Chương 9: Chúng Ta Đều Có Tư Tâm (6)

“Mặc Nhiên, anh có bên trong không?” Kiều Chấn Nhiên theo phép lịch sự gõ cửa cân nhắc Phí Mặc Nhiên một tiếng.

Anh biết tâm trạng Phí Mặc Nhiên hiện nay không tốt, cũng biết anh ấy vì chuyện cô nhóc muốn chuyển trường thấy bức bối trong lòng, liền muốn nhân dịp này ngồi xuống cùng anh ấy nói rõ, tuy nhiên Kiều Chấn Nhiên có gọi thế nào bên trong đều không có bất kỳ phản ứng nào đáp lại.

Kiều Chấn Nhiên nhẫn nại chờ bên ngoài chốc lát, rất lâu vẫn không nhìn thấy Phí Mặc Nhiên bước ra, Kiều Chấn Nhiên gần như mất hết kiên nhẫn nói: “Phí Mặc Nhiên, em không biết rốt cuộc anh đã xảy ra chuyện gì. Nhưng mà có một số chuyện, em hôm nay nhất định phải nói rõ ràng với anh, cho dù có được sự đồng ý của anh hay không, em cũng không quan tâm.”

Kiều Chấn Nhiên thuộc chòm sao Nhân Mã. Mặc dù trong công việc anh là người tinh tường, lại kiên nhẫn từng chút, tuy nhiên khi trở về chính mình anh lại là người duy nhất thiếu đi sự kiên nhẫn, ngay khi câu nói anh vừa dứt, bàn tay mảnh khảnh kia của Kiều Chấn Nhiên đã linh hoạt cầm lấy tay nắm cửa, đẩy vào trong.

So với tưởng tượng Phí Mặc Nhiên ngồi ở sofa trừng mắt khiển trách anh tùy tiện, nơi này không có một bóng người, thứ duy nhất để anh nhìn thấy chính là một góc lộn xộn đầy những lon bia nằm vươn vãi. Bên dưới sàn phòng có rất nhiều lon rỗng, còn có cả rượu vang, xem ra vừa rồi Phí Mặc Nhiên đều là dùng nó để chữa lành tâm trạng.

Kiều Chấn Nhiên theo quán tính thở dài.

Nếu chỉ đơn thuần vì một cô nhóc chống đối làm ảnh hưởng tâm trạng, điều đó chỉ nói anh ấy đã giáo huấn không nghiêm, Phí Mặc Nhiên vì gì lại tuyệt vọng như vậy?

Anh ấy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Còn nữa, Phí Mặc Nhiên đang ở đâu?

Trước tiên, anh nên giúp anh ấy dọn dẹp nơi này đã.

《 Ngày hôm nay cho thấy Xử Nữ sẽ gặp phải một số rắc rối nhỏ, điều này không ảnh hưởng đến sức khỏe của bạn, tuy nhiên quan hệ giữa bạn và người ấy sẽ nảy sinh một số mâu thuẫn không mong muốn, hãy cẩn thận trước khi hành động bất cứ điều gì nhé! 》

Đây là tử vi cung Xử Nữ ngày hôm nay.

Kiều Chấn Nhiên trong lúc thu dọn vô tình đọc được nội dung tử vi xuất hiện trên màn hình laptop đặt trên bàn, chính anh không khỏi kinh ngạc hô một tiếng: “Tử vi?”

Người truy cập là Phí Mặc Nhiên sao, đến giờ Kiều Chấn Nhiên vẫn không dám tin tưởng.

Phí Mặc Nhiên bình thường vẫn luôn không tin vào ý trời, lại phản cảm việc xem tử vi thiếu khoa học, vì sao bây giờ lại tự tát vào mặt mình như thế?

Hơn nữa, còn đặc biệt xem tử vi anh ấy.

Chả trách gần đây Vũ Huyên luôn nói anh cả có nhiều biểu hiện lạ, lại thường dành ra thời gian dạo trên mạng rất lâu, thì ra anh ấy đang tìm hiểu thứ này.

Rất nhanh, Kiều Chấn Nhiên đã thành công xâm nhập bí mật mà Phí Mặc Nhiên lâu nay luôn che giấu, thuần thục có được trang web mà anh ấy truy cập.

“Cách để thuần phục một cô nàng Bạch Dương bướng bỉnh.” Thời gian truy cập trang web là 20 phút trước, tiếp đó là tử vi ngày hôm nay của anh, ngoài ra không có thứ gì khác, Phí Mặc Nhiên quả thật cẩn thận hơn anh nghĩ: “Anh ấy khi không xem thứ này làm gì? Thuần phục? Là ý gì chứ?”

