Chương 12: Sẽ nhốt em lại!

"Cậu nhìn tớ chằm chằm làm gì vậy?” Ninh Nê nghi hoặc chớp chớp mắt, sờ sờ mặt mình, “Trên mặt tớ có dính gì sao?”

“Không có.” Tô Dương lắc đầu, nhưng vẫn nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ nhắn trắng sứ đáng yêu động lòng người của cô, không nhanh không chậm đánh giá, "Tớ chẳng qua là cảm thấy có một câu nói rất có đạo lý."

Ninh Nê hỏi: "Câu gì?"

"Con thỏ nổi nóng còn biết cắn người."

Ninh Nê: "..." Cô mới không phải là con thỏ!

Tô Dương lộ ra vẻ mặt phát hiện lục địa mới, "Cậu bình thường luôn luôn ôn nhu mềm mại, ngay cả khi nói chuyện cũng nũng nịu như trẻ con, đây là lần đầu tiên tớ thấy cậu hung hăng như vậy."

Ai nói chuyện nũng nịu như trẻ con a!

Ninh Nê sửa lại cho cô ấy, “Tôi đây là biết ăn nói.” Huống chi những gì cô nói về Lục Xuyên đều là sự thật.

"Vâng vâng vâng, biết ăn nói." Nghĩ đến sắc mặt trắng bệch vừa rồi của Đường Uyển, Tô Dương liền cảm thấy khoan khoái, kéo Ninh Nê ra thảo luận: "Thế nào? Không muốn Lục Xuyên nữa, đêm nay tớ sẽ tìm người đàn ông khác cho cậu nha?"

Thực ra xung quanh cô cũng có không ít bạn bè muốn làm quen với Ninh Nê, mà điều kiện cùng ngoại hình so với Lục Xuyên thì chỉ có hơn chứ không có kém.

Nhưng trước đó Ninh Nê dành hết tâm trí cho Lục Xuyên, cô không hề có ý định hủy hôn, cho nên cô cũng không nhắc tới.

“Không muốn.” Nói đến đàn ông, Ninh Nê lập tức nghĩ đến người đàn ông xấu xa kia đã dùng đủ mọi cách để chơi đùa cô.

Bề ngoài thì đúng đắn, nhưng thực tế thì ác liệt!

“Được rồi.” Tô Dương cũng không có ép buộc, dù sao Ninh Nê vừa rồi xảy ra chuyện như vậy, tiếp nhận một mối quan hệ mới có lẽ còn cần thời gian.

...

Chơi gần hai tiếng đồng hồ, Ninh Nê liền trở về nhà.

Vốn dĩ Tô Dương không nguyện ý thả cô đi, nhưng sau khi nghe Ninh Nê nói cô cảm thấy có chút không thoải mái nên cũng không ép cô.

Vả lại, cô ấy cũng biết rằng Ninh Nê không có tâm trạng vì những gì đã xảy ra với Lục Xuyên cùng Đường Uyển.

Ninh Nê lúc về đến nhà còn sớm, mới hơn mười giờ.

Những người hầu đều đã đi nghỉ ngơi, nhưng ánh sáng trong phòng ngủ của ba Ninh trên lầu vẫn còn sáng qua khe cửa.

Nghĩ rằng ba cô còn chưa ngủ, Ninh Nê vừa định gõ cửa nói với ông rằng cô đã về, nhân tiện nói chúc ngủ ngon, cô vô tình nghe thấy một giọng nói từ bên trong truyền đến—

"Vợ dâʍ đãиɠ đem ống kính nhắm vào tao bức đi, để anh nhìn kỹ một chút."

"Làm sao lại chảy ra nhiều nước như vậy? Có phải em nghĩ đến dươиɠ ѵậŧ to của chồng không?"

"Chờ em về liền cho chồng uống rồi đυ. em nhé bảo bối!"

Ninh Nê: "..."

Không nghĩ tới lão đầu nhà cô lại rất biết chơi đến như vậy.

Gương mặt xinh đẹp của Ninh Nê hồng nhuận, thả nhẹ bước chân cấp tốc đi về phòng, ai ngờ vừa đóng cửa lại, điện thoại trong túi vang lên.

Tiếng chuông đinh tai nhức óc khiến cô cảm thấy chột dạ, mặc dù âm thanh không thể truyền đi nhưng cô vẫn có chút luống cuống.

Kết nối, "A lô?"

Đầu bên kia điện thoại trầm mặc hai giây, "Em làm gì mà thở hổn hển vậy?"

"..." Giọng nói trầm thấp quen thuộc, Ninh Nê tách điện thoại ra, nhìn màn hình.

Lão công.

“Ninh Nê, em không phải là lén lút có đàn ông sau lưng anh chứ?” Văn Hoài cười cười, nhưng giọng nói dịu dàng lại ẩn chứa sự nguy hiểm khó hiểu.

“Anh mới lén lút có đàn ông ấy!”

Cẩu nam nhân, miệng chó không thể khạc ra ngà voi!

“Không phải thì tốt.” Văn Hoài thản nhiên nói: “Nếu bảo bảo để anh biết tiểu huyệt bị người đàn ông khác cắm vào, chưa biết chừng anh sẽ làm ra chuyện gì đâu, hửm?"

"Làm cái gì?” Ninh Nê hừ nhẹ, "Chẳng lẽ anh lại còn muốn gϊếŧ tôi?"

"Anh không nỡ." Người đàn ông dường như đang gõ mặt bàn, phát ra tiếng vang không nhanh không chậm, kèm theo giọng nói dịu dàng và gợi cảm, "Nhưng anh sẽ nhốt bảo bảo lại, một bộ quần áo cũng không cho mặc, mỗi ngày đều lộ ra bộ ngực nhỏ cùng tiểu âʍ ɦộ. Chờ ông xã tan làm trở về liền liếʍ dươиɠ ѵậŧ cho ông xã, sau đó ông xã sẽ nhét nó vào âʍ ɦộ của em. Bảo bảo có biết âʍ ɦộ của em khít đến mức nào không? Nó vừa chặt lại mềm, lúc cắm vào giống như có vô số cái miệng nhỏ hút dươиɠ ѵậŧ của ông xã......"