Chương 29: Thế giới thứ nhật: Bạn trai của bạn thân

Ninh Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh dậy, cử động cơ thể một chút liền không được. Mở mắt hẳn ra, cô trông thấy bản thân bị trói chặt trên một chiếc ghế nhỏ, xung quanh đều tối đen như mực. Bụp...

Một ánh đèn lóa mắt chiếu thẳng vào mặt cô, từ sau ánh đèn, hai bóng dáng đi đến.

Vương Nhã Kỳ gương mặt tái xanh, đôi mắt lún sâu xuống, một khô khốc, cô ta cười lên vừa vỗ tay vừa nói: "Ây dô, ai đây? Không phải là bạn gái thân yêu của Trương Nghiêu sao? Sao lại rũ rượi thế này."

Ninh Tiểu Tiểu trông thấy cô ta mà giật mình, lúc trước Vương Nhã Kỳ vốn không xấu nhưng hiện tại bộ dạng lại chẳng khác nào ma quỷ.

Từ sau khi cô ta bám lấy không buông, Trương Nghiêu chỉ đành cho người cảnh cáo đến ba cô ta, Vương Nhã Kỳ bị ba cô ta đập cho một trận, nhốt trong nhà không cho ra ngoài, cô ta ngày đêm gào thét, cuối cùng mới lén ra được.

Vốn dĩ cô ta muốn thực hiện kế hoạch một mình nhưng giữa đường lại gặp Cao Mẫn Mẫn, từ sau lần bị cướp vai múa chính vẫn luôn oán hận Ninh Tiểu Tiểu.

Thế là bọn họ hợp tác cùng nhau lừa Ninh Tiểu Tiểu đến đây, muốn làm cho cô thân bại danh liệt.

Cao Mẫn Mẫn khoanh tay đứng bên cạnh cười khinh miệt: "Bạn gái gì chứ? Chẳng qua chỉ là một con đĩ biết cách phục vụ dưới thân đàn ông mà thôi."

Bọn họ vốn tưởng với tính cách mềm yếu của cô trong tình huống này Ninh Tiểu Tiểu sẽ hoảng loạn khóc lóc, nhưng không, cô bình tĩnh nâng mắt nhìn hai người họ.

"Đĩ? Phục vụ dưới thân đàn ông? Chẳng phải vẫn có bản lĩnh hơn các người, đến phục vụ đàn ông cũng không xong."

Cả hai chưa kịp chuẩn bị liền bị lời nói của cô làm nghẹn họng, họ không thể tin được một người như đóa bạch liên lại có thể nói ra lời lẽ sắc bén đến thế.

Bất ngời qua đi, Vương Nhã Kỳ tiến đến nắm lấy tóc cô giật mạnh ra sau, cô ta dữ tợn chỉ vào mặt cô rít lên: "Thì ra mày cũng biết giả vờ. Tao nói mà, bộ dạng mày yếu đuối chỉ để lừa gạt Nghiêu mà thôi. Sao? Bây giờ không giả bộ nữa? Tại sao mày lại xuất hiện trên cuộc đời này làm gì? Tại sao mày lại giành Nghiêu với tao? Mày không nhớ là cả cái trường Đế Đô này, chỉ có mình tao chịu làm bạn với thứ bần hèn như mày sao?"

Ninh Tiểu Tiểu nhíu mày vì đau, đôi môi khô khốc nhếch lên, đôi mắt cô vô cảm liếc nhìn người con gái điên cuồng kế bên: "Bạn? Mày cũng xứng nói từ đó. Mày thử để tay lên ngực nghỉ mà xem mày đã bao giờ coi Ninh Tiểu Tiểu là bạn chưa. Mày chỉ coi tao như một con chó, gọi thì đến, vui thì cho ăn, buồn thì mắng chửi. Mày tưởng tao không biết sau lưng tao mày đã nói những gì sao? Mày ở trước mặt tao khoe mẽ bạn trai? Sao? Chẳng phải mày có bản lĩnh sao, chẳng phải Trương Nghiêu yêu mày sao? Sao lại không giữ được."

