh Duy Ninh.

Thế nhưng cũng không hoảng không xấu hổ, cười với Mạnh Duy Ninh, khéo léo nói: “Thì ra là có chị dâu, là tôi quá mức.”

Lại nói với cô: “Chị dâu, thật xin lỗi, trước đó không biết.”

Mạnh Duy Ninh cũng không phải lần đầu tiên gặp phải loại chuyện này, biểu tình không có gì biến hóa, vẫn giữ nụ cười thản nhiên trên mặt, ngoài miệng lại nói: “Không có gì, chắc là thói quen nghề nghiệp của cô, chuyên nghiệp là chuyện tốt.”

Cô gái kia có chút xấu hổ, hơn nữa dường như còn có chút tức giận.

Mọi người đều không nói chuyện, càng thêm xấu hổ.

Mạnh Duy Ninh nghĩ nghĩ, bào chữa cho lời của mình: “Lúc tôi mới đi vào nhìn thấy bảng hiệu để thanh lâu, cho nên tôi tưởng….. Thì ra cô không phải, thật xin lỗi.”

Không biết có ai nhịn không được cười ra tiếng, cô gái kia liền hầm hừ mà lắc mông bỏ đi.

Trì Hành ngồi ở chỗ đó vẫy tay với cô: “Ninh Ninh, lại đây.”

Mạnh Duy Ninh nhấc chân đi về phía anh ta.

Anh ta vỗ vỗ chỗ bên cạnh cô gái lúc nãy từng ngồi, ý bảo cô ngồi xuống.

Mạnh Duy Ninh trong lòng ghét bỏ, trên mặt lại không hiện ra, đẩy anh ta ra, ngồi ở phía bên kia.

Ở đây trừ bỏ cô cùng Trì Hành, còn có năm người khác, đều là bạn của Trì Hành, cô đều nhận thức.

Ngồi ở đối diện Trì Hành là một thanh niên đầu đinh tên Từ Vĩ Tân, bên cạnh Từ Vĩ Tân là một người tên Trần Đức, bên cạnh Trần Đức là một người hơi béo tên Chu Hải.

Người ngồi bên cạnh Mạnh Duy Ninh gọi là Tần Quang, cũng là lúc nãy dẫn đầu gọi cô là chị dâu, còn một người khác ngồi bên phía còn lại của Trì Hành, tương đối ít nói, gọi là Chu Tranh.

Nghĩ đến anh ta nói, gọi cô đến đây là muốn giới thiệu anh em mới quen biết, cô không khỏi tò mò, chẳng lẽ còn có người chưa tới?

Mới vừa nghi hoặc muốn hỏi, Trì Hành bưng ly rượu lên nhấp một ngụm, đột nhiên hỏi: “Phục Minh đâu?”

Mạnh Duy Ninh chưa từng nghe qua cái tên này, đoán chừng là vai chính ngày hôm nay ——

Người anh em mà Trì Hành muốn giới thiệu cho cô.

Kỳ thật cô không hiểu tại sao Trì Hành lại nhất định phải giới thiệu anh em mình cho cô biết, dù sao anh ta ở bên cô là vì có hôn ước, giữa hai người còn khó nói tới chuyện yêu hay không yêu.

Anh ta không cần phải sắm vai một người bạn trai hoàn mỹ.

Trì Hành vừa dứt lời, Tần Quang bỗng nhiên lên tiếng, “Anh Minh đến!”