Chương 25: Đêm giao thừa

————————

Hôm nay là ngày cuối của năm rồi, chỉ cần qua đêm nay, chúng ta đều chính thức bước sang năm mới.

Hồ Bạch Khương cảm khái, rõ ràng mới hôm trước còn đang ăn mừng năm mới, quay qua quay lại đã hết một năm.

Đã cuối năm, hiện lại đang ban đêm, trời cũng rét lạnh không ít, Long Dật bọc áo choàng cho em, nắm lấy bàn tay nhỏ truyền ít nhiệt khí vào.

Bọn họ đang ở chợ đêm, còn một chút thời gian nữa sẽ bắn pháo hoa, thành ra cả chợ đông đúc kín người, di chuyển cũng rất khó khắn. Long Dật thấy vậy liền ôm Hồ Bạch Khương vào lòng, đi qua nơi khác.

"Phu quân, mình đi đâu vậy, lỡ một lát không thể xem pháo được thì sao?" Hồ Bạch Khương chớp chớp mắt hỏi hắn.

"Em yên tâm, chỗ này có thể coi được rất rõ, cũng rất yên tĩnh." Nói rồi, bọn họ cũng đã đến nơi.

Đây là một rừng cây bên hông chợ, thế nhưng lại cực kì vắng vẻ, xung quanh không một bóng người, chỉ có các loài hoa sáng như đom đóm mọc cả một bãi trên đất, đẹp như ở xứ sở thần tiên vậy. Chỗ này gần chỗ bắn pháo, tầm nhìn cũng không bị rừng cây che khuất, ngược lại rất rõ ràng.

Hồ Bạch Khương còn đang ngẩn ngơ nhìn toàn cảnh sự xinh đẹp của nơi này thì Long Dật đã ôm lấy em từ phía sau, đầu hắn gục lên vai em, ghé sát môi vào tai rồi nói:

"Đẹp, yên tĩnh, vắng vẻ, rất thích hợp làm chuyện xấu." Nói rồi tay hắn bóp nhẹ ngực em một cái.

Hồ Bạch Khương đỏ mặt: "Nhưng mình đang ở bên ngoài mà anh..."

Long Dật nhướng mày: "Cũng không phải chưa từng làm bên ngoài, hơn nữa lần nào làm em phun nước còn rất nhiều."

"Anh...anh im miệng..." Lời nói là vậy, như cơ thể Hồ Bạch Khương lại thả lỏng, dù sao em đó giờ không từ chối việc cᏂị©Ꮒ nha, rất...sướиɠ,

Long Dật cười khẽ, xoay người tiểu hồ ly lại, ngựa quen đường cũ hôn lên môi em. VIệc này hắn làm cả trăm ngàn lần, mỗi ngày đều làm, kĩ thuật khỏi phải nói, chẳng mấy chốc Hồ Bạch Khương đã bị hôn cho nhũn cả người.

Tay hắn mò mẫn khắp cơ thể em, vẫn để lại lớp áo choàng bên ngoài, chỉ cởi dần từng lớp y phục bên trong. Hắn bế em lại thân cây lớn gần đấy, đảm bảo rằng em vẫn có thể thấy được pháo hoa xong, hắn nhìn xuống thân thể trắng nõn đẫy đà, hai bầu vυ" no đủ như hai quả bưởi, được trang trí thêm quầng vυ" cùng núʍ ѵú đỏ au, bị hắn ngày ngày bú to như trái nho.

Một tay Long Dật nâng cả người Hồ Bạch Khương lên, để cặρ √υ" lớn của y đối mặt với hắn. Hắn dùng tay còn lại ép cả hai bầu vυ" sát lại với nhau, hai núʍ ѵú chụm lại rồi há miệng ngậm cả hai vào, bú ʍúŧ day nghiến mạnh bạo.

"Aa...ư...phu quân...nhẹ thôi...a" Tiếng "chút chụt" cùng âm thanh nỉ non của em vang vọng trong không gian yên tĩnh cực kì rõ ràng, Hồ Bạch Khương vừa ngượng ngùng xấu hổ, lại càng nứиɠ hơn, kɧoáı ©ảʍ từ vυ" truyền đến làm em hoàn toàn không ngăn được tiếng kêu dâʍ của bản thân.

Côи ŧɧịt̠ em cứng rồi, lỗ tiểu rỉ ra ít dịch trong suốt, hυyệŧ cũng dần nứиɠ lên, thèm ȶᏂασ đến chảy nước dãi. Cơ thể tiểu hồ ly bị Long Dật chơi từ ngày này qua ngày ngày khác, sớm đã dâʍ hơn đĩ, chỉ một chút đυ.ng chạm từ hắn cũng đã khiến em chảy nước, còn không nói đến việc hiện tại hắn đang bú lấy bú để núm em, muốn bú hết sữa trong đó.

Hồ Bạch Khương chịu không nổi hắn câu giờ, em đưa tay xuống đến ©ôи ŧɧịt̠ mình tự tuốt, xoa nắn qυყ đầυ đến hai hòn dái, được một lúc thì Long Dật gỡ tay em ra, hắn đã bú hết sữa rồi. Tay hắn đặt giữa ©ôи ŧɧịt̠ và hυyệŧ của tiểu hồ ly, dùng cả bàn tay chà sát qua lại giữa hai nơi:

"Aaa...hức...ư...phu quân...ha..chịu..ư..chịu không nổi..ứm~" Bàn tay cùng các ngón tay của hắn cứ thế chèn ép hộŧ ɭε to như viên kẹo, chà đến cả mép hυyệŧ, kéo theo cả đống nước dâʍ lên ©ôи ŧɧịt̠ em xoa bóp, chẳng bao lâu đã khiến Hồ Bạch Khương cao trào, bé chim bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c lên tay Long Dật, hυyệŧ nhỏ bên dưới phun cả đống nước dính lên thân cây, rơi xuống đất, dính cả lên giày của hắn.