Giờ phút này Ninh Tiểu Tiểu như hiểu ra, cô kiếp trước cũng giống Vương Nhã Kỳ, khi bị phản bội liền trách móc oán hận người phụ nữ khác nhưng nếu như người đàn ông thật sự yêu bạn thì làm gì để cho người phụ nữ khác chen vào.

Vương Nhã Kỳ điên lên, cô ta gào lên trong cổ họng tay vung lên tát liên tục vào mặt cô, hai má nóng rát đỏ ửng.

Đợi cô ta đánh xong, Cao Mẫn Mẫn mới tiến lên ngăn lại nói: "Thôi được rồi, vào chuyện chính đi, thời gian không kịp đâu."

Nói xong cô ta vỗ vỗ tay hai tiến, bên ngoài liền xuất hiện một nhóm đàn ông cao lớn dơ bẩn.

Vương Nhã Kỳ chốc lát lấy lại bình tĩnh , cô ta cười lạnh nói: "Thích phục vụ đàn ông phải không? Hôm nay tao để cho mày được thỏa mãn. Để tao coi, sau khi thấy mày bị những người đàn ông khác chơi qua, Trương Nghiêu có còn để ý đến mày nữa không, ha ha?"

Nói xong, cô ta cùng Cao Mẫn Mẫn liền rời khỏi, xa xa còn vọng lại điệu cười bén nhọn kia.

Nhóm người chừng năm tên đàn ông thấy cô gái xinh đẹp liền cười xoa tay cười khà khà.

Một tên cao lớn đi lại bấm khởi động chiếc camera đằng xa, một tên tiến lại gần cô mặt mày hèn mọn nói: "Bé cưng thật xinh đẹp! Hôm nay các ca ca phục vụ em có được không? Đảm bảo cho em hài lòng."

Dứt lời cả đám liền cười phá lên. Ninh Tiểu Tiểu ngoài mặt bình tĩnh nhưng nội tâm thì điên cuồng thảo luận cùng Đóa Đóa.

"Trương Nghiêu đến đâu rồi?"

"Còn cỡ mười lăm phút nữa a"

Mười lăm phút, e là không kịp rồi...

Cô suy tư một lát, lúc này đám người kia đã tiến đến gần, bàn tay bẩn thiểu mò mẫm trên người cô.

"Cút đi!!!"

Ninh Tiểu Tiểu hét lên nhưng lại bị giáng một cái tát thật mạnh.

"Mẹ nó, im miệng ngoan ngoãn hầu hạ bọn ông, nếu không ông cho mày biết thế nào là đau khổ."

Nói xong, bọn họ mặc kệ Ninh Tiểu Tiểu vùng vẫy mà đưa tay xé rách quần áo của cô. Cơ thể trắng nõn liền lộ ra ngoài ánh sáng. Đám người kia thèm thuồng nuốt nước bọt.

"Mẹ nó, lần đầu tiên thấy cơ thể đẹp như vậy. Anh em, chúng ta lời rồi."

"Đúng đó, nhìn làn da này, thật trắng nha."

"Nghe cô Vương nói nó là một con đĩ. Mẹ nó, đĩ bây giờ cao cấp như vậy, vừa trắng vừa thơm, đảm bảo lúc chơi rất sướиɠ."

"... "

Một loạt lời lẽ bẩn thỉu tuông ra, Ninh Tiểu Tiêu cảm thấy thật buồn nôn, cô điên cuồng tránh né nhưng vẫn không thoát được. Cơ thể bị rất nhiều bàn tay thô ráp sờ soạng khiến cô nổi da gà.

Cắn chặt răng giữ bình tĩnh, cô nói chuyện với Đóa Đóa: "Có thể nghĩ cách giúp tôi tháo dây buộc ra không."

Đóa Đóa im lặng trong chốc lát rồi nói: "Được thì được. Nhưng kí chủ sẽ bị trừ vào điểm thưởng khi hoàn thành nhiệm vụ nha."

Ninh Tiểu Tiểu đồng ý, sợi dây liền tuột ra.