Chương 4

Chương 4: Cô đã bắt đầu mong chờ.

Rốt cuộc phòng của cậu Lăng ở đâu? Cô đã tìm khắp nơi suốt một tiếng.

Phòng trong lâu đài đều không khác nhau bao nhiêu, theo kí hiệu trên bản đồ thì phòng của cậu cả nhà Isis ở lầu 4 nhưng cô đã tìm đi tìm lại ở lầu 4 hai lần vẫn không tìm ra, còn hại cô lạc đường đến đường xuống lầu cũng không tìm ra.

Cô ủ rũ cúi đầu thở dài, có kẻ trộm nào ngốc như cô không?

Không trộm được đồ còn lạc đường.

Đáng ghét! Nếu chuyện này truyền ra ngoài thì cô sẽ trở thành trò cười trong tổ chức một lần nữa. Nghĩ đến đây cô lại bĩu môi.

Thình thịch...

Một loạt tiếng bước chân bỗng nhiên vang lên.

Đồng Thải Vi sợ hết hồn vội vã trốn đi.

"Đưa những thứ này cất vào phòng cậu cả, đừng làm rơi xuống đất."

Cô lén lút ló đầu ra một chút, ở chỗ rẽ trên hành lang có một người phụ nữ trung niên và hai cô gái ăn mặc trang phục hầu gái đang đứng.

Hai người hầu gái khoảng mười mấy tuổi có vẻ ngoài dễ thương, hai cô gái cẩn thận cầm hai chiếc hộp màu bạc.

Người phụ nữ trung niên dặn dò xong lập tức đi trước.

Hai cô gái cũng xoay người đi về phía trước.

Trong phòng cậu cả sao?

Đôi mắt Đồng Thải Vi sáng lên, trên mặt hiện ra vẻ ngạc nhiên vui mừng.

Chẳng phải hai cô hầu gái này sẽ đến phòng ngủ của Isis Lăng sao? Nếu đi theo sau lưng các cô...

"Két."

Sau khi hầu gái rời đi, Đồng Thải Vi bám theo phía sau thuận lợi tiến vào phòng Mục Thiên Lăng.

Sạch sẽ chỉnh tề không nhiễm một hạt bụi.

Căn phòng rộng lớn chỉ có hai màu đen và trắng.

Trong phòng trống rỗng được bày biện rất đơn giản tựa như hai thế giới so với mặt tường vàng và mặt đất ngọc thạch bên ngoài.

Cô đi thẳng đến buồng quần áo thì lại không kìm nén được hít sâu một hơi.

Buồng quần áo được thiết kế nằm trong phòng ngủ của Mục Thiên Lăng nhưng cũng không nhỏ hơn phòng ngủ.

Quần áo, giày, cà vạt, nhìn sơ qua mỗi loại đều không dưới một trăm món.

Có thể thấy được cậu Lăng rất thích hai màu trắng đen, từng món đồ trong buồng quần áo đều màu trắng hoặc đen.

Nghe nói quần áo và giày trong dòng họ Isis đều do các nhà thiết kế cao cấp vẽ và đặt riêng, mỗi một bộ quần áo hay một đôi giày đều có một không hai trên thế giới. Tất nhiên giá cả đặt riêng thì người bình thường không với tới.

Hai mắt Đồng Thải Vi sáng long lanh, trên mặt nổi lên vẻ tươi cười hài lòng.

Ai nói dòng họ Isis bảo vệ nghiêm ngặt, ngay cả một con ruồi cũng khó bay vào?

Hừ! Tin đồn chỉ phóng đại sự thật.

Lần này cô dễ dàng lẻn vào phòng Mục Thiên Lăng, suốt dọc đường từ lúc xuống thuyền đến lên đảo rồi lén lút vào lâu đài đều chẳng gặp bao nhiêu người mà.

Lần này cô không hấp bánh bao cũng lên giọng, nhất định phải để cho tên sư phụ khốn kiếp của cô thay đổi cái nhìn.

Nghĩ đến chuyện cô luôn bị anh cười nhạo là cô lại không tự chủ vểnh miệng.

Sư phụ thật đáng giận cứ thích trêu ghẹo khinh bỉ cô.

Còn nói nếu cô có thể lấy một món đồ riêng tư nào của Mục Thiên Lăng thì sư phụ sẽ cởi truồng chạy trên đường một vòng.

Hừ! Lần này sẽ để cho anh mở to mắt nhìn cho kỹ, cô - Đồng Thải Vi cũng không phải là rời khỏi anh là không thể hoàn thành nhiệm vụ một mình.

Cô đã bắt đầu chờ mong. . .

Tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ chạy ngoài đường... Đây là chuyện kí©h thí©ɧ và bốc lửa biết bao nha!

Một người đẹp trai từ khuôn mặt đến dáng người như sư phụ mà tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ chạy trên đường phố sẽ gây náo động cỡ nào đây?