Chương 6

Chương 6: Cậu chủ! Phải xử lý cô gái này như thế nào đây?

Cô chầm chậm xoay người.

"A." Một tiếng thét chói tai vang lên làm chú chim đang đậu trên cửa sổ giật mình bay mất.

"Anh... Anh... Anh..."

Cô trợn mắt luống cuống tay chân lấy một tấm ảnh từ trong balo.

Trong ảnh là một người đàn ông mặc âu phục đen.

Ảnh hơi mờ nhưng Đồng Thải Vi vẫn liếc mắt là nhận ra người đàn ông bị chụp lén trong ảnh và người đẹp trai quá mức đang đứng trước mặt cô...Là cùng một người.

"Mục...Mục Thiên Lăng! Anh là Mục Thiên Lăng!"

Đây chính cậu cả đẹp trai như thiên thần của nhà Isis trong lời đồn?

Thân hình cao gầy, vì da rất trắng nên từng đường nét trên khuôn mặt càng đẹp lạ thường. Trong mắt phượng hẹp dài là con ngươi đen láy sáng như sao.

Sơ mi trắng hơi ướt, toàn thân từ đầu đến chân đều khoe ra vẻ cao quý và đẹp mắt.

Vóc dáng người đàn ông này quá đẹp.

Đồng Thải Vi sửng sốt một lúc lại quên mất tình cảnh hiện tại của mình.

"Cô đang làm gì?"

Cô bị xách lên như một con gà con. Lúc này cô mới lấy lại tinh thần và liều mạng giãy giụa.

Trong khi vùng vẫy, qυầи ɭóŧ trong balo... Rơi hết đầy trên thảm dày.

Mặt Mục Thiên Lăng càng đen.

"Buông tôi ra! Anh buông tôi ra!"

Mắt phượng của Mục Thiên Lăng hơi híp lại. Anh ta nổi giận khẽ mắng: "Ồn ào quá! Im miệng!

Đồng Thải Vi giãy giụa mạnh hơn, càng lớn giọng gào thét liên tục: "Buông tôi ra! Đồ khốn kiếp! Anh buông tôi ra! Đồ con rùa..."

Một giây sau trên cổ cô truyền đến một cơn đau dữ dội. Hai mắt cô tối sầm, chưa kịp nói hết câu đã ngất xỉu.

"Cốc cốc cốc"

Tiếng gõ cửa vang lên.

Mục Thiên Lăng ném Đồng Thải Vi xuống đất không một chút dịu dàng. Anh ta ngồi tựa lưng vào ghế bên cạnh rồi lạnh nhạt nói: "Vào đi!"

"Cậu chủ! Nên xử lý cô gái này thế nào đây?"

Quản gia dẫn theo bốn vệ sĩ cao to cung kính đứng một bên.

Mắt phượng của Mục Thiên Lăng hơi híp, anh ta lạnh lùng nhìn Đồng Thải Vi đang nằm dưới đất.

Lúc này anh ta mới bắt đầu quan sát tỉ mỉ.

Cô gái to gan làm bậy này có một gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, gương mặt với từng nét hoàn mỹ, làn da trắng như tuyết.

Có vẻ mười bảy mười tám tuổi, rất gầy nhưng dáng người trước lồi sau vểnh lung linh mê người.

Anh ta cười lạnh.

Là một cô gái xinh đẹp nhưng Mục Thiên Lăng đã gặp quá nhiều cô nàng xinh đẹp rồi.

Anh ta lười biếng nghiêng đầu dùng ngón tay gõ nhẹ lên bàn hai cái: "Trước hết nhốt lại đi. Điều tra rõ lai lịch thân phận của cô ta."

"Vâng thưa cậu chủ!"

Quản gia xoay người dặn dò vài câu, vệ sĩ tiến lên nâng Đồng Thải Vi đi.

Khắp lâu đài Isis tràn đầy không khí vui tươi.

Phòng khách xinh đẹp khí thế, mấy chục nữ giúp việc mặc đồng phục đen trắng xếp thành ba hàng nghiêm túc nghe quản gia dạy dỗ.

Triệu quản gia là một phụ nữ trung niên khoảng năm mươi tuổi.

Mặc dù gương mặt bình thường không có gì lạ nhưng giữa hai đầu lông mày có một cỗ khí thế uy nghiêm khϊếp người.

Khi bà nói chuyện thì tất cả nữ giúp việc đều không dám thở mạnh một chút.

"Nhớ kỹ thân phận của mình, các cô chỉ là giúp việc của gia đình Isis nên đừng có mấy suy nghĩ không nên có như ảo tưởng leo lên giường các cậu chủ rồi từ chim sẻ biến thành phượng hoàng."

"Chỉ cần có những ảo tưởng như vậy mà bị tôi phát hiện thì tôi lập tức đuổi khỏi lâu đài Isis. Nghe rõ chưa?"

Giọng nói uy nghiêm, vẻ mặt khϊếp người và ánh mắt đầy áp lực làm cho tất cả nữ giúp việc sợ hãi đều vội vàng gật đầu đồng ý: "Biết rồi ạ!"