Chương 11: Ninh Nê tức giận!

"Thật xin lỗi, là anh đến muộn.”

“A Xuyên…” Không thể không nói, Đường Uyển tuy bề ngoài đơn thuần, nhưng dáng vẻ ngây thơ lại kiên cường bất khuất của cô ta thực sự giống như một đóa hoa trắng nhỏ.

Đó cũng là một trong những dáng vẻ người đàn ông ưa thích.

Cũng tỷ như bây giờ, chỉ cần gọi cái tên thôi cũng khiến Lục Xuyên lộ vẻ lo lắng.

Thật nực cười...

Ninh Nê ở cùng anh ta bốn năm, đây là lần đầu tiên nhìn thấy anh ta như vậy.

“Ninh Nê!” Giải tán đám đông, trấn an Đường Uyển, Lục Xuyên gần như nhìn thoáng qua cô gái đang xem diễn kịch xuyên qua bức màn người dày đặc, sắc mặt anh ta lạnh xuống, hoàn toàn mất đi dáng vẻ thương tiếc vừa rồi, "Người có lỗi với em là anh, em khi dễ Uyển Uyển như vậy là có ý gì?"

"..." Ninh Nê cảm thấy thật oan uổng.

Cô chỉ là đang xem một vở kịch mà thôi, làm sao lại biến thành người khi dễ Đường Uyển rồi?

Sự im lặng của Ninh Nê khiến Lục Xuyên càng thêm chắc chắn chuyện này do cô gây nên, ánh mắt sắc bén của anh ta thêm vài phần căm hận, "Anh vốn tưởng rằng em chỉ là do tính tình được nuông chiều, không ngờ em còn ác độc như vậy!"

Tô Dương nghe không nổi nữa, "Lục Xuyên, con mẹ nó anh có mao bệnh à!"

Ninh Nê giữ chặt Tô Dương đang muốn xông lên phía trước, ánh mắt trong veo bình tĩnh đối mặt với vẻ mặt giận dữ của Lục Xuyên, "Tôi đúng là được nuông chiều, nhưng bất kể như thế nào, tôi cũng sẽ không biết rõ người khác đã có vị hôn thê còn dám đi làm tiểu tam."

Chỉ bằng việc Đường Uyển xuất hiện trong tiệc đính hôn của cô, điều đó đủ để chứng tỏ rằng cô ta đã sớm biết mối quan hệ của cô và Lục Xuyên.

Nghe vậy, Đường Uyển hai mắt đỏ hoe ngẩng đầu lên: “Ninh tiểu thư…”

“Tôi nói chuyện với cô sao?” Ninh Nê nghi hoặc nhìn về phía cô ta, thanh bằng chất vấn: “Đường tiểu thư, cô không biết đánh gãy cuộc nói chuyện của người khác là một hành vi bất lịch sự sao?"

"Nếu cô ta lịch sự thì làm sao có thể câu dẫn vị hôn phu của người khác chứ?" Tô Dương cười, nhìn bộ dáng Đường Uyển khó xử cắn môi, lại xuẩn lại trà.

Cũng chỉ có tên ngu xuẩn như Lục Xuyên mới thích.

Thấy người con gái mình yêu sắp khóc, Lục Xuyên nhăn mặt nói: "Đủ rồi! Ninh Nê, anh và Uyển Uyển là thật tâm yêu nhau, ngược lại, dáng vẻ hùng hổ dọa người của em thật khiến cho người ta cảm thấy buồn nôn, lúc đầu anh thật sự là do mắt mù mới có thể ở bên cạnh em!"

"Năm đó tôi có cầu xin anh ở bên cạnh tôi sao?" Con ngươi đen nhánh của Ninh Nê trong veo gợn sóng, nhìn thẳng vào anh ta nói, "Lục Xuyên, anh luôn miệng nói là ba mẹ anh ép anh ở bên cạnh tôi, cho nên, tại sao anh không tự mình phản kháng?"

"Bởi vì anh yếu đuối, nhu nhược, anh biết rõ ràng ở bên tôi có thể giúp người nhà anh phát triển, trong lòng anh thì một bên chán ghét vứt bỏ tôi, còn một bên anh vì nhận cái lợi trước mắt nên không nỡ bỏ xuống."

"Vả lại, anh không cảm thấy mình thật nực cười sao? Rõ ràng là ba mẹ anh bức bách anh, nhưng anh không đi trách bọn họ, ngược lại còn đem tất cả mọi chuyện đổ hết lên đầu tôi, khiến tôi nhận hết lời chế giễu trong tiệc đính hôn, mất hết mặt mũi, tôi thiếu nợ gì anh sao?"

Sắc mặt người đàn ông tái xanh, trên trán nổi đầy gân xanh, ánh mắt lạnh lùng gắt gao nhìn chằm chằm Ninh Nê, không nói nên lời.

"Ninh tiểu thư, cô nói quá mức rồi!" Đường Uyển đứng lên, nhíu mày phản bác, "Tôi biết cô hận tôi, nhưng cô không thể nói như vậy với A Xuyên, anh ấy căn bản không phải như cô nói!"

"Đường tiểu thư," Lông mày Ninh Nê khẽ nhếch lên, cánh môi hơi câu lên nhìn cô ta, giọng nói mềm mại: "Cô sẽ không nghĩ tới Lục Xuyên ở tiệc đính hôn lại trắng trợn hối hôn, sau đó còn tỏ tình với cô, công khai cô trở thành tiểu tam thật vĩ đại, quang minh đúng không?"

Sắc mặt Đường Uyển đỏ lên, "..."

"Chú Lục và dì Lục sáng nay đến nhà tôi xin lỗi, tôi cũng đã đề nghị giải trừ hôn ước rồi."

Lục Xuyên không thể tin được nhìn cô, nhưng Ninh Nê tựa hồ đang nói chuyện gì đó giống như chuyện không quan trọng, cô luôn bình tĩnh lại ôn nhu, không hề liếc mắt nhìn anh ta một cái.

“Còn Đường tiểu thư, tôi không hận cô, bởi vì cô đối với tôi mà nói căn bản không phải là người quan trọng gì—“

Lời nói hơi dừng lại, Ninh Nê tựa hồ nghĩ tới điều gì đó, cô mím môi cười nhẹ, dáng vẻ thanh tú xinh đẹp lập tức lóa mắt, "Tôi khuyên cô đừng tự mình đa tình nghĩ mấy cái này, còn không bằng nghĩ cách xem làm như thế nào để gả cho Lục Xuyên......"

"Dù sao cũng chính miệng dì Lục nói với tôi sẽ không để cho cô tiến vào cửa Lục gia đâu."