Kiều Chấn Nhiên ngẫm lại hai chữ này, lông mày tinh xảo dần hạ theo câu nói.

Phí Mặc Nhiên không phải người tùy tiện, anh ấy sẽ không tự dưng xem linh tinh cách thức theo đuổi con gái thông qua tử vi như thế này, huống hồ anh ấy còn chưa có...

Khoan đã.

Kiều Vũ Huyên từng nói Tiểu Như thuộc chòm sao Bạch Dương, cá tính phù hợp với cung Song Tử của con bé, lẽ nào đối tượng mà Phí Mặc Nhiên đang tìm cách chinh phục là tiểu nha đầu đó thật sao?

Thảo nào Vũ Huyên từng vì chuyện của Tiểu Như giận dỗi bọn anh, còn nói anh cả thiên vị cô nhóc kia quá đà, hóa ra con bé đã sớm biết được tâm tư của anh ấy, là anh quá chểnh mảng rồi sao?

Trước nay anh còn cho rằng Phí Mặc Nhiên đối với Tiểu Như đặc biệt ưu ái bởi vì con bé giống người đó, quả nhiên anh bị anh ấy đánh lừa rồi.

“Đường đường là Kiều tổng của một tập đoàn lớn, vậy mà đến cả kiến thức cơ bản về phép tôn trọng quyền riêng tư của người khác cũng không có, làm sao lãnh đạo được cấp dưới đây chứ?” Kiều Chấn Nhiên không chú ý Phí Mặc Nhiên quan sát anh đã lâu, tình huống này nhìn lại anh ấy có đôi chút hổ thẹn. Người đàn ông kia dùng bia rượu muốn chuốc say chính mình, không ngờ làm đến cả người đều vô cùng tỉnh táo: “Cũng may trang anh truy cập không phải là web đen, nếu không đã bị nhóc con như em phát hiện rồi.”

Phí Mặc Nhiên khép cửa WC lại, đồng thời di chuyển đến gần Kiều Chấn Nhiên, mắt hơi ghé qua nhìn laptop bị người khác xâm phạm. Ngoài mặt điềm tĩnh, trong lòng đã dậy sóng không yên.

Kiều Chấn Nhiên cũng thế, anh thất vọng rất nhiều.

Nếu đổi lại để anh nhìn thấy lịch sử web đen anh còn có thể xem đó là thường tình, đằng này lại...

Người từng phân biệt rất rõ tình huống lại có thể đem lòng thích học trò của mình, anh ấy rốt cuộc đang suy nghĩ gì vậy?

Đem laptop xoay lại Phí Mặc Nhiên, Kiều Chấn Nhiên nhìn lên anh ấy bảo: “Nếu như để em phát hiện anh xem thứ đó, nói không chừng em sẽ không bất ngờ đến vậy! Đằng này lại không, thứ mà anh tìm hiểu, so với thứ người khác tìm hiểu, nó sâu rộng hơn nhiều.”

Người luôn tin vào khoa học như anh lại có lúc đi tìm hiểu tử vi, đúng là một pha tự vả đầy châm biếm.

Hơn nữa, nói không chừng Kiều Chấn Nhiên cũng đã biết... cô nhóc kia với anh vốn không phải đơn thuần.

Thằng nhóc chắc đang cho rằng anh bẩn thỉu.

Phí Mặc Nhiên cao ngạo, kiêu hãnh, quyết đoán khiến người khác khϊếp sợ, ngay lúc này vì sao lại giống như một cậu nhóc, vừa bị phụ huynh phát hiện anh làm chuyện xấu vậy kia chứ?

Mà Kiều Chấn Nhiên cũng thật là, thằng nhóc này khi nào lại dài dòng như vậy? Rõ ràng biết anh suy nghĩ gì, lại cố ý mượn chuyện thăm dò anh, quả nhiên càng lúc càng không đơn giản giống như bề ngoài mà.

Cười một cái, Phí Mặc Nhiên quay lại đối mặt Kiều Chấn Nhiên, điềm tĩnh mà trả lời anh ấy: “Thật ra chỉ là xem tử vi đơn giản, khi em thêm ý nghĩa khác vào, nó liền trở thành vấn đề to tát thôi.”

Kiều Chấn Nhiên không phủ nhận, gật đầu nói: “Anh nói đúng. Cũng bởi vì trước nay em đều xem vấn đề đơn giản, cho nên việc mà anh đang làm, em đều là người biết cuối cùng.” Nói đến đây, Kiều Chấn Nhiên đứng dậy, mắt không rời khỏi vết thương trên môi Phí Mặc Nhiên: “Cũng giống như vết thương trên môi của anh bây giờ vậy. Từ độ sâu đó cho thấy, chắc là không phải do anh bất cẩn gây ra chứ? Đúng không?”

