Chương 24: Viết câu chúc

____________

Còn vài ngày nữa là qua năm mới rồi, Hồ Bạch Khương cả ngày đều lôi kéo Long Dật chuẩn bị đồ Tết.

"A Dật, mình viết câu chúc treo trước cửa đi!" Hồ Bạch Khương hưng phấn bừng bừng, hai mắt tròn xoe nhìn hắn, hai lỗ tai trắng xoá trên đầu dựng thẳng lên.

Long Dật bất đắc dĩ chỉ có thể cười: "Được rồi, anh đi lấy mực."

Sau một lúc, hắn lấy thanh mực về lại chỗ, đập vào mắt hắn là tiểu hồ ly một thân y phục đỏ trắng ôm lấy cơ thể, em quỳ bò trên các tấm giấy treo, tay cầm bút lông ghi thử trên giấy, bờ mông căng mẩy được vải gấm thượng hạng bao trọn lấy, phô ra cặp đào xinh đẹp.

Hai mắt hắn tối lại, lúc này Hồ Bạch Khương xoay người lại, đôi mắt trong veo nhìn hắn:

"Anh quay về rồi, sao chỉ lấy thanh mực thôi thế, A Dật không lấy nước à?"

"Anh cảm thấy không cần, để anh viết đi"

Hồ Bạch Khương cảm thấy khó hiểu, hắn lại bảo em:

"Phu nhân ngoan, nằm xuống, banh rộng hai chân ra"

Tiểu hồ ly đỏ mặt, liền biết ý nghĩ xấu xa của hắn, nhưng em vẫn ngoan ngoãn nằm xuống, banh rộng chân sang hai bên, còn tự giác vén y phục, để lộ ra cái hυyệŧ múp đối mặt với hắn.

Bị hắn nhìn chằm chằm như thế, hυyệŧ đĩ lại không biết xấu hổ mà tiết ra nước dâʍ. Long Dật cầm lấy cây bút lông, chưa đυ.ng liền đến hυyệŧ em mà lại chọc chọc vào lỗ tiểu trên đầu ©ôи ŧɧịt̠.

"Ư...h" Hồ Bạch Khương động động eo, né tránh kɧoáı ©ảʍ kì lạ, lông bút cứ thế qua lại trên ©ôи ŧɧịt̠ y, mang lại cảm giác nhột nhột lại thoải mái.

Trêu đùa ©ôи ŧɧịt̠ ben trên xong, Long Dật vẽ một đường đến hộŧ ɭε, dùng cọ quét xung quanh hộŧ ɭε, rồi lại phủi phủi hạt trân châu. Hắn cứ thế kéo một đường quanh mép hυyệŧ, rồi lại chà chà vào lỗ đĩ, kéo ra từng luồn nước dâʍ thấm ướt cọ.

Long Dật để bút lông qua một bên, hắn cầm thanh mực đâm thẳng vào trong hυyệŧ mà ngoáy. Hắn ngoáy một vòng, lại chuẩn xác đâm đến điểm nứиɠ, cứ vậy, hắn làm theo động tác ŧɧασ ȶᏂασ mà dùng thanh mực ȶᏂασ liên tục vào điểm nứиɠ của tiểu hồ ly, kí©ɧ ŧɧí©ɧ em đến cựa quậy eo không ngừng.

"Aa..a..ư..ha..ưm~" Hồ Bạch Khương rơi vào cơn nứиɠ tình, cố ý đẩy hông gần hắn cho thanh mực đâm sâu hơn, lại bị Long Dật cố ý rút lại.

"Cho..hức..cho em...ư...ȶᏂασ em đi..."

"Ngoan, để anh viết xong đã" Nói rồi, dưới ánh mắt ấm ức của tiểu hồ ly, hắn cầm bút lông lên cắm thẳng vào hυyệŧ em ngoáy một vòng lấy mực:

"Ư..ư..ha~"

Long Dật viết câu chúc hết nửa canh giờ, Hồ Bạch Khương cũng bị hắn tra tấn hết khoảng đấy thời gian, giờ hυyệŧ em chỉ toàn mực đen.

Hắn dùng khăn lau cùng nước lau sạch sẽ cho em, tiểu hồ ly liền chờ không nổi nữa, móc ra ©ôи ŧɧịt̠ cương cứng thô to trong quần hắn, tự em ngồi lên:

"Aa...ưm~" Hồ Bạch Khương ngồi trong lòng Long Dật, hai tay câu cổ hắn, đôi mắt ầng ậng nước đáng thương nhìn hắn.

Em động không nổi nữa, tay chân bủn rủn hết rồi.

Long Dật khẽ cười, ôm eo tiểu hồ ly nâng lên cao rồi thả tay ra, để em ngồi thẳng suốt ©ôи ŧɧịt̠ to dài, làm hυyệŧ em nuốt trọn ©ôи ŧɧịt̠ đến tận gốc, bụng em đều gồ lên hết, tử ©υиɠ đều bị chèn ép.

Hồ Bạch Khương gục ngã trong lòng phu quân em, hắn còn xấu xa làm thêm mấy lần, em cảm thấy bụng sắp bị ȶᏂασ thủng luôn rồi.

Long Dật em ra, để em quỳ bò trên các câu trúc chính hắn viết, ra lệnh:

"Hạ eo xuống, chổng mông lên mới có ©ôи ŧɧịt̠ ăn"

Tiểu hồ ly nghe lời làm theo, vừa chổng mông liền bị hắn ȶᏂασ thẳng ©ôи ŧɧịt̠ vào tận tử ©υиɠ, nghênh đón sau đó là những cú giã liên hồi, nước hυyệŧ cũng bị hắn ȶᏂασ cho nổi bọt lên, văng tung toé vương vãi khắp nơi.

"Aa..ớ...nhẹ..ư..nhẹ thôi anh ơi..sướиɠ...ha..chết em mất...ứm~"

"Nhẹ thì làm sao thoả mãn được bé đĩ như em chứ, tiểu hồ ly của anh ơi?"

Hồ Bạch Khương chỉ nghe thôi đã cao trào, nước hυyệŧ phun một bãi xuống tờ giấy treo, chữ trên đó cũng bị nhoè đi mất. Em dần không thể giữ được tư thế nữa, thân trước sà xuống sàn, chỉ có mông là bị Long Dật nắm lại nên vẫn giữ được.

Long Dật cuối người xuống, hôn lên mặt Hồ Bạch Khương an ủi em, thân dưới hắn bỗng tăng tốc, ©ôи ŧɧịt̠ hắn cứ như một cái máy đóng cọc liên tục dập cái hυyệŧ em, đến cả đầu óc cũng bị hắn dập cho lên mây.

Cuối cùng, sau khoảng hơn một canh giờ, Long Dật mới chịu buông tha cho tiểu hồ ly lúc này đã bị ȶᏂασ cho xụi lơ, cả người toàn tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Còn đống giấy treo chữ viết của bọn họ thì đã thành một đống hỗn độn, toàn bộ đều là nước hυyệŧ cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ của bọn họ.

Xem ra phải làm lại cái khác rồi.

________________

Gần 8k rồi, h đăng 5c có lên đc 10k vote k ta🐧

Thích thì vote cho tui nhee, ăn Tết zui zẻ nhe quí zị