Trước ánh mắt xấu hổ của tiểu hồ ly, Long Dật đưa bàn tay đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của em lên, liếʍ một cái, khẽ cười:

"Phu nhân luôn ngon ngọt như vậy" Hắn móc ©ôи ŧɧịt̠ thô dài ra, đặt ngay trước hυyệŧ em.

"em ngon ngọt, vậy phu quân đến với em đi..A!" Hồ Bạch Khương vừa dứt câu, Long Dật đã nhắm thẳng ngay cửa tử ©υиɠ mà ȶᏂασ lút cán vào.

Hắn chỉnh lại tư thế cho em, để cả người em bọc áo choàng dựa vào thân cây, hai chân nâng cao banh rộng sang hai bên, lộ ra cái hυyệŧ múp rụp đầy nước đang ngậm cả ©ôи ŧɧịt̠ bên trong đến căng ra. Hộŧ ɭε to như viên kẹo phía trên cũng vì mu hυyệŧ bị căng mà trồi lên, thẳng đứng trong không khí, Long Dật nhịn không được liền nhéo nó một cái:

"Aa!...ư..động...ȶᏂασ em đi mà a Dật..." Hồ Bạch Khương hai mắt ngập nước, le đĩ bị nhéo khiến y suýt nữa bắn ra, giờ chỉ cảm thấy quá nứиɠ, em cựa quậy em thúc giục ©ôи ŧɧịt̠ kia ȶᏂασ nhanh lên một chút.

Long Dật cũng không tính chậm trễ nữa, ôm chắc cả người tiểu hồ ly xong liền động hông như động cơ giã mạnh vào tử ©υиɠ em. Từng cú thúc của hắn vừa mạnh bạo vừa nhanh, liên tục dập tử ©υиɠ em đến muốn hỏng.

Hồ Bạch Khương trợn trắng mắt, kɧoáı ©ảʍ đến vừa nhanh lại mãnh liệt làm em không kịp thích ứng, chỉ có thể vô lực ôm lấy cổ Long Dật, để mặc hắn cày cấy cơ thể dâʍ đãиɠ này.

Long Dật nhẹ thở dốc, cái miệng nhỏ bên trong tiểu hồ ly dù bao lần vẫn hút chặt hắn, sướиɠ rơn cả người. Hắn điên cuồng giã mạnh vào tử ©υиɠ em, buộc nó phải mở cửa tiếp đón ©ôи ŧɧịt̠ hắn, ȶᏂασ cho nó mềm nhũn ngoan ngoãn như chủ nó.

"Phu nhân ngoan, hôn anh nào" Hắn nói nhỏ vào tai Hồ Bạch Khương, dụ dỗ em làm những điều hắn muốn.

Tiểu hồ ly hôn hắn cái "chụt", câu lấy cổ hắn tiếp tục nỉ non từng tiếng dâʍ đãиɠ.

"Ngoan" Long Dật hôn lên mái tóc trắng ướt mồ hôi của tiểu hồ ly, bỗng thúc một cú trời giáng thật mạnh vào tử ©υиɠ trong hυyệŧ nhỏ, đầu ©ôи ŧɧịt̠ đã ȶᏂασ thẳng vào cửa cổ tử ©υиɠ:

"Aaa!..không...ư..căng quá...chịu..hức..chịu không nổi...ớ..ứm~" Hồ Bạch Khương nức nở, ©ôи ŧɧịt̠ bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c, hυyệŧ nhỏ cũng cao trào, thế nhưng nước dâʍ ở cổ tử ©υиɠ lại bị ©ôи ŧɧịt̠ Long Dật chặn lại, không thể phun được ra ngoài làm bụng em phình to ra.

"Đợi anh thêm chút nữa" Nói rồi hắn rút ©ôи ŧɧịt̠ ra, rồi lại ȶᏂασ thẳng vào tận trong tử ©υиɠ, cứ thế liên tục dập hυyệŧ tiểu hồ ly. Mỗi lần hắn rút ©ôи ŧɧịt̠ lại làm tử ©υиɠ bị kéo ra theo cùng một đống nước hυyệŧ tưới ướt bãi cỏ bên dưới, sau đó lại ȶᏂασ nó trở lại vị trí ban đầu.

Hồ Bạch Khương cả người không còn sứa lực, kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ ập tới làm đầu óc em như ở trên chín tầng mây, hυyệŧ múp tê dại như muốn hỏng rồi.

Long Dật đẩy nhanh tốc độ ȶᏂασ hυyệŧ, không lâu sau đó, hắn thả lỏng lỗ tiểu, bắn hết dòng tinh vừa nóng vừa mạnh vào thẳng trong tử ©υиɠ tiểu hồ ly:

"Ớ...ư..chết...hức...sướиɠ chết em mất...a..ha~" Cùng lúc đó, trên bầu trời đêm bắn pháo hoa rực rỡ cả trời. Từng pháo hình thù màu sắc khác nhau thi nhau đua nở, đẹp cả trời đêm.

Hồ Bạch Khương ngắm đến ngơ ngẩn, ôm chặt cổ Long Dật, thủ thỉ bên tai hắn:

"Năm mới vui vẻ, a Dật, em yêu anh"

"Năm mới vui vẻ, Khương nhi, anh yêu em"

______________

Thích thì vote cho tui nhee, đa tạ mấy pồ❤️❤️

----------------------------------------------

Chúc mọi người năm mới vui vẻ, gia đình hòa thuận, công việc thuận lợi, tình cảm hạnh phúc nha 💙💙💙