Chương 2: Khát Tình

Cảm giác nhục nhã khi bị người phụ nữ lột sạch quần áo mãnh liệt trào ra trong lòng khiến cho gương mặt trắng bệch không chút huyết sắc nào của Tiêu Ngôn trở nên có chút hồng nhạt, bên tai là hơi thở ướt nóng lại ngọt ngấy lại khiến cho nơi nào đó trong lòng hắn ngứa ngáy, khắc chế cảm giác kì quái nào đó bắt đầu nảy sinh, đôi tay bị trói chặt ở sau người dùng sức muốn thoát khỏi dây thừng, cắn chặt răng nói: “Cô chạm vào tôi một chút thử xem? Tôi tuyệt đối không bỏ qua cho cô đâu, Hứa Ngọc!”

Sau khi Tiêu Ngôn nói xong lời cuối cùng, tay của Hứa Ngọc đã chui vào trong qυầи ɭóŧ của hắn, nhếch miệng cười tươi: “ Không buông tha cho tôi?”

Bắt lấy dươиɠ ѵậŧ đang trong trạng thái mềm nhũn, ngón tay linh hoạt vuốt ve, đối diện với tầm mắt tràn ngập hận ý của hắn, tiếp tục nói: “Chờ mong thật đấy.”

Tiêu Ngôn gắt gao nhìn chằm chằm vào Hứa Ngọc, trong lúc nhất thời cũng không biết nên trả lời câu nói của cô như thế nào cho phải, ngay cả đôi tay đang bị trói sau lưng cũng bỗng dưng dừng động tác phản kháng.

Hắn chưa từng trải qua thế cục như vậy, trái tim gia tốc nhảy lên thình thịch, cảm giác khác thường khi hạ thể bị bàn tay nhỏ vuốt ve ôn nhu khiến cho hắn luống cuống, tâm lý còn không hề tình nguyện nhưng thân thể thành thật lại không hề có cốt khí…

【 Ây ây ây! Kí chủ ngoan ngoãn của tôi, cô bị điên rồi hay sao?】 Hệ thống bị trấn kinh mất rồi, nó có nằm mơ cũng không thể tưởng tượng được rằng Hứa Ngọc sẽ làm ra hành động như vậy.

Hứa Ngọc nghiêm trang giải thích: “Không phải nhiệm vụ bắt ta phải có được trái tim hắn sao?”

“Điều này không phải đại biểu cho việc sớm hay muộn gì ta và hắn cũng sẽ ở bên nhau sao?”

“Một kẻ đi ăn cắp trái tim như ta. đầu tiên phát sinh với hắn chút quan hệ trước thì có vấn đề gì chắc?”

【 …】 Hệ thống cạn lời mất rồi, thậm chí nó còn cảm thấy lời nói của cô hình như không hề có gì sai cả?

Trên thực tế, Hứa Ngọc đã độc thân 25 năm rồi, chưa từng chạm vào thân thể đàn ông, đây đã là chuyện rất đáng thương rồi. Mà vào ngay cái buổi tối mà cô chết đột ngột kia, vốn dĩ kế hoạch ban đầu là thuê ngưu lang về thống khoái một đêm, cố tình công ty lại đột nhiên bắt cô tăng ca gấp hại cô tuổi xuân chết sớm khiến cho cô vô cùng tức giận.

Hiện giờ trời ban cho cơ hội tốt, cho dù cô có chết cũng phải ăn sạch Tiêu Ngôn không còn một mảnh mới được!

Toàn thân Tiêu Ngôn ứa ra mồ hôi lạnh trợn trừng mắt nhìn Hứa Ngọc, trong khoảnh khắc đó mắt hắn như xuất hiện ảo giác, giống như nhìn thấy đôi mắt hạnh ngập nước của cô có lập lòe chút ánh sáng đỏ, cực kì giống con sói đói khát bắt được con mồi…

Nhận thấy được tầm mắt của Tiêu Ngôn, ý cười trên khóe miệng Hứa Ngọc gia tăng lên, “Là kích cỡ mà tôi thích.” Kéo qυầи ɭóŧ xuống để cho cây dươиɠ ѵậŧ cương cứng bại lộ ở bên trong không khí..

Hứa Ngọc rũ mắt xuống nhìn, qυყ đầυ mượt mà bóng bẩy, mắt mã còn trào ra chút chất lỏng, màu sắc của dươиɠ ѵậŧ phấn nộn, tựa hồ dưới cái nhìn chăm chú đầy sắc tình của nàng còn hưng phấn giật giật vài cái, kiêu ngạo thị uy,

“Không thể…” Hạ thân Tiêu Ngôn chợt lạnh lẽo, cả người hoàn toàn bị hành động của cô làm cho hóa đá: “Hứa Ngọc, tôi thật sự không biết rằng bóng sẽ đập trúng cô.”

Hắn hoảng loạn vặn vẹo vòng eo nhưng mà ở ngay khi hắn chuẩn bị đứng lên, Hứa Ngọc lại tách hai chân cô ra trực tiếp đặt mông ngồi lên trên đùi hắn, đè nặng hắn, đôi tay ôm lấy vòng eo thon chắc của hắn, dùng bụng cọ sát vào người hắn, sau đó nói: “Anh cứ lộn xộn chút xem, có tin tôi cắt đứt anh hay không?” vô cùng hư hỏng.

Tuy rằng Tiêu Ngôn chính là boss vai ác trong tương lai nhưng mà hiện giờ hắn chẳng qua cũng chỉ là một thiếu niên chính trực nghèo túng mà thôi, bị Hứa Ngọc uy hϊếp như vậy lập tức thành thật, chỉ dám hung tợn trợn mắt nhìn cô.

Cô gái liếc mắt nhìn một cái, khóe miệng để lộ ra độ cong vô cùng vừa lòng: “Thật ngoan.”

Váy đồng phục dài qua đầu gối thật sự vô cùng tiện, cô kéo quần bảo hộ kèm với qυầи ɭóŧ màu hồng phấn xuống, khẽ nâng mông lên, bắt lấy dươиɠ ѵậŧ hắn trực tiếp nhét vào trong thân thể mình….

Qυყ đầυ cực đại gần như hoàn toàn bị dâʍ ɖị©ɧ dính ướt, đáng tiếc miệng huyệt hẹp hòi trước sau co chặt nên không thể vào trong được.

“Không thể! Hứa Ngọc, cô buông tha tôi đi! Tôi thật sự xin lỗi.” Tiêu Ngôn đỏ mắt gầm nhẹ, làm sao mà chịu nổi loại khıêυ khí©h như vậy, quả thực sắp phát điên lên rồi.