Chương 6

Đại điển sắc phong hoàng hậu không hề long trọng, thậm chí triều thần phần lớn đều lấy Trương Thắng làm tấm gương, không hề quỳ xuống bái lại. Trước cảnh này, trung thần dù muốn vẫn lực bất tòng tâm, không dám làm trái lại với Trương Thắng.

Hơn nữa bọn họ xem thường ta là tiện nô, một đám đều thẳng lưng đứng đó, chỉ hô “Bệ hạ vạn tuế”, cố tình làm lơ hoàng hậu là ta.

Ta đã dự đoán trước được cảnh tượng nhục nhã này, không tức giận không kinh ngạc, chỉ bình tĩnh quan sát văn võ bá quan. Mỗi người đều mang một thần sắc khác nhau, hoặc hài hước khinh thường, hoặc mặt lạnh, hoặc xấu hổ và giận dữ đan xen.

Những người xấu hổ và giận dữ đó tuy bất mãn với một hoàng hậu như ta, nhưng họ vẫn còn vài phần trung thành đối với Hạ Thành và giang sơn Đại Khải.

Ta âm thầm ghi nhớ kỹ càng dáng vẻ của bọn họ, tương lai chúng ta có thể sử dụng những người này.

Ngày thứ hai sau khi phong hậu, ta triệu thân thích Vân phủ vào cung yết kiến, cố ý dặn dò muốn gặp cô mẫu.

✿ Cô mẫu (姑母): Cô, bác (chị em gái của bố).

Chủ mẫu Đậu thị và đích tỷ Vân Thư cáo ốm không đến, phụ thân Vân Đình cũng mang vẻ mặt mệt mỏi mà tiến cung, chẳng qua ta đều không để bụng. Ta chỉ giữ lại cô mẫu Phương Vân thị để nói chuyện.

“Phương biểu đệ hình như đã gần 8 tuổi rồi?”

✿ Biểu đệ (表弟): Em trai con cô, dì hoặc cậu.

Phương Vân thị ở goá mấy năm nay. Bà là con do vợ kế của ông nội ta sinh ra, tuy là đích nữ nhưng cũng không thân thiết với Vân Đình.

Sau khi phu quân của bà qua đời, tất cả mọi người trong Vân phủ bắt đầu bạc đãi bà, chỉ có ta và bà vẫn còn duy trì mối quan hệ hữu hảo.

“Làm phiền nương nương nhớ mong, đứa con này của ta đúng là sắp 8 tuổi.”

Ta gật đầu hiểu rõ, lại mỉm cười nói: “Không biết cô mẫu có biết điển cố về Dương phu nhân - mẹ đẻ của Võ hậu tiền triều?”

Phương gia là sử gia thế gia, Phương Vân thị và vong phu tình đầu ý hợp, đương nhiên hiểu rõ những chuyện xưa về tiền triều.

Ta thấy sắc mặt bà thay đổi, bèn vỗ vỗ mu bàn tay trấn an bà: “Dương phu nhân thân là mẹ đẻ của Võ hậu, thường xuyên tới tới lui lui giữa cung cấm và ngoại đình, giúp Võ hậu cấu kết với trọng thần ngoài cung, giúp Võ hậu khống chế thời cuộc trong triều.”

“Hiện giờ phản tặc hoành hành, hung hăng ngang ngược, che giấu thánh thượng, h.ã.m h.ạ.i chèn ép quần thần, cô mẫu……”

“Nương nương nói năng cẩn thận!”

Phương Vân thị sợ hãi, vội vàng đẩy ta ra, không dám cùng ta làm việc xấu.

“Cô mẫu sao phải như vậy? Sau khi dượng qua đời, ngài cũng đã nếm trải nhân tình nóng lạnh, lên voi xuống chó, cho dù ngài không suy nghĩ vì bản thân mình thì cũng nên suy nghĩ vì biểu đệ chứ? Chẳng lẽ ngài còn trông cậy vào vị phụ thân vô tình vô nghĩa, ích kỷ khắc nghiệt kia của ta hay sao? Ngài dám chắc tương lai ông ta sẽ giúp đỡ đứa cháu ngoại trai này hay sao?”

Ta đứng lên nhìn thẳng vào mắt bà, đáy mắt như có một ngọn lửa đang hừng hực thiêu đốt.

“Bổn cung dù sao cũng không trốn thoát khỏi lốc xoáy này. Một khi thất bại, cô mẫu và Vân phủ cho dù có muốn cũng không thể đứng ngoài cuộc, cho dù ngài không giúp ta cũng chưa chắc có thể bảo vệ bản thân mình!”

“Ngươi!”

Phương Vân thị khó thở. Ta lại nắm lấy tay bà, từng bước hướng dẫn: “Cô mẫu yên tâm! Nếu việc này thành công, ngày sau mẹ con ngài chắc chắn sẽ hưởng vinh hoa phú quý, phúc lộc đời đời!”

Thấy vẻ mặt của bà hơi hoà hoãn lại, ta lại nhân cơ hội mà nói thêm: “Tư đồ đại nhân Vương Khang là trung thần của Đại Khải. Nhà chồng của cô mẫu và ông ấy vốn là thân thích, nếu có thể lấy cớ trợ giúp bệ hạ mà liên lạc được với ông ấy, nghiệp lớn chưa chắc không thể thành công!”

“Hơn nữa, bổn cung chính là tiện tịch mà còn dám liều c.h.ế.t thử một lần. Cô mẫu xuất thân cao môn quý nữ, chẳng lẽ lại không dám xông ra khỏi l*иg chim?”

Phương Vân thị bị những lời này của ta làm cho chấn động, ngơ ngẩn hồi lâu.

Bà không hổ là người mà ta nhìn trúng, rối rắm một lúc đã ổn định trở lại, còn bắt đầu suy nghĩ kế sách.

“Xưa nay anh hùng khó qua ải mỹ nhân. Trong phủ của ta có một vị nhạc cơ, bề ngoài xinh đẹp lộng lẫy, tựa như tiên tử hạ phàm. Nếu Vương Khang đại nhân thực sự có lòng muốn giúp đỡ hoàng thất, hẳn là có thể tái diễn một hồi ‘Mỹ nhân kế’ nổi danh trong sử sách!”