Đi được nửa đường thì xe bọn cô đột nhiên phát sinh một số vấn đề nhỏ, Tề Luân lúc này chủ động xuống xem xét tình hình, trong xe còn lại Tiểu Như và người đàn ông bận bịu công việc kia, từ khi xuất phát đến giờ anh đã liên tiếp nhận được điện thoại từ bên ngoài rất nhiều, tán ngẫu đến quên mất thời gian.

Tiểu Như ở ngay bên cạnh đến cả thở mạnh cũng không dám.

Rõ ràng điều hòa dễ chịu đến vậy cũng không thể xoa dịu nội tâm đang bất ổn của cô.

Hơn một tháng không liên lạc lại để người đàn ông kia trở về đúng lúc này, hơn nữa anh còn đích thân đến đón cô, lại để hai người bọn họ ở một nơi, ông trời thật sự biết trêu người tốt mà.

!!!

Tiểu Như ôm gấu bông anh tặng thấp thỏm tị cằm lên phần đầu mềm mại như tơ kia, đè nén dáng vẻ lo lắng xuống thấp nhất.

Ngược lại dáng vẻ lo lắng của cô nhóc, Lý Ân Tinh quả thật rất giỏi việc giao tiếp: “Lần này diễn đàn y học diễn ra thành công như vậy, công lao lớn nhất không phải nằm ở cháu, mà là giáo sư Tiêu đây. Giáo sư Tiêu, vẫn là thầy đào tạo người tốt.”

Tiểu Như nhận ra người Lý Ân Tinh vừa nhắc đến, ông ấy là Tiêu Giang Thành, trước đây cô và ông ấy đều đã gặp qua.

Tiêu Giang Thành ngoài là trưởng bối mà Lý Ân Tinh kính trọng nhất ra, ông ấy đồng thời cũng là người đào tạo anh, quan hệ giữa bọn họ còn tốt hơn anh và ba của mình nữa.

“...”

“Dạ phải, cháu vừa mới trở về, mọi chuyện bên đó đều vô cùng thuận lợi.”

Hai chữ thuận lợi nghe qua rất tốt đẹp, nhưng mà giọng anh dường như không mấy tốt, Tiểu Như không thể đoán ra được.

“...”

“Bác muốn hỏi về chuyện liên quan đến sinh nhật lần này của cháu và Young sao?”

Tiểu Như chột dạ hơn nhắm chặt hai mắt lại.

Cô tự nhủ vừa rồi không nghe thấy gì cả, một chữ cũng không nghe thấy.

“Thật ra sinh nhật trên cơ bản mà nói đều là ngày bình thường, vốn dĩ có tổ chức hay không, với cháu và Young đều không còn quan trọng.”

“...”

“Quà? Bác Tiêu, phần quà giá trị mà bác nói, kỳ thực đúng là cháu vẫn chưa nhận được a.”

Nhắc đến quà, Tiểu Như liền chột dạ nhìn qua, vừa hay Lý Ân Tinh cũng đang nhìn sang cô, ánh mắt kia thâm thúy đến mức Tiểu Như hoàn toàn không thể tránh đi được.

Bên kia đầu dây, giọng ông Tiêu ồm ồm truyền đến, giống như một máy quay lổ kim, tinh tế nhìn ra: “Con bé đang ở bên cạnh của cháu à? Thôi được, ta không làm phiền hai đứa nữa, có thời gian sắp xếp đến gặp ông già này là được. Chàng trai trẻ, ta chúc cháu sinh nhật vui vẻ, hy vọng sự tận tâm của cháu đối với cô bé sẽ sớm có được kết quả tốt.”

Quả thật đây là lời chúc thành tâm nhất từ khi anh nhận qua các cuộc gọi liên tiếp.

Người sinh anh là cha mẹ, người hiểu anh chỉ có giáo sư Tiêu, chỉ có ông ấy biết rõ thứ anh cần là gì.

Tình ý của anh sớm đã rõ như vậy, người ngoài đều có thể nhìn ra, tại sao duy chỉ cô nhóc lại thờ ơ đến vậy?

Lý Ân Tinh không xê dịch đôi mắt, ôn nhu lẫn nham hiểm nhìn Tiểu Như, vẫn không quên đáp lại người bên kia đầu dây: “Giáo sư Tiêu, thành thật cảm ơn bác. Cháu rất có lòng tin với bản thân, cũng như tin được cái gì được gọi là mưa dầm thấm đất.”

Mưa dầm thấm đất.

Cái gì là mưa dầm thấm đất?

Tiểu Như hoàn toàn không nghe ra ý anh.