Chương 4: Bị chó con liếʍ một lần

Ngay khi vòi sen trong phòng tắm được bật, tiếng mưa ngoài cửa sổ biến mất không dấu vết.

“Au au au.”

Chị ơi, đừng mà.

Chú chó Tiệp Khắc đứng một góc trong phòng tắm sủa vang, nó bị Lý Lạc phun nước vào người, Cảnh Đạc sợ nhất là việc Lý Lạc tắm rửa cho cậu, mỗi lần cô chạm vào người cậu rồi xoa nắn cứ như châm lửa vào cậu.

Cậu ở trong cơ thể của một con chó, linh hồn con người còn lại trước đây vẫn còn xúc cảm và du͙© vọиɠ.

Còn có cả cảm giác xấu hổ nữa, nhưng cậu là chó, xấu hổ cũng không bị phát hiện.

Lý Lạc cảm giác đôi mắt ướt sũng của chó nhỏ nóng lên, mỗi lần tắm cho con chó này nó đều nhìn cô bằng ánh mắt nhiệt tình thái quá.

Giống như phản ứng của con người khi nhìn thấy cô tắm vậy.

Cũng có lẽ là do cô nghĩ nhiều, nó chỉ là một con chó háo sắc mà thôi.

Con chó háo sắc thích xem cô khỏa thân.

Lý Lạc rút vòi sen lại, đưa lên bả vai, để dòng nước chảy xiết xuống vai cô, khi chảy ngang qua bộ ngực đầy đặn dòng nước chạy chậm đi, qua đến xương sườn và bụng dưới thì nó chảy nhanh lại, cuối cùng biến mất trong khu vườn bí ẩn.

Cảnh Đạc nhìn không chớp mắt, đầu lưỡi thè ra, bước lại chỗ Lý Lạc cọ cọ người cô.

“Gâu gâu.”

Muốn nhìn chị…

Lý Lạc xoa bọt trắng khắp người, trượt xuống tấm kính trước mặt chú chó Tiệp Khắc, rồi ngồi lên chiếc ghế nhỏ mà cô thường cho cậu ngồi lên khi tắm, mở hai chân về phía cậu.

“Chó con, lại đây.”

Lý Lạc vỗ nhẹ vào đùi, quả nhiên chú chó Tiệp Khắc lại gần cô hơn.

Cô trượt những ngón tay còn vươn bọt xà phòng đi từ xương quai xanh đến ngực của mình, rồi bóp bầu ngực.

“Ưm… Vυ" chị ngứa quá.”

“Auuu.”

Nhưng mà hôm nay cậu không thể liếʍ.

Ngón tay cô xẹt qua bụng, hai ngón tay tách ra chui vào chính giữa hai chân, rồi lại di chuyển đến chính giữa, che kín phần xương mu, hai ngón tay tách ra hai bên, để lộ khe hẹp ở giữa.

“A…” Lý Lạc nhẹ nhàng rêи ɾỉ, kɧoáı ©ảʍ từ huyệt nhỏ truyền đến trái tim.

“Gâu… Gâu…”

Thật… Thật hồng… Muốn liếʍ quá.

Mắt Lý Đạc như sắp rơi ra, đây là lần thứ hai cậu nhìn thấy huyệt nhỏ của chị.

Lý Lạc thấy chú chó trước mặt há miệng thở phì phì, sủa hai tiếng, cô nghe không hiểu.

Hai chân cô càng lúc càng giang rộng, hoa huyệt ngày càng lộ ra, bụng dưới co rút, Lý Lạc dùng ngón tay quệt bọt ở chỗ khác bôi lên huyệt nhỏ để che đi, cô nháy mắt với chú chó nhỏ đang chảy nước miếng.

“Chó háo sắc, xem xong chưa.”

Cô vốn tưởng chú chó Tiệp Khắc sẽ ngoan ngoãn đi ra ngoài như trước, nhưng nó lại chen vào giữa hai chân cô, gâu một tiếng, nghiêng đầu cọ vào đùi trong của cô, cái đuôi quẫy quẫy liên hồi trúng bắp chân cô.

“Au.”

Liếʍ liếʍ.

Lý Lạc không hiểu ý nó nói, cô xoa xoa đầu nó, rồi xoa xoa cằm nó: “Chó con ngoan, lát nữa chị sẽ ra sau.”

Thì ra là muốn làm nũng.

Tiếp theo, chú chó Tiệp Khắc cúi đầu cọ vào bụng dưới của cô, một giây trước khi rút ra, âʍ ɦộ của cô có chút ấm áp xẹt qua.

Ẩm ướt, lại còn nóng.

“Ưm… A.”

Lý Lạc run lên, hai chân đột nhiên khép chặt, véo lấy tai chú chó săn.

“Áu áu.”

Âʍ ɦộ của chị thật mềm, nhưng nó toàn mùi bọt xà phòng.

Lý Lạc thấy vẻ mặt đau khổ của nó, tưởng mình véo khiến nó bị đau, cô vội vàng thả lỗ tai nó ra, nói với chó nhỏ vừa vô tính liếʍ huyệt nhỏ của mình: “Ra ngoài đi, tự em sấy khô.”

Lý Lạc nói xong thì tiếp tục ấn vào huyệt nhỏ, cơn kɧoáı ©ảʍ lúc nãy khiến đùi cô như nhũn ra, sự sung sướиɠ này khác hoàn toàn với tự cô sờ.

Mà chú chó Tiệp Khắc bị đuổi khỏi phòng tắm thì đưa lưng về phía chủ nhân, gỡ bỏ vẻ mặt ấm ức, nó hít một hơi rồi cười toe toét.

~Mình quay trở lại rồi đây, bộ này tác giả vẫn chưa viết xong ạ nên mình không ra chương đều được, mình sẽ cố mỗi tuần ra 2 chương, đợi tác giả viết xong thì ra đều hơn nha~

~À, bộ Bữa tiệc sắc dục mình bỏ set vip tất cả các chương, có gì mọi người qua đọc nếu thích, vì chắc mình drop bộ đó quá :((, truyện flop